Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Khi đó, ngươi đồng dạng là có cơ hội tiến nhập Thánh Giả Cảnh, chính thức siêu việt thành tựu của Thương Huyền.
Nghe được câu nói cuối cùng của Thánh Nguyên nhắc đến Thương Huyền, trong mắt của Khương Lôi Quân có ánh sáng màu đỏ chợt lóe lên, thần sắc cũng trở nên quỷ dị mà vặn vẹo.
- Vậy thì thật đúng là rất khiến cho ta phải chờ mong!
Thánh Nguyên Cung chủ mỉm cười, mái tóc trắng tung bay ở trong biển máu đỏ tươi này trông cực kỳ bắt mắt, hắn ngẩng đầu, nhìn qua chỗ xa xôi.
- Chu Nguyên, năm đó, ở trước mặt bổn tọa, ngươi cũng chỉ là một con chó mất nhà, phải cụp đuôi chạy trốn. Hiện giờ ngươi cho rằng bản thân đã có thể cải biến chuyện ở Thương Huyền Thiên này nên mới dám quay về phải không? Nhưng cuối cùng ngươi sẽ minh bạch ...
Ở bên trong con mắt của hắn có biểu cảm trêu tức cùng trào phúng hiện ra.
- Chỉ là một con chó nhà có tang làm sao có thể thật sự lột xác thành rồng được.
- Danh vọng ngươi dốc sức làm ra ở trong Chư Thiên chả là cái gì cả.
- Lúc này đây, bổn tọa sẽ giúp ngươi xóa sạch sẽ.
Trong khoảng thời gian này, sự tiến công của Thương Huyền Minh càng lúc càng thêm mạnh mẽ, từng bước một xơi tái địa bàn nguyên vốn thuộc về Thánh Cung. Cuối cùng sau nửa tháng, đại quân đã ùn ùn kéo đến, dừng lại ở ba trăm dặm bên ngoài tổng bộ của Thánh Cung.
Đại quân sắp xếp tạo thành tầng tầng vòng vây bao vây trọn Thánh Cung cực kỳ chặt chẽ, từng tòa kết giới Nguyên văn nhanh chóng mọc lên, nguyên khí hào quang chiếu rọi bốn phương, bao phủ toàn bộ vùng trời đất này. Vòng vây kín kẽ đến mức có thể nói là ngay cả con ruồi đều không bay lọt được qua.
Vào lúc này, trên một đỉnh núi cao chót vót.
Chu Nguyên, bốn vị Chưởng môn, Hi Tinh cùng các vị cường giả đỉnh tiêm của Thương Huyền Minh đều đứng ở nơi này. Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía xa xa, chỉ thấy được ở chỗ đó giữa dãy núi bị tuyết phủ trắng có từng khu kiến trúc, hùng vĩ rộng lớn, khí thế bàng bạc nhô lên.
Đó chính là tổng bộ của Thánh Cung.
Ở bên trên từng tòa tháp cao của Thánh Cung kia có thể thấy được có cường giả trấn thủ, ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào vòng vây ở bốn phương.
Mấy người Chu Nguyên có thể cảm ứng được rõ ràng, ở bên kia đồng dạng là có thêm một màn kết giới bảo hộ tổng bộ của Thánh Cung, trong đó có ẩn núp vô số luồng nguyên khí chấn động cường hoành.
Toàn bộ sức mạnh của Thánh Cung đều hội tụ ở này.
Tất cả mọi người đều minh bạch, hiện tại, khu vực này cơ hồ hội tụ vượt qua chín phần mười cường giả của Thương Huyền Thiên, mà có lẽ lúc này toàn bộ sinh linh trong Thương Huyền Thiên đều đang chú ý đến chuyện xảy ra ở nơi đây.
Bởi vì kết quả cuối cùng của trận chiến ở đây sẽ quyết định vận mệnh tương lai của Thương Huyền Thiên.
- Tiếp theo, chúng ta nên làm như thế nào? Cứ thế mà phát động tiến công hay sao?
Trên đỉnh núi, Thanh Dương Chưởng môn ngưng trọng nói. Giờ này khắc này, mặc dù là người quen nhìn sóng to gió lớn như là ông đều không khỏi có chút khẩn trương.
Dù sao tiếp theo một khi khai chiến tất nhiên là sẽ khiến cho trời long đất lở.
- Thánh Nguyên kia cũng không biết đang giở trò quỷ gì, cứ ngồi chờ chúng ta hình thành vòng vây như vậy mà không phản ứng gì là sao?
Cổ Kình Tôn Giả trầm giọng nói. Trong khoảng thời gian này Thương Huyền Minh vẫn tiến sát từng bước nhưng Thánh Cung lại không hề tổ chức phản kháng, thậm chí hiện nay ngồi nhìn bọn họ thành lập từng tòa kết giới Nguyên văn, loại hành động khác thường này ngược lại là làm cho người ta cảm thấy có chút bất an.
Không có người nào thật sự sẽ ngu xuẩn đến mức cho rằng Thánh Cung là không có thực lực phản công, dù sao cho tới bây giờ, Thánh Nguyên kia đừng nói là ra tay, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng chưa từng xuất hiện qua.
- Chẳng biết tại sao, nơi này luôn làm cho ta có loại cảm giác không thoải mái.
Ở một bên, Võ Dao đột nhiên lên tiếng.
Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần, Hi Tinh đều gật đầu. Giống như Võ Dao, bọn họ cũng có loại cảm giác này, nhưng khi cố gắng tìm kiếm lại cũng không có phát giác được bất luận chuyện gì khác thường.
Ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở phía trên Thánh Cung tọa lạc giữa núi tuyết trắng xóa kia, hắn trầm ngâm một lúc, trong con ngươi có Phá Chướng Thánh Văn hiện ra.
Cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến hóa, mà con ngươi của Chu Nguyên cũng đột nhiên co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy, ở trong Thánh Cung kia giống như là có thêm từng tia khí màu đỏ tươi không ngừng bay lên, chui vào bên trong không gian hư vô.
Những tia khí màu đỏ tươi này tỏa ra khí tức làm cho hắn cảm thấy hơi lạnh người.
- Ồ?
Mà khi Chu Nguyên phát hiện được tia khí màu đỏ tươi quỷ dị bốc lên từ trong Thánh Cung kia, có một tiếng kêu kinh ngạc đột nhiên truyền ra từ chỗ sâu trong Thánh Cung kia.
- Ồ! Không ngờ nhanh như vậy đã phát hiện ra rồi! Xem ra danh hiệu người mạnh nhất dưới Thánh Giả cũng không phải là có tiếng không có miếng.
Một tiếng cười khẽ vang lên, vọng khắp mọi nơi trong thiên địa, chỉ thấy được hư không phía trên Thánh Cung chập trùng, một bóng người tóc bạc hiện ra giữa không trung.
Mà sau khi bóng người này xuất hiện, những người trong đại quân của Thương Huyền Minh đang vây ở chung quanh kia lập tức rối loạn, trong từng ánh mắt nhìn về phía bóng người kia đều tràn đầy sợ hãi.
Thậm chí ngay cả tồn tại như mấy người Thanh Dương Chưởng môn đều không giữ được bình tĩnh, sắc mặt của cả 4 người đều khẽ biến, ánh mắt nhìn qua bóng người kia cũng hiện rõ sự kiêng kị.
Bởi vì bóng người kia ... đúng là Thánh Nguyên Cung chủ!
Mà Thánh Nguyên Cung chủ này gần kề chỉ là lộ diện cũng không có làm bất luận hành động gì khác nhưng cũng đã khiến cho sắc mặt của rất nhiều cường giả đỉnh tiêm trong Thương Huyền Minh biến đổi, trong mắt tràn đầy kiêng kị cùng sợ hãi.
Dù sao bất kể như thế nào, trong số những người ở chỗ này thì không có bất kỳ một ai dám phủ nhận thực lực của Thánh Nguyên Cung chủ, hiện nay hắn hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu người mạnh nhất trong Thương Huyền Thiên.
Mà Thánh Nguyên Cung chủ cũng căn bản chưa từng để ý tới vô số ánh mắt kiêng kỵ, sợ hãi kia, ánh mắt của hắn chỉ là dừng lại ở trên người Chu Nguyên, vẻ mặt nghiền ngẫm.