Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Điện chủ!
Trong tai có giọng nói kinh hoảng truyền đến, làm cho Cổ Kình Tôn Giả mở to mắt ra, chỉ thấy được lúc này bản thân đang ngồi liệt ở trên vị trí của mình, toàn thân đầy máu tươi, mà những các trưởng lão của Bắc Minh Trấn Long Điện kia thì là đang đứng ở chung quanh, cuống quít lay hắn.
Cổ Kình Tôn Giả khoát tay áo, đưa mắt nhìn qua Chu Nguyên rồi run rẩy chắp tay nói:
- Chu Nguyên các hạ thật không hổ với danh hiệu là người mạnh nhất dưới Thánh Giả.
Trong mắt của ba vị Chưởng môn khác cũng chưa hết khiếp sợ, bọn họ tự nhiên là có thể cảm giác được, trong trận chiến lúc trước là Chu Nguyên trực tiếp thúc dục Pháp Vực bao trùm Cổ Kình Tôn Giả.
Sau khi Cổ Kình Tôn Giả bị kéo vào bên trong Pháp Vực của Chu Nguyên, thì chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủn, hai bên đã phân ra thắng bại.
Hiển nhiên trận chiến này là một bên triệt để nghiền áp.
Cổ Kình Tôn Giả không để ý máu đầy người, cố gắng đứng thẳng dậy, trên mặt hiện lên biểu cảm cuồng nhiệt, chắp tay với Chu Nguyên rồi nói:
- Chu Nguyên Minh chủ, sau này nếu như ngài có lệnh, Bắc Minh Trấn Long Điện ta sẽ dốc sức làm việc.
Bắc Minh Trấn Long Điện này thờ phụng sức mạnh, mà hiển nhiên thực lực Chu Nguyên biểu hiện lúc trước đã đủ để khiến cho vị Cổ Kình Tôn Giả này triệt để tâm phục khẩu phục.
Trong đại điện, ba vị Chưởng môn khác đều thở ra một hơi thật sâu, thực lực của bọn họ cũng chỉ tương đương với Cổ Kình Tôn Giả, Chu Nguyên có thể dễ dàng trấn áp ở Cổ Kình Tôn Giả như vậy, nói cách khác bọn họ nếu như chống lại cũng sẽ là kết quả này.
Mà tất cả những cao tầng của các thế lực kia cũng nuốt nước miếng, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng dần dần có biểu cảm kính sợ hiện ra.
Dù sao trước đây bất luận là danh vọng của Chu Nguyên vang dội như thế nào thì chung quy lại là bọn họ vẫn không có tận mắt chứng kiến, cho nên thực tế thì vẫn có không ít người tỏ ra hoài nghi về chiến tích của hắn. Nhưng bây giờ đã khác, ở trong mắt những cao tầng này, Cổ Kình Tôn Giả đã có thể xem như là cường giả đỉnh tiêm của Thương Huyền Thiên. Vậy mà, khi đối mặt với Chu Nguyên, Cổ Kình Tôn Giả lại gần như là bị nghiền áp.
Đây là thực lực ở cấp độ nào? !
Khi đối mặt với rất nhiều ánh mắt kính sợ kia, Chu Nguyên cũng chắp tay đáp lễ Cổ Kình Tôn Giả, sau đó đưa mắt nhìn về phía vị Cung chủ của Bách Hoa Tiên Cung kia.
Mà đối diện với ánh mắt của Chu Nguyên, vị Cung chủ bộ dạng thùy mị này lại nhẹ nhàng cười, ôn nhu nói:
- Bách Hoa Tiên Cung ta ngược lại là không có ý kiến gì.
- Chỉ là Bổn cung có một đề nghị.
Chu Nguyên nói:
- Mời Cung chủ cứ nói.
Đơn Thanh Tử mỉm cười nói:
- Không biết Chu Nguyên các hạ đã có hôn phối hay chưa? Nghe nói các hạ cùng Thanh Ngư quen biết nhiều năm, nếu như không chê, sao không kết duyên phận cùng Bách Hoa Tiên Cung ta?
Dù là lúc trước còn chấn nhiếp toàn trường, khiến cho bốn phương kính sợ nhưng giờ khắc này Chu Nguyên rốt cuộc cũng không thể tỏ vẻ thong dong, đạm mạc nữa. Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn qua trước mắt vị Cung chủ này.
Mà Đơn Thanh Tử nhìn thấy Chu Nguyên không đáp, lại nói:
- Nếu như Thanh Ngư không được thì cô gái nhỏ Lục La kia cũng xinh đẹp đáng yêu, đích thị là xứng đôi với anh hùng như Chu Nguyên các hạ.
Chu Nguyên đặt mông ngồi trở về, không nói chuyện. Vào lúc này, vị nam nhân triển lộ uy áp chấn nhiếp Tứ đại Thánh tông lúc trước đã triệt để bại lui.
Chuyện sưu tập mảnh vỡ của Thương Huyền Thánh Ấn cuối cùng là được mọi người trong đại điện thuận lợi quyết định.
Kết quả này cũng không khiến cho mọi người càm thấy ngoài ý muốn. Dù sao bốn vị Chưởng môn cũng đều biết rõ, mặc dù mảnh vỡ của Thánh Ấn rất có sức hấp dẫn nhưng trong những năm gần đây bọn họ đã phỏng đoán, thôi diễn vô số lần. Mặc dù cũng có chút thu hoạch nhưng mà thu hoạch này không hề có tác dụng gì đối với cường giả ở cấp độ như bọn họ. Nếu nghĩ rằng bằng vào những mảnh vỡ này là có thể khống chế Thương Huyền Thiên thì hiển nhiên chỉ là ý nghĩ hão huyền.
Mà hiện tại, Chu Nguyên sắp sửa phải chiến đấu với Thánh Nguyên, đây là một cuộc chiến sinh tử, hơn nữa sẽ quyết định toàn bộ tương lai của Thương Huyền Thiên.
Vào lúc này, có thể giúp Chu Nguyên tăng thêm một phần khả năng chiến thắng, vậy cũng tương đương là giúp cho Thương Huyền Thiên nhiều một phần tương lai.
Trước đây, mới bắt đầu là do dự, thêm nữa còn là vì nhất thời không bỏ qua được sự hấp dẫn của Thánh Ấn, nhưng sau khi tỉnh táo lại, cuối cùng bốn đại Thánh Tông đưa ra quyết định này cũng không khó hiểu.
Mà về phần hôn phối trong lời nói của Đơn Thanh Tử Cung chủ thì đương nhiên chỉ là vui đùa mà thôi. Nghĩ đến vị Cung chủ này chỉ là cảm thấy khí thế của Chu Nguyên quá thịnh nên mới muốn trêu chọc, cho nên sau khi nhìn thấy Chu Nguyên bại lui, nàng cũng cười dịu dàng ngừng lại.
- Chu Nguyên Minh chủ, mặc dù ngoại trừ Thánh Cung thì phần lớn số mảnh vỡ của Thánh Ấn ở trong tay bốn đại Thánh Tông chúng ta, nhưng còn có một phần rơi vào trong tay thế lực khắp nơi, muốn bọn họ giao ra đây chỉ sợ sẽ rất khó, thậm chí chỉ bằng lời nói chưa chắc có thể thành công đâu.
Thiên Kiếm Tôn nhắc nhở.
Ba vị Chưởng môn khác cũng yên lặng gật đầu, dù sao không phải tất cả mọi người có thể bảo trì tỉnh táo cùng lý trí ở trước sự hấp dẫn mảnh vỡ của Thánh Ấn.
Nhưng nếu như muốn mạnh mẽ đoạt lại thì khó tránh khỏi sẽ khiến cho mọi người bất mãn, thậm chí còn có thể tạo cơ hội khiến cho Thánh Cung ra tay.
Chu Nguyên tự nhiên cũng hiểu điểm này, dù sao ngay khi hắn vừa trở lại Thương Huyền Thiên thì đã gặp được cảnh tượng thành Thánh Tích bị hủy diệt mà nguyên nhân chính là vì thành chủ Tiêu Thiên La tham lam giữ lại một khối mảnh vỡ, từ chuyện này là có thể thấy được sức hấp dẫn của mảnh vỡ của Thánh Ấn đối với người bình thường lớn đến bao nhiêu.
Cho nên, cướp đoạt là không được.
Chỉ có điều cũng may Chu Nguyên đã sớm có chuẩn bị với chuyện này.