Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1657 - Chương 1656: Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô

Chưa xác định
Chương 1656: Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô

Trong trận tranh đấu mười mấy năm trước kia, hắn có thể miễn cưỡng giành chiến thắng, là vì lúc đó Chu Nguyên mượn nhờ lực lượng phân thân của lão tổ Thương Huyền, mới có thể vận dụng Thương Huyền Thánh Ấn một cách khó khăn. Nhưng bây giờ, lại không hề giống với tình hình khi đó.

Tuy rằng Chu Nguyên chưa nhập Thánh, nhưng lực lượng của hắn đã không hề chênh lệch cấp độ Bán Thánh, bây giờ có lực lượng Chu Nguyên làm cơ sở, lại thêm Thương Huyền Thánh Ấn, cùng với phân thân của lão tổ Thương Huyền, bộ ba này tổ hợp lại đã không thể coi thường.

Ánh mắt lợi hại của Thánh Nguyên chậm rãi nhìn xung quanh, quan sát hư không tứ phương, sau một khắc, hắn rốt cục cảm giác được có gì đó không thích hợp.

Oanh!

Hắn vung tay áo lên, một đạo Thánh lực quét sạch qua ngân hà, trong vĩ lực kia có núi non sông ngòi như ẩn như hiện, diễn biến ra một phương thiên địa.

Ầm ầm!

Nhưng đạo Thánh lực này cũng không quét đi bao xa, đã đột nhiên bộc phát trong hư không, chỉ thấy hư không nơi đó có quang mang nhàn nhạt hiện lên, tựa như một tầng màng mỏng mà mắt thường không thể thấy được, ngăn cản Thánh lực ở bên ngoài, hóa giải nó tan đi.

Ánh mắt Thánh Nguyên hơi trầm xuống, chân giẫm một cái, có từng đạo Thánh lực lan tràn ra hư không bốn phía, nhưng những Thánh lực này đều không thể lướt đi bao xa, đã bị một màng ánh sáng mỏng manh ngăn cản.

Gợn sóng nhỏ xíu nở rộ trong hư không.

Nếu tập trung những hình dáng gợn sóng kia lại, thì sẽ phát hiện, những đường gợn này lại đang tạo thành một chiếc hồ lô khổng lồ.

Cung chủ Thánh Nguyên cũng đã nhận ra biến cố này, tay áo vung lên, không gian vặn vẹo, muốn trốn vào hư không, nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện, hư không nơi này bị một tầng lực lượng vô hình ngăn chặn, dù là hắn dùng Thánh lực đều không thể xuyên qua được.

Nói cách khác, hắn bị nhốt rồi!

- Thương Huyền, không hổ là ngươi!

Thánh Nguyên lạnh lùng nói. Bây giờ hắn đã tiến vào Thánh Giả, có thể nói là vô địch trong Thương Huyền Thiên này rồi, nhưng dù là như thế, hắn vẫn phải ăn lỗ trong tay lão tổ Thương Huyền.

Lão giờ khốn kiếp này. Dù đã chết vẫn cứ khó chơi như vậy.

- Nhưng dù là vây khốn được ta thì lại có thể làm sao? Dù sao ngươi cũng chỉ là một phân thân, chỉ cần hiện hình, liền sẽ phải nhanh chóng tiêu tán. Ta chỉ cần chờ tới lúc ngươi hoàn toàn tan đi, nhưng phong cấm này cũng theo đó mà sụp đổ.

Tiếng nói vừa dứt, dưới chân cung chủ Thánh Nguyên chợt hiện lên một đóa Thánh Liên, Thánh Liên đón gió phóng to lên, nhanh chóng hóa thành một tòa bảo tỏa Thánh Liên khổng lồ.

Thánh Nguyên ngồi xuống bảo tọa, bảo liên tỏa ra thánh quang vô tận, che chở lấy hắn.

Hiển nhiên, cung chủ Thánh Nguyên định lấy bất biến ứng vạn biến, hắn có lòng tin tuyệt đối với thực lực của Thánh Giả.

Chu Nguyên nhìn cung chủ Thánh Nguyên đã bắt đầu ngồi xếp bằng trong Thánh Liên, lúc này trông hắn có vẻ chư tà bất xâm, vạn pháp không dính. Ở thời điểm này, dù cho gặp thế công ngàn vạn, đều khó có thể suy chuyển.

- Lão tổ, nếu chỉ dùng thủ đoạn bình thường thì sợ là không thể tạo thành chút tác dụng nào. – Chu Nguyên chậm rãi nói.

Lão tổ Thương Huyền cười tủm tỉm:

- Phải có chút lòng tin với lão tổ ta chứ! Chỉ là dùng Thánh Liên bất diệt giới thôi mà, nếu ngươi còn chưa tu thành Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô thì ta cũng thật không làm gì được hắn. Nhưng ai bảo tên tiểu tử nhà ngươi thiên tư hơn người đây?

- Đến đây, để lão tổ dạy bài học cuối cùng cho ngươi… để ngươi có thể hiểu, một khi một vị Thiên Chủ đang ở trong Thiên Vực của hắn, thì có thể có được uy thế cỡ nào!

Lão tổ Thương Huyền cười nhẹ, hai tay kết ấn, đầu ngón tay như mang núi non, chợt chậm rãi khép lại.

Ông!

Khi hai bàn tay ông khép lại, chỉ thấy vùng thiên địa bên ngoài Thánh Nguyên kia bắt đầu chập trùng, tất cả mọi người có thể nhìn thấy bóng dáng một chiếc hồ lô khổng lồ.

Bóng hồ lô tràn ngập khí tức cổ xưa, tựa như từ khi thiên địa sơ khai đã sinh ra.

Mà Chu Nguyên thì có thể cảm ứng được, trong bóng hồ lô cổ xưa kia, có ba động của Thương Huyền Thánh Ấn cùng Thất Thải Lưu Ly Hồ Lô. Hiển nhiên, chiếc hồ lô khổng lồ này có quan hệ với hai món đồ kia.

Mà Thánh Nguyên thân đang ở trong Thánh Liên, cũng hơi mở hai mắt, trong mắt tràn ngập cảnh giác cùng đề phòng.

- Thuật này, là năm xưa khi ta vừa khống chế quyền hành Thương Huyền Thiên này mà ngộ ra được.

- Một khi thực hiện thuật này, liền dù là Thánh Giả, cũng khó còn đường sống. – lão tổ Thương Huyền mỉm cười, giải thích với Chu Nguyên.

- Mà ta gọi thuật này là.. Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô!

Khi âm thanh của ông vừa dứt, chỉ thấy trong hồ lô Hỗn Độn kia bốn vầng sáng ngưng tụ.

Trong bốn vầng sáng, có một cái có màu xanh đậm, trên đó như có tiếng gió rít gào, nhưng cũng phải là tiếng gió tầm thường, mà tựa như đầu nguồn của mọi ngọn gió.

- Đây là phong hoàn.

Vầng sáng thứ hai có màu vàng đất, tỏa ra khí thế nặng nề vô biên.

- Đây là địa hoàn.

Vầng sáng thứ ba có màu xanh thẳm, có tiếng nước chảy mênh mông vang lên, tràn ngập sinh cơ thinh vượng.

- Đây là thủy hoàn.

Mà vầng sáng cuối cùng có màu đỏ tươi, có từng ngọn lửa bốc lên, ngọn lửa nóng nảy như muốn đốt sạch cả thế gian.

- Đây là hỏa hoàn.

Bốn vầng sáng cổ xưa ẩn chứa lực lượng mà khi Hỗn Độn còn sơ khai đã tạo ra, bọn chúng lẳng lặng trôi nổi trên hư không, nhưng khi chúng vừa xuất hiện, không chỉ Thánh Nguyên biến sắc, ngay cả những cường giả Chư Thiên kia cũng không nhịn được động dung.

- Tiểu tử Chu Nguyên, đây là thủ đoạn sau cùng của ta rồi, nhớ nhìn cho kỹ.

Lão tổ Thương Huyền cười sang sảng, chợt quát lên một tiếng.

- Địa phong thủy hỏa, xây lại Hỗn Độn!

Vù!

Bốn vầng sáng nhoáng một cái đã bay ra xung quanh cung chủ Thánh Nguyên, chắn lại tứ phương quanh hắn, trong chớp mắt tiếp theo, một luồng lực lượng cổ xưa dâng lên.

Loại lực lượng kia cực kì giống bản nguyên của thế giới, càng thêm thâm ảo, thần bí so với Thánh lực.

Đặc biệt khi bốn loại lực lượng tiếp xúc với nhau, thì giờ khắc này, rất nhiều Thánh Giả vẫn đang quan sát cuộc chiến nơi đây đều cảm nhận được hương vị trống vắng, u ám thuở Hỗn Độn sơ khai.

Bình Luận (0)
Comment