Câu nói của lão tổ Thương Huyền tạo thành trùng kích cực lớn cho tất cả mọi người, ngay cả người lão thành như chưởng giáo Thanh Dương cũng không khỏi nuốt ngụm nước bọt.
Mà mấy tên cường giả Pháp Vực của Thương Huyền Thiên thì càng hào hứng tới đỏ cả mặt, trong mắt đầy nhiệt huyết.
Dù sao ai cũng hiểu điều này đại biểu cho cái gì, đây chính là quyền hành tối cao nhất của Thương Huyền Thiên, chỉ cần nắm lấy, vậy sẽ lập tức trở thành một trong những tồn tại tối cao nhất của Chư Thiên này.
Thậm chí, dù là Thánh Giả bình thường gặp phải Thiên Chủ cũng phải lễ kính vài phần.
Đối mặt với loại quyền lực kèm theo lực lượng này, cơ hồ không ai có thể duy trì tỉnh táo tuyệt đối. nhưng cũng may mọi người cũng không hoàn toàn mất lý trí, bởi vì bọn hắn hiểu bản thân còn chưa đủ tư cách.
Ai cũng thấy khi lão tổ Thương Huyền nói lời này, vẫn luôn nhìn chằm chằm Chu Nguyên, hiển nhiên đề nghị này của ông ấy chỉ dành cho mình hắn.
Nhưng không ai cảm thấy ghen tị, dù sao bây giờ trong Thương Huyền Thiên, nếu muốn bàn tới thực lực cùng danh vọng thì Chu Nguyên hoàn toàn xứng đáng là người đứng hàng đầu.
Từng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Chu Nguyên.
Mà bản thân Chu Nguyên cũng ngẩn người, chợt không hiểu nói:
- Nếu muốn chấp chưởng Thương Huyền Thánh Ấn thì ít nhất cũng phải bước vào Thánh cảnh, mà ta còn chưa đủ tư cách này chứ?
Lão tổ Thương Huyền gật đầu, nói:
- Nếu ở thời điểm bình thường thì điều này là đúng. Nhưng bây giờ, thực lực của ngươi cũng không yếu hơn so với Bán Thánh, coi như miễn cưỡng đủ quy cách. Đồng thời bây giờ Thương Huyền Thiên đang gặp đại kiếp, vô số sinh linh lâm vào trong tuyệt vọng, bọn họ không ngừng cầu nguyện cùng muốn sống, những ý chí này của họ sẽ sinh ra ảnh hưởng tới Thương Huyền Thánh Ấn. lúc này, nếu có người có thể đứng ra gánh vác, vậy độ khó khi kế thừa Thương Huyền Thánh Ấn sẽ yếu đi một chút.
- Điều này cũng giống như trước đây ngươi mượn nhờ lời cầu nguyện của vô số sinh linh Thương Huyền Thiên, làm cho tốc độ dung hợp của Thương Huyền Thánh Ấn tăng lên, thậm chí khiến nó chủ động giao một chút quyền khống chế cho ngươi vậy.
Chu Nguyên nghe vậy không khỏi giật mình.
- Chu Nguyên, ngươi rất xuất sắc, cũng là người có thiên tư kinh tài tuyệt diễm nhất mà ta từng gặp được trong suốt cuộc đời này. Thành tựu tương lai của ngươi sẽ khó có thể tưởng tượng được. Chính vì vậy, bản thân ta cũng có chút do dự khi đề nghị người trở thành Thiên Chủ Thương Huyền Thiên.
Lão tổ Thương Huyền cười khổ một tiếng, nói:
- Hẳn ngươi cũng biết một chút tai hại khi trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên chứ?
Chu Nguyên trầm mặc một chút, nói:
- Ý ngài muốn chỉ việc Thương Huyền Thiên đã từng bị Thánh tộc độc hại, khiến cho Thiên Vực này có điểm khiếm khuyết, mà phàm là ai trở thành Thiên Chủ, chấp chưởng Thương Huyền Thánh Ấn, thì sau sẽ gặp phải khó khăn cực lớn trên con đường tiến bộ của Thánh Giả?
Lão tổ Thương Huyền chậm rãi gật đầu, nặng nề nói:
- Trước khi ta chấp chưởng Thương Huyền Thánh Ấn, thực ra trong Thương Huyền Thiên cũng đã có các vị Thánh Giả khác, nhưng cuối cùng bọn họ đều từ chối trở thành Thiên Chủ, thủ hộ Thương Huyền Thiên. Bởi vì nếu như vậy, thì tu vi của họ sẽ khó có thể tăng lên.
- Ta cũng không trách lựa chọn của bọn họ. Dù sao không ai muốn sau khi bước vào Thánh Giả lại không thể tiến thêm. Cho dù là ta năm đó, cũng phải dùng quyết tâm thật lớn, mới lựa chọn kế thừa.
- Chu Nguyên, ta vốn không muốn ngươi kế thừa vị trí Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, bởi vì ta cảm thấy như vậy là ảnh hưởng ngươi, nhưng…
Sắc mặt lão tổ Thương Huyền lộ rõ vẻ đắng chát, ông có thể nghe thấy âm thanh tuyệt vọng phát ra từ chính cõi thiên địa này. Lúc này, nhất định phải có người đứng ra cứu vớt Thiên Vực.
Mấy người chưởng giáo Thanh Dương ở bên cũng trầm mặc lại. nếu sự lựa chọn này là dành cho bọn họ, thì không mấy ai sẽ do dự. Bởi vì đã có thể bước vào Thánh cảnh thì đã là mục tiêu mà bọn họ truy cầu suốt đời rời, nhưng đối với Chu Nguyên, đây lại không phải là mục tiêu cuối cùng của hắn.
Nhất thời Chu Nguyên cũng có chút ngơ ngác, hắn thật chưa từng cân nhắc vấn đề này.
Hắn ngước mắt, nhìn xuyên qua không gian, thấy mỗi nơi cột sáng đỏ tươi kia khuếch tán qua, sinh linh nơi đó lại phát ra tiếng kêu khóc tuyệt vọng.
- Thương Huyền Thiên là nơi ta sinh ra, nơi này có vương triều Đại Chu, có Thương Huyền tông, có rất nhiều mảnh đất mà ta có kỷ niệm sâu đậm, cũng có những người bạn mà ta không thể dứt bỏ. Ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào phá hủy nơi này, nếu không, ta cớ gì phải trở lại nơi đây? – Chu Nguyên chậm rãi nói.
Chu Nguyên nhìn về phía lão tổ Thương Huyền, cười nói:
- Thế nên, lão tổ, nếu thật cần ta kết thừa vị trí Thiên Chủ mới có cơ hội cứu lấy Thương Huyền Thiên, vậy ta nghĩa bất dung từ!
- Đương nhiên, đây cũng phải là ta hi sinh tương lai mình. Ngược lại dã tâm của ta càng lên, nếu Thương Huyền Thiên đã có khiếm khuyết, vậy ta sẽ nghĩ cách bù đắp lại cho nó, đến lúc đó, thử hỏi Thánh Giả Chư Thiên ai không hâm mộ ta làm Thiên Chủ một Thiên Vực hoàn chỉnh đây?
Lão tổ Thương Huyền ngẩn người, nói:
- Muốn chữa trị là rất khó khăn, ngay cả ta cũng chưa từng thành công.
Chu Nguyên ho khan một tiếng, noi:
- Lão tổ không thành công, không có nghĩa là ta cũng sẽ thất bại chứ?
Mấy người chưởng giáo Thanh Dương không khỏi méo mặt, không nhịn được muốn nói tên tiểu tử này thật ngông cuồng, sao có thể nói chuyện với tiền bối như thế.
Nhưng lão tổ Thương Huyền nghe vậy, lại chưa cảm thấy mình bị xúc phạm, ngược lại trên mặt hiện lên ý cười, nói:
- Nếu ngươi thật có dã tâm này, vậy đây thật là phúc cho toàn sinh linh Thương Huyền Thiên.
- Tâm nguyện lớn nhất đời ta là bù đắp lại khiếm khuyết cho Thương Huyền Thiên. Nhưng đúng là năng lực ta còn chưa đủ, không thể làm được. Nhưng đổi lại là ngươi, chưa hẳn không thể hoàn thành!
Ánh mắt lão tổ Thương Huyền trở nên ôn hòa, ông nhìn Chu Nguyên, nói:
- Vậy, ngươi quyết định kế thừa vị trí Thiên Chủ Thương Huyền Thiên rồi?
Chu Nguyên hít sâu một hơi, gật đầu.