Hoa Thánh Liên chân chính nở rộ thành công!
Giờ khắc này, tưởng như toàn bộ thiên địa đều an tĩnh lại, ngay cả tiếng gió cũng lặng lẽ tiêu tán.
Cung chủ Thánh Nguyên vươn người đứng dậy, mái tóc dài màu đỏ tươi phất phới sau lưng, hắn xòe bàn tay ra, hoa Thánh Liên rơi vào trong lòng bàn tay, ngắm nhìn đóa hoa mà hắn từng ước mơ tha thiết này, đường cong nơi khóe miệng chậm rãi dâng lên, cuối cùng toàn thân run rẩy.
- Ha ha ha ha…
Hắn cười đến run cả người, tiếng cười to quanh quẩn khắp thiên địa an tĩnh này.
- Thương Huyền, ngươi trông thấy không, cuôi cùng ta cũng bước vào Thánh Giả cảnh! Ta đã nói rồi, ngươi sẽ thất bại, mà ta, cuối cùng sẽ thay thế ngươi, trở thành người mạnh nhất của cõi Thương Huyền Thiên này!
- Không, có lẽ về sau nơi này sẽ không còn tên là Thương Huyền Thiên nữa…
Cung chủ Thánh Nguyên ngửa mặt lên trời hô to, khuôn mặt vặn vẹo, mà khi tiếng hô của hắn vang lên, chỉ thấy các dãy núi trên vùng đại địa này bắt đầu sụp đổ, trăm vạn đại sơn biến thành một mảnh bình nguyên vô tận, từng đóa hoa màu đỏ như máu bắt đầu nở rộ trên khắp bình nguyên.
Đây chính là Thánh lực, đủ để cải thiên hoán địa!
Vô số người bắt đầu trở nên hoảng sợ.
Dần dần, tâm tình kích động của cung chủ Thánh Nguyên mới bình ổn lại, hắn ngẩng đầu, nhìn qua đám người chưởng giáo Thanh Dương, cuối cùng dừng lại tại trên người Chu Nguyên, mỉm cười, sát ý kinh khủng khiến cho trên trời hiện lên tầng tầng sấm sét, tiếng sấm vang rền.
- Bây giờ, cần phải diệ trừ đám rệp chướng mắt các ngươi rồi!
Khi sát cơ bàng bạc của cung chủ Thánh Nguyên tràn ra, cả vùng thiên địa này đều đắm chìm trong sấm sét vang dội, tất cả mọi người đều cảm giác được, nguyên khí thiên địa như cách họ mà đi.
Bọn họ đã mất đi năng lực điều động nguyên khí thiên địa.
Đúng vậy, Thánh Giả chính là chúa tể của cả vùng thiên địa này, có thể nói ngôn xuất pháp tùy, nguyên khí cả thiên địa đều nằm dưới sự điều động của ý chí của Thánh Giả.
Mà bây giờ Thánh Giả lộ sát cơ, nên đương nhiên những người khác không thể lại dùng nguyên khí thiên địa được nữa.
Mất đi kết nối với nguyên khí bên ngoài, sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Nguyên Anh cảnh trở xuống. nhưng tự thân cường giả Pháp Vực đã có Pháp Vực, trong đó có lượng nguyên khí mênh mông, dù không thể điều động nguyên khí bên ngoài, cũng vẫn có thể phát huy ra chiến lực tự thân.
Đương nhiên, nếu bàn về độ bền bỉ, thì đương nhiên là kém hơn nhiều.
Cho nên giờ khắc này, có thể nói toàn bộ đại quân Thương Huyền minh đều rối loạn tưng bừng, trên mặt ai nấy lộ ra vẻ sợ hãi, nhao nhao lui lại, ánh nhìn nhìn cung chủ Thánh Nguyên tựa như nhìn Ma Vương diệt thế vậy.
Lúc này, cung chủ Thánh Nguyên, sau khi tiến vào Thánh Giả, không thể nghi ngờ là nhân vật khủng bố nhất của phương thiên địa này.
Cũng may cung chủ Thánh Nguyên tạm không để ý tới đám người râu ria này, ánh mắt nghiền ngẫm của hắn khóa chặt Chu Nguyên, chưởng giáo Thanh Dương, Si Tinh cùng đông đảo cường giả Pháp Vực đỉnh cao.
- Chu Nguyên, xem ra trong trận chiến này, bản tọa càng cao hơn một bậc.
Chu Nguyên nhíu mày, có thể thấy bản thân hắn cũng cực kì kiêng kị cung chủ Thánh Nguyên khi kẻ này đã bước vào Thánh Giả cảnh.
- Chu Nguyên, năm đó bản tọa có thể đuổi ngươi như đuổi gà đuổi chó, mà bây giờ… ta vẫn có thể!
Cung chủ Thánh Nguyên cười cười, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên không còn thận trọng như trước. sau khi bước vào Thánh Giả cảnh, hắn đã không còn phải để Chu Nguyên vào mắt.
- Các ngươi đều có thể chết rồi!
Cung chủ Thánh Nguyên thỏa mãn tâm tình đắc chí vừa lòng một lúc, mới giơ ngón tay lên, hai gập lại, sau một khắc, tựa như có một ngọn lửa tỏa ra nhiệt độ hừng hực hiện lên nơi đầu ngón tay.
Ngọn lửa này sáng tỏ như mặt trời, thậm chí còn che lại cả ánh mặt trời thực sự trên kia.
Vô số người hoảng sợ nhìn ngọn lửa sáng chói tràn ngập cả mắt kia, đây là ngọn lửa đại biểu cho hủy diệt cùng tử vong.
Mà mấy người chưởng giáo Thanh Dương càng kinh hãi, bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được ngọn lửa sáng chói kinh khủng kia ẩn chứa Thánh lực hùng hồn đến mức nào.
Loại lực lượng kia không phải là tồn tại mà Pháp Vực có thể chống lại được.
Oanh!
Ngọn lửa sáng chói như mặt trời kia bắn mạnh mà ra, giờ khắc này, cả thiên địa như tĩnh mịch lại. vầng sáng phá nát hư không, xuất hiện ở phía trên Chu Nguyên, chưởng giáo Thanh Dương, Si Tinh, cùng đông đảo cường giả đỉnh cao của Thương Huyền minh.
Ngọn lửa còn chưa rơi xuống, chỉ là sóng ánh sáng lan tràn mà tới đã khiến cho đám người chưởng giáo Thanh Dương tựa như bị đè ép đáng sợ, tầng nguyên khí phòng hộ bên ngoài thân vỡ nát trong nhát mắt, sau đó toàn thân phun ra máu tươi, dường như đã mất đi tất cả sức phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nguồn sáng như mặt trời kia nghiền ép xuống.
Rống!
Nhưng ngay lại lúc vầng mặt trời ẩn chứa Thánh lực kia sắp trấn áp xuống, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cổ xưa chợt vang lên.
Chỉ thấy lúc này quần áo Chu Nguyên vỡ vụn, bên ngoài thân thể hiện lên long lân màu tử kim, vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn, bước ra một bước, dùng sức một mình chống chọi lại tất cả uy áp của ngọn lửa sáng chói kia.
Dưới uy áp bực này, Thánh Long Chi Khu của hắn đều vỡ ra từng vết máu, vảy rồng lần lượt vỡ nát, có thể thấy được sự cường đại của ngọn lửa sáng chói kia.
- Chu Nguyên, mau tránh ra! – chưởng giáo Thanh Dương phun một ngụm máu tươi, dùng hết tất cả sức lực quát lên.
- Chỉ là châu chấu đá xe, không biết sống chết thôi! – cung chủ Thánh Nguyên cười nhẹ một tiếng, sau đó đè tay xuống.
Oanh!
Trên ngọn lửa sáng chói có từng tầng hỏa diễm dâng lên, đó là Thánh Hỏa.
Vừa gặp Thánh Hỏa, long lân tử kim trên thân Chu Nguyên lập tức hòa tan, Thánh Long Chi Khu mà trước đây ngay cả Thánh Nguyên cũng phải kiêng dẻ lúc này lại có vẻ yếu ớt.
Lúc này bộ dáng Chu Nguyên cực kì thê thảm, thân trên trần trụi, máu thịt mơ hồ, nhìn qua tựa như làn da đều bị đột cháy đen.
Nhưng hắn lại chưa từng lùi lại sau nửa bước. bởi vì hắn biết, lúc này nếu mình lùi lại, chỉ sợ chưởng giáo Thanh Dương, st, Tô Ấu Vi cùng tất cả đồng đội sau lưng đều phải gánh chịu tai họa ngập đầu.