Mà ở xung quanh, chưởng giáo Thanh Dương, Thiên Kiếm Tôn, cùng rất nhiều cường giả Pháp Vực của Thương Huyền Thiên đều trở nên nghiêm nghị, khom người bái Chu Nguyên.
Cái cúi đầu này, là vì cảm ơn hắn đứng ra gánh vác trọng trách cứu giúp Thương Huyền Thiên trong thời khắc gian nan này.
Lão tổ Thương Huyền duỗi bàn tay đã gần như hư ảo ra, trong lòng bàn tay có một chiếc ấn đá cổ xưa lơ lửng, ở bên ngoài ấn đá có từng tia sáng lưu chuyển, phản chiếu ra vô số núi non sông ngòi.
- Hãy đặt bàn tay lên phía trên.
Chu Nguyên nghe vậy, vẻ mặt nghiêm túc, bàn tay chậm rãi duổi ra, cuối cùng trùm lên trên Thương Huyền Thánh Ấn.
Ầm ầm!
Trong chớp mắt ấy, trong Thương Huyền Thiên đột nhiên có gió nổi mây phun, nguyên khí thiên địa trở nên sinh động dị thường.
Mấy người chưởng giáo Thanh Dương ở gần đều cảm nhận được một lực lượng kháng cự bộc phát ra từ trong Thương Huyền Thánh Ấn, trực tiếp đẩy bọn họ ra xa.
Chỉ có lão tổ Thương Huyền cùng Chu Nguyên còn đứng ở tại chỗ.
Nhưng lúc này Chu Nguyên cũng không cảm giác tốt đẹp gì, bởi vì khi nguyên khí thiên địa bắt đầu sinh động, hắn cảm giác được có một luồng áp lực khủng bố đang cuốn tới.
Cảm giác này tựa như toàn bộ Thương Huyền Thiên này đang đè nặng lên người hắn.
Trên hư không, nguyên khí trùng điệp ngưng tụ đến, tạo thành từng màn sáng nguyên khí khí khổng lồ, trong màn sáng có hiển hiện núi non sông ngòi, sinh linh vạn vật.
Trogn màn sáng đang ngưng tụ từng luồng lực lượng kinh khủng khiến người ta run sợ.
Những lực lượng này đều khóa chặt Chu Nguyên.
Điều này khiến lông tở toàn thân hắn không khỏi dựng thẳng lên.
- Chu Nguyên, đây chính là thử thách khi khống chế Thương Huyền Thánh Ấn. Nó muốn kiểm tra xem thực lực của ngươi có thể đủ tư cách để làm chủ nhân của nó không. Mà ta gọi thử thách này là… Thiên Tâm Kính!
- Ngươi phải chuẩn bị tinh thần, bởi vì thử thách này vốn dành cho Thánh Giả cảnh!
Tiếng nói của lão tổ Thương Huyền truyền tới, mà Chu Nguyên còn chưa kịp đáp lời, từ trên màn sáng to lớn trên không trung kia có từng chùm sáng trực tiếp ầm vang rơi xuống chỗ Chu Nguyên.
Oanh!
Khi những chùm sáng khổng lồ giáng xuống từ trên trời, tưởng như có tiếng sấm rền vang vọng khắp thiên địa, sau đó đồng loạt trút xuống nơi Chu Nguyên đang đứng.
Mà Chu Nguyên cũng nhận ra được lực lượng khổng lồ trong những Thiên Quang Thần Lôi này, da đầu không khỏi tê dại, loại lực lượng này quá khủng bố.
- Lão tổ, không phải ngài bảo thử thách cho ta sẽ nhẹ nhàng hơn chút sao?! – Chu Nguyên không nhịn được mở miệng.
- Không sao, tin tưởng bản thân, ngươi có thể làm được! – lão tổ Thương Huyền cười khích lệ.
Nhìn nụ cười của Thương Huyền, Chu Nguyên đột nhiên cảm giác mình bị lừa, chỉ có thể liếc mắt một cái, sau đó thân thể bắt đầu phình to.
Từng đợt vảy rồng màu tử kim bao trùm lấy thân thể hắn tựa như chiến giáp, chỉ qua mấy tức ngắn ngủi, Thánh Long Chi Khu đã được khởi động hoàn thành.
Cùng lúc đó, Thánh Long chi khí bộc phát, tạo thành một con Cửu Trảo Tử Kim Cự Long bay lượn trên đầu Chu Nguyên, cự long ngửa đầu gầm thét, tỏa ra khí thế kinh thiên.
Đối mắt với thử thách dùng để khảo nghiệm Thánh Giả, Chu Nguyên không dám khinh thường.
Oanh!
Mà ngay tại lúc hắn vừa chuẩn bị sẵn sàng, thần lôi đã trút xuống, chỉ chốc lát đó, Cửu Trảo Tử Kim Cự Long lập tức hống lên từng tiếng thống khổ.
Long lân trên thân bị đánh rách tả tơi rất nhiều.
Bản thể Chu Nguyên thì như bị búa tạ đập trúng, trong đầu quay cuồng, sóng âm truyền khắp thân thể, nếu không phải bây giờ hắn đã khởi động Thánh Long Chi Khu, thì sợ rằng sóng âm khuếch tán này đã khiến hắn đau đến ngất đi rồi.
Quá kinh khủng!
Đây là cảm nhận duy nhất lúc này của Chu Nguyên. Thiên Quang Thần Lôi như ẩn chứa một loại lực lượng đặc biệt, cứ mỗi lần giáng lâm lại khiến cho Chu Nguyên vô cùng đau đớn. cảm giác đau đớn không chỉ bắt nguồn từ trên thân thể, mà ngay cả thần hồn đều đau nhói, tựa như bị xé rách ra vậy.
Từng đạo Thiên Quang Thần Lôi rơi xuống, mà hình thể của Cửu Trảo Tử Kim Cự Long cũng đang không ngừng thu nhỏ, chỉ chịu mấy chục lần sét đánh, thân ảnh cự long để trở nên cực kì mờ ảo.
Hiển nhiên nó đã gánh chịu đến mức cực hạn.
Mà tự thân Chu Nguyên còn đang ở trạng thái ngơ ngơ ngác ngác, đó là vì thần hồn hắn cũng bị tổn thương, thần trí khó có thể duy trì tỉnh táo.
Ở nơi xa, chưởng giáo Thanh Dương, Tô Ấu Vi, Võ Dao, cùng mấy người khác cũng đều lo lắng nhìn Chu Nguyên. Mặc dù Thiên Quang Thần Lôi vô cùng khủng bố, nhưng lại chỉ nhắm trúng Chu Nguyên, nên ngoài ngoài đứng nhìn có vẻ kinh khủng, nhưng lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Nhưng thấy tình trạng thê thảm hiện nay của Chu Nguyên, thì cũng đủ hiểu thử thách này của Thương Huyền Thánh Ấn là đáng sợ đến mức nào.
Oanh!
Lại có một đạo Thiên Quang Thần Lôi rơi xuống, trực tiếp xét nát Cửu Trảo Tử Kim Cự Long, sau đố lôi quang tiếp tục bổ xuống, chém vào trên lớp vảy rồng trên người Chu Nguyên kia.
Xoẹt!
Trên thân thể của Chu Nguyên, vảy rồng vỡ ra, từng vết thương dữ tợn bị xét nứt, máu tươi chảy cuồn cuộn.
Đau đớn kịch liệt truyền tới cũng khiến Chu Nguyên còn đang ở trạng thái ngơ ngơ ngác ngác giật mình tỉnh táo lại, hắn cố nén cơn đau nhức, dốc hết toàn lực vận chuyển Thánh Long chi khí trong cơ thể.
Chỉ thấy ở chỗ vết thương, huyết nhục đang nhúc nhích, nhanh chóng nối liền lại.
Từng tầng lân giáp màu tử kim cũng bắt đầu lan tràn ra.
Oanh! Oanh!
Thiên Quang Thần Lôi liên tục bổ xuống, cường quáng áng chói chiếu sáng làm cho ngay cả biển máu ở phía dưới cũng trở nên ảm đạm rất nhiều.
Thánh hồn của Thánh Nguyên đang bị từng huyết văn quỷ dị cắn nuốt, cũng đang quan sát tình hình bên này, khuông mặt của hắn vặn vẹo, cười gằn nói:
- Thương Huyền, ngươi định để hắn trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên?
- Tuy rằng tên tiểu tử này có tiềm lực phi phàm, nhưng bây giờ hắn còn chưa nhập Thánh, mơ lấy mà có thể khống chế được Thương Huyền Thánh Ấn!
- Chỉ là Thiên Tâm Kiếp cũng đủ để tiêu diệt hắn, ha ha ha!
Trong tiếng cười cuồng ngạo đó, chỉ thấy thân thể Chu Nguyên không ngừng bị Thiên Quang Thần Lôi xét rách, thân thể Thánh Long Chi Khu khôi ngô liên lục vỡ nát, thảm liệt đến mức khiến cho người ta không nỡ nhìn.