Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1652 - Chương 1651: Đối Diện Với Thánh Giả! (2)

Chưa xác định
Chương 1651: Đối diện với Thánh Giả! (2)

Lực lượng Thánh Giả không phải là thứ mà bọn họ có thể tiếp nhận được.

Trong tiểu viện tại thành Chư Thiên, đôi mắt đẹp của Yêu Yêu vẫn nhìn chằm chằm vào thân thể thương tích đầy mình của Chu Nguyên, một luồng hàn ý kinh khủng tràn ra, bàn tay vốn đang vuốt nhẹ lông tóc Thôn Thôn đột nhiên nắm chặt, khiến cho Thôn Thôn không khỏi rùng mình một cái, tội nghiệp không dám động đậy.

Yêu Yêu đứng dậy, dường như muốn làm gì đó, nhưng một bóng người già nua đã xuất hiện trước mắt nàng, vội vàng nói:

- Yêu Yêu, không nên vội vã. Chu Nguyên chưa đến lúc cần tới sự hỗ trợ của con!

Người xuất hiện chính là Thương Uyên.

Bây giờ Kim La Cổ Tôn bị Thánh tộc Cổ Thánh kéo chân, nên chỉ còn có mình ông ở lại chỗ này nhìn chằm chằm Yêu Yêu, miễn cho nàng hành động thiếu suy nghĩ.

Đôi mắt thanh tịnh không linh của Yêu Yêu nhìn thoáng qua Thương Uyên, hàn ý tỏa ra lại chưa từng yếu bớt.

Thương Uyên thấy thế, chỉ có thể trấn an:

- Yêu Yêu, con phải tin tưởng Chu Nguyên, tiềm lực của hắn không hề yếu hơn bất cứ kẻ nào. Tên Thánh Nguyên kia mới chỉ nhập Thánh, lực khống chế đối với Thánh lực cũng không tinh thâm, được giao chiến với hắn sẽ là một trận tôi luyện cực kì tốt đối với Chu Nguyên.

- Chắc chắn Chu Nguyên có thể ứng đối được!

Yêu Yêu trầm mặc, nhưng cũng may hàn ý khủng bố tỏa ra từ trên người nàng cũng dần suy yếu, sau đó lại ôm Thôn Thôn, ngồi xuống.

Thương Uyên lặng lẽ thở dài một hơi, bây giờ Yêu Yêu cũng không dễ nghe lời khuyên như trước nữa. cũng may, phàm là việc liên quan tới Chu Nguyên, nàng vẫn có thể duy trì tỉnh táo.

Bây giờ Chư Thiên cùng Thánh tộc đang ở trong cục diện hết sức căng thẳng, đều đang nhìn trận chiến trong Thương Huyền Thiên này. Nếu lúc này Yêu Yêu nhúng tay vào, sợ sẽ tạo ra biến cố.

Ánh mắt Thương Uyên lại chuyển qua nhìn vào quang kính trong hư không, trong đó phản chiếu thân hình lúc này của Chu Nguyên.

Ông biết bây giờ Chu Nguyên đang đối mặt với cục diện cực kì bất ổn, mặc kệ thế nào, giờ đây Thánh Nguyên đã chân chính đặt chân lên Thánh cảnh, có sự khác biêt một trời một vực so với khi còn Bán Thánh. Bằng không thì cũng thể thể vừa ra tay liền đè ép cho Chu Nguyên, vốn trước đó vẫn bất phân thắng bại với hắn, mà bây giờ trở nên thê thảm như thế này được.

Chỉ là giờ đây đã không còn ai có thể trợ giúp Chu Nguyên, mọi việc đều phải dựa vào chính hắn.

- Chu Nguyên, ánh mắt trong Chư Thiên đều đang nhìn vào con, ta tin tưởng, nhất định con sẽ lại sáng tạo kì tích! – Trong lòng Thương Uyên yên lặng nói.

---------------------

- Chu Nguyên, truyền kỳ của ngươi đã kết thúc rồi.

Tiếng cười nhạt của cung chủ Thánh Nguyên vang lên, bàn tay ép xuống, ngọn lửa sáng chói tràn đầy Thánh lực vĩ đại rơi xuống, miến triệt để hủy diệt Chu Nguyên.

Chu Nguyên nhìn qua ngọn lửa sáng chói như mặt trời đang ép xuống kia, laij gầm lên một tiếng, sau đó môn Thánh Nguyên thuật mà hắn phải chuẩn bị nãy giờ cũng thi triển ra được.

- Tổ Long, Bàn Thiên Thuật!

Tiếng gầm nhẹ nổ vang, chỉ thấy trên thân thể máu thịt be bét kia xuất hiện từng vết tích đặc thù, không hề bị Thánh lực áp chế.

Vết tích hội tụ trên hai tay Chu Nguyên, một luồng lực lượng cổ xưa hiện lên, cuối cùng Chu Nguyên trợn mắt lên, vung hai nắm đấm, trực tiếp đấm về phía ngọn lửa sáng chói như mặt trời kia.

Oanh!

Trong nháy mắt khi va chạm xảy ra, có lốc xoáy vô biên bộc phát, dường như quét sạch cả đại lục Thánh Châu.

Mà nơi trung tâm vụ va chạm cũng bộc phát ra tia sáng làm cho gần như nửa Thương Huyền Thiên đều sáng ngời lên.

Vô số người rung động, thậm chí đông đảo Thánh Giả bên ngoài Chư Thiên cũng đều không khỏi động dung, kinh ngạc trước thực lực của Chu Nguyên, lại có thể có đảm lượng đối đầu với lực lượng của Thánh Giả…

Tên tiểu tử này… quả là quái vật!

Chỉ là đối mặt với Thánh lực bậc này, hắn thật chống được sao?

Thế là đông đảo ánh mắt trong Thương Huyền Thiên đều tập trung vào chỗ đầu nguồn ánh sáng kia.

Gió lốc nguyên khí che đậy cả không trung, điên cuồng tàn phá về bốn phương tám hướng. đại quâng Thương Huyền minh ở gần đều bị đánh tán, một số người thực lực yếu càng trực tiếp bị thổi bay, gân cốt rơi nát.

Nhưng lúc này đã không còn ai để ý tới chuyện này, vô số ánh mắt đều mang theo vẻ ngưng trọng nhìn về trung tâm vụ va chạm kia. Bọn hắn rõ ràng, Chu Nguyên đang trực tiếp đón đỡ ngọn lửa sáng chói như mặt trời do Thánh lực hình thành kia.

Cảnh tượng này vô cùng bi tráng.

Bởi vì tất cả mọi người biết, lúc này giữa Chu Nguyên cùng cung chủ Thánh Nguyên, người đã bước vào Thánh Giả cảnh, có sự chênh lệch lớn đến mức nào.

Từ xưa đến nay, không biết có biêu nhiêu thiên tài kinh tài tuyệt diễm muốn dùng thân thể phàm nhân chống lại Thánh Giả, cuối cùng trả giá nặng nề, mà những ví dụ đẫm máu này cũng càng tạo nên uy thế của Thánh Giả.

Uy của Thánh Giả, không thể khiêu chiến!

Kẻ dám mạo phạm ắt phải chết.

Đây là quan điểm mà toàn bộ Thiên Nguyên Giới, dù là Chư Thiên, hay Thánh tộc, đều đồng ý.

Mặc dù Chu Nguyên có danh là nhân vật đệ nhất chỉ dưới Thánh Giả của Chư Thiên, mà những năm này cũng xây dựng nên rất nhiều kỳ tích, nhưng vẫn không có người cho rằng hắn thật có thể khiêu chiến được Thánh Giả.

Nhưng ai cũng hiểu, đây đã không phải là hoàn cảnh mà Chu Nguyên có thể làm ra lựa chọn khác.

Nếu hắn không đứng ra, vậy sợ rằng lực lượng tinh nhuệ của Thương Huyền Thiên này sẽ trực tiếp bị Thánh Nguyên gạt bỏ, đây chính là đả kích trí mạng cho toàn bộ Thương Huyền Thiên.

Chỉ là, đối mặt với đòn tấn công đến từ Thánh Giả, Chu Nguyên có thể chống lại được sao?

Không ai dám trả lời chắc chắn.

Sau một lúc lâu, gió lốc nguyên khí ngập trời cũng dần yếu bớt, mà cảnh tượng xung quanh cũng dần trở nên rõ ràng.

Thứ đầu tiên xuất hiện trong mắt đám người là một cái thung lũng dài chừng mấy vạn dặm, sâu không thấy đáy, trải dài đến cuối chân trời.

Hiển nhiên, thung lũng này là do dư âm của vụ va chạm vừa nãy tạo thành, loại lực phá hoại này khiến cho không ít cường giả Pháp Vực giật giật mí mắt.

- Minh chủ Chu Nguyên đâu? – Có người thấp thỏm nói.

Không ai nói chuyện, ngay cả mấy người chưởng giáo Thanh Dương cũng lộ vẻ mặt nặng nề, cảm giác của bọn họ lướt qua, lại không hề cảm ứng được khí tức của Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment