Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1656 - Chương 1655: Lão Tổ Cũng Có Chuẩn Bị Ở Sau (2)

Chưa xác định
Chương 1655: Lão tổ cũng có chuẩn bị ở sau (2)

- Vốn dự định xấu nhất là, ngươi có được Thương Huyền Thánh Ấn, dùng nó đều khống chế lực lượng quyền hành, đạt tới khống chế Thương Huyền Thiên, đạo phân thân này của ta có thể cùng lúc khởi động quyền hành phản phệ lại người. Hắc hắc, chuẩn bị này của ta có phải rất bất ngờ, rất khó tưởng tượng không?

Trên mặt lão tổ Thương Huyền lộ rõ vẻ hớn hở, hiển nhiên có vẻ đắc ý với đòn chuẩn bị cuối cùng này của mình.

Vô số cường giả Thương Huyền minh không khỏi hai mặt nhìn nhau, mí mắt giật giật, không ngờ là lão tổ Thương Huyền lại là một lão âm bỉ* đấy.

*âm bỉ: “âm” chỉ người lắm mưu nhiều kế, hay giấu mình trong tối tính kế hại người. “bỉ” lại chỉ người này có tính cách hơi tưng tửng, trẻ con.

Khuôn mặt Thánh Nguyên cũng không khỏi run rẩy, ánh mắt âm trầm, cái tên khốn Thương Huyền này, rốt cuộc lưu lại bao nhiêu hậu chiêu? Có thể nói, dù là Thánh Giả bình thường đều khó có thể chuẩn bị những hậu chiêu này, vậy mà Thương Huyền lại có thể làm được, xem ra hơn phẩn nửa là nhờ vào thân phận Thiên Chủ Thương Huyền Thiên kia.

- Nhưng ta thề, đây tuyệt đối là hậu chiêu cuối cùng rồi! – Lão tổ Thương Huyền nghiêm túc nói.

Trên mặt Thánh Nguyên lộ rõ vẻ vô cảm, từ chối cho ý kiến. nhưng có thể nhìn ra, tên này bị chơi cho có bóng ma tâm lý, coi như hôm nay trận đại chiến này hắn thắng được, thì về sau khi khống chế Thương Huyền Thánh Ấn, sẽ cẩn thận lên gấp 10 lần.

Từ một góc độ nào đó mà nói, lão tổ Thương Huyền thật làm cho người ta không yên tâm nổi.

- Phù!

Thánh Nguyên hít sâu một hơi, khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói:

- Thương Huyền, không phải giả thần giả quỷ, bây giờ ngươi cũng chỉ là một cái phân thân nhỏ bé thôi. Lúc đầu ta còn là Bán Thánh liền có thể xóa đi phân thân của ngươi, huống chi là bây giờ ta đã vào Thánh Giả cảnh?

- Những thủ đoạn này của ngươi không còn có thể gây ra tổn thương cho ta nữa, chỉ khiến cho ta có chút phiền chán mà thôi.

- Đường đường từng là Thiên Chủ Thương Huyền Thiên, vậy mà giờ đây phải sử dụng những thủ đoạn vô lại như trẻ con này, thật đáng buồn!

Chu Nguyên nghe vậy, cười nói:

- Lão tổ, ngài bị người ta xem thường kìa.

Lão tổ Thương Huyền bất đắc dĩ trừng Chu Nguyên một cái, sau đó nhìn Thánh Nguyên, cười nói:

- Bình thường mà nói thì đúng là hiện nay ta không làm gì được ngươi, nhưng khác biệt với trận chiến mười mấy năm trước, tên tiểu tử này đã không còn là con kiến hôi Thần Phủ cảnh nhỏ nhoi năm xưa nẵ.

Thánh Nguyên cười lạnh, nhưng sâu trong đôi mắt dần hiện lên vẻ đề phòng.

Lão tổ Thương Huyền nhìn Chu Nguyên, cảm thán:

- Mười mấy năm trước là ngươi mượn nhờ lực lượng của ta… Mà bây giờ, ngược lại là ta muốn dùng lực lượng của ngươi.

Chu Nguyên mỉm cười, nói:

- Đây là vinh hạnh của ta.

Lão tổ Thương Huyền gật đầu, xòe bàn tay ra, Thương Huyền Thánh Ấn chầm chậm rơi vào trong tay ông.

- Còn cần một thứ nữa.

Lão tổ Thương Huyền quan sát Chu Nguyên một chút, chợt xòe bàn tay ra, trực tiếp vươn vào trong cơ thể Chu Nguyên, lúc rút tay ra, chỉ thấy trong tay ông có một đạo Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô thoáng hiện.

Mà cái Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô này chính là sau khi Chu Nguyên dung hợp Thương Huyền Thất Thuật mà thành.

Lão tổ Thương Huyền nhìn Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô quen thuộc trong tay, trong mắt lộ rõ vẻ vui mừng:

- Năm đó ta chi nhỏ thuật này làm bảy, gọi chung là Thương Huyền Thất Thuật, kết quả đám đệ tử bất hiếu kia, cả đám đều không ai tu luyện thành công cả bảy.

- Chu Nguyên, ngươi là người thừa kế mà ta vừa lòng nhất, mà tương lai của ngươi, cũng sẽ vượt xa qua ta.

Đám người chưởng giáo Thanh Dương, Liễu Liên Y ở phía sau nghe vậy, không khỏi lộ vẻ mặt xấu hổ.

Lão tổ Thương Huyền một tay cầm Thương Huyền Thánh Ấn, một tay khác nắm lấy Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô, cười nói với Chu Nguyên:

- Mười mấy năm trước hai ta liên thủ, nhưng lại bị tên kia đánh cho tan tác, một người phân thân tiêu tán, một người khác phải trốn xa tha hương, cuối cùng không thể không đập vỡ Thương Huyền Thánh Ấn. theo ngươi, lần này sẽ có kết quả thế nào?

Chu Nguyên bình tĩnh cười một tiếng, nói:

- Chỉ có một kết quả duy nhất, từ đây về sao, trong Thương Huyền Thiên này lại không còn cái tên Thánh Nguyên này nữa!

Lão tổ Thương Huyền nhìn qua Chu Nguyên, lúc này thấy hắn bình tĩnh vững vàng, khí thể hiển hiện, không khỏi hoảng hốt, người thiếu nhiên non nớt năm xưa bây giờ đã trở thành kiêu hùng Chư Thiên rồi!

Lão tổ Thương Huyền cũng cười, vẻ mặt cảm hoài, gật nhẹ đầu.

- Đúng, hôm nay chúng ta nhất định phải trừ cái u ác tính của Thương Huyền Thiên này đi.

Trong khoảng khắc khi âm thanh vừa dứt, Thương Huyền Thánh Ấn cùng Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô trong tay lão tổ Thương Huyền đột nhiên trùng điệp đụng vào nhau.

Ầm!

Trong khoảnh khắc khi Thương Huyền Thánh Ấn cùng Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô va đụng vào nhau, tựa như có tiếng vang kì diệu vang lên bên tai vô số sinh linh khắp Thương Huyền Thiên.

Trong chớp mắt ấy, cảm giác như thời gian đều dừng lại.

Nhưng chỉ thoáng qua có rất nhiều lại tỉnh thần lại. lúc này, ánh mắt đám người hướng về phía lão tổ Thương Huyền, sau đó bọn họ không khỏi kinh ngạc, khi phát hiện Thương Huyền Thánh Ấn cùng Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô trong tay Thương Huyền lại đồng thời biến mất…

- Sao lại… - chưởng giáo Thanh Dương cùng rất nhiều cường giả không khỏi hai mặt nhìn nhau, ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cung chủ Thánh Nguyên thì cau mày, mấy người chưởng giáo Thanh Dương không đủ thực lực, đương nhiên không thể nhận ra biến hóa rất nhỏ trong thiên địa kia, nhưng hắn thân là Thánh Giả, lại có thể cảm ứng được một loại ba động dị dạng trong cõi u minh.

Ba động kia, khiến cho dù là hắn, khi đã lên tới Thánh Giả, cũng hồi hộp, tim đập nhanh một cái.

- Biến mất?

Cung chủ Thánh Nguyên cũng sẽ không thật cho rằng lão tổ Thương Huyền làm mất Thương Huyền Thánh Ấn, ngược lại, thủ đoạn quỷ dị của đối phương khiến cho hắn càng thêm bất an.

Tuy rằng bây gờ lão tổ Thương Huyền chỉ còn lại một đạo phân thân, nhưng lời nói vừa rồi của ông ta cũng không phải không có lý.

Bình Luận (0)
Comment