Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Thương Uyên, lão gia hỏa nhà ngươi thật đúng là may mắn đó! Mấy năm trước, đại đệ tử đột phá Thánh Giả, hiện nay, tiểu đệ tử này cũng không chịu thua kém, không chỉ có trở thành chủ nhân của một Thiên Vực, hơn nữa cũng sắp sửa đột phá Thánh Giả.
- Chậc chậc, một môn có ba Thánh, từ xưa đến nay đều cực kỳ hiếm thấy đó.
Mà vào lúc này, sáu vị Thánh Giả Song Liên Cảnh khác cũng không nhịn được lên tiếng hâm mộ và cảm thán.
Thân là Thánh Giả Song Liên Cảnh, bọn họ tự nhiên biết rõ ràng một bước từ phàm nhập thánh là khó khăn bực nào, từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm dừng chân ở trước ngưỡng cửa này mà không bước qua được.
Mà một khi đột phá Thánh Giả thì sẽ nhảy lên trở thành tồn tại ở cấp độ cao nhất trong trời đất này, được hàng tỉ người kính ngưỡng, tôn sùng.
Sau khi Chu Nguyên đột phá Thánh Giả, một mạch của Thương Uyên sẽ có tới ba vị Thánh Giả, việc này cũng chắc chắn sẽ làm cho quyền nói chuyện của ông ở trong Quy Khư Thần Điện tăng thêm, ép qua mấy vị Thánh Giả Song Liên Cảnh có uy tín lâu năm còn lại kia một bậc.
Khi đối mặt với sự hâm mộ các vị Thánh Giả, tuy rằng biết rõ với tình cảnh hiện tại ở nơi này cũng không đúng lắm, nhưng Thương Uyên vẫn không nhịn được mà nở nụ cười tươi.
Đồng thời trong lòng của ông cũng có chút cảm khái, nhiều năm như vậy, hắn chỉ nhận ba vị đệ tử thân truyền, Chu Nguyên nhập môn trễ nhất, nhưng thời gian trở thành Thánh Giả lại ngắn hơn Chuyên Chúc rất nhiều, số mệnh, thiên phú bực này đích thật là vạn năm khó gặp.
Chỉ có điều lại nói tiếp, vị sư tôn như hắn kỳ thật cũng không quá xứng với chức vị này. Bởi vì thời gian dạy bảo Chu Nguyên của ông qua ít ỏi. Theo ý nào đó, Yêu Yêu ngược lại là càng giống sư tôn của Chu Nguyên hơn, một đường mang theo hắn từ khi còn là thiếu niên gầy yếu bát mạch không khai kia, đi tới chủ nhân của một Thiên Vực ở hiện nay.
Nếu như không có Yêu Yêu, Chu Nguyên chưa hẳn có thể có thành tựu lúc này.
Mà nếu như không có Chu Nguyên, chỉ sợ Yêu Yêu cũng sẽ không còn lưu lại nhân tính. Lúc này, nàng có lẽ đã trở thành Thần Linh Đệ Tam tràn ngập thần tính, đạm bạc lạnh lùng, bao quát Thương sinh rồi.
Hai người này giúp đỡ lẫn nhau, tâm ý dán hợp, cùng nhau đi tới, trải qua vô số gian nan vất vả, cũng khó trách tình nghĩa sâu nặng như thế.
Mà khi Thương Uyên còn đang cảm thán ở trong nội tâm, biểu cảm trên mặt của ông đột nhiên biến đổi, ánh mắt nhanh chóng chuyển hướng, nhìn về phía bên trong hai cột lửa Hỗn Độn ở trước mắt. Chỉ thấy được chỗ đó, có hai luồng sức mạnh mênh mông để cho bọn họ đều cảm thấy kinh hãi bộc phát ra, cột lửa xoay tròn cũng đang dần dần trở nên ảm đạm, hóa thành vô số đốm lửa bay đầy trời.
Hô.
Thương Uyên hít sâu một hơi, khuôn mặt của bảy vị Thánh Giả khác ở một bên cũng trở nên ngưng trọng.
Bọn họ biết được, hai người Ma Cật, Hắc Chiếu kia muốn phá vòng vây của bọn họ mà xông ra rồi.
Hai cột lửa nhanh chóng trở nên ảm đạm, ngọn lửa hừng hực thì là hóa thành vô số đốm lửa bay lên.
Mấy giây sau, khi cột lửa triệt để tiêu tán, hai thân hình mang đến cho người ta cảm giác áp bách khôn cùng lại lần nữa xuất hiện ở bên trên hư không.
- Không hổ là Tổ Long Đăng. Nếu như vật ấy do mấy người Kim La đến thúc dục thì hai người bọn ta muốn trở về, chỉ sợ cần tiêu hao hơn mười lần thời gian cùng tinh lực.
Đường vân màu xanh trên khuôn mặt của Ma Cật lưu chuyển, hắn cảm thán nói.
- Thương Uyên, các ngươi làm những việc vô dụng này để làm gì, kéo dài thời gian lại có thể cải biến chuyện gì hay sao?
Hắc Chiếu lạnh nhạt nói. Chỉ có điều hắn vừa dứt lời, biểu cảm trên mặt của hắn cùng với Ma Cật đều chợt khẽ biến đổi, ánh mắt nhìn về phía bóng người trẻ tuổi ngồi xếp bằng bên trên hư không ở xa xa kia:
- A? Đây là lấy ý niệm của bản thân thay thế Thiên Tâm của Tương Huyền Thiên?
Hai vị Cổ Thánh khẽ nhíu máy. hóa ra mục đích của mấy người Thương Uyên chính là thế này, kéo dài thời gian để cho Chu Nguyên kia có cơ hội dung nhập ý niệm của bản thân vào Thiên Tâm của Thương Huyền Thiên. Lúc này, Chu Nguyên có thể nói là một vị Thiên Chủ danh chính ngôn thuận, liên hệ giữa hắn và Thương Huyền thiên cũng không còn yếu ớt như trước nữa.
- Thật sự là một gia hỏa có tiềm lực đáng sợ, thời thời khắc khắc đều đang phát triển hơn nữa lại còn bằng tốc độ cực kỳ kinh người. Tuy rằng hắn làm được như thế cũng có nguyên nhân là do thời thế thúc đẩy nhưng mà điều này cũng đủ để nói rõ đối phương là ưu tú bực nào.
Ma Cật chậm rãi nói.
- Thiên Nguyên Giới này đều sẽ bị Thánh tộc ta tiêu diệt, những hành động này chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi không cần phải kéo dài nữa, trực tiếp giải quyết đi.
Trong lời nói hờ hững của Hắc Chiếu có sát cơ thâm trầm chảy xuôi.
Mà ngay khi vừa dứt lời thì Hắc Chiếu đã giơ bàn tay lên, chỉ thấy ở bên trong lòng bàn tay của hắn chậm rãi nứt ra, tựa như là một cái miệng đen kịt đang mở ra, ngay sau đó, có nham tương màu đen cuồn cuộn gào thét lao ra.
Nham tương màu đen kia cực kỳ đáng sợ, vừa xuất hiện đã khiến cho nhiệt độ trong toàn bộ trời đất tăng cao. Nham tương màu đen tản ra khói đen cuồn cuộn làm cho toàn bộ trời đất giống như là cũng biến thành màu đen, bên trong đó giống như là có ẩn chứa hỏa độc làm cho Thánh Giả đều cảm thấy sợ hãi.
Vào lúc này, nham tương màu đen ùn ùn bắn thẳng về phía mấy người Thương Uyên, uy thế đáng sợ.
Nhìn thấy Hắc Chiếu ra tay, sắc mặt của mấy người Thương Uyên cũng trở nên ngưng trọng. Một gã Cổ Thánh toàn lực ra tay là một chuyện cực kỳ đáng sợ, mặc dù bên phía bọn họ chiếm ưu thế số lượng, hơn nữa còn có bảo vật như Tổ Long Đăng ở trong tay thì cũng không dám có chút khinh thường.
Thương Uyên nhanh chóng kết ấn, Tổ Long Đan ở trong tay ông nhanh chóng sáng lên, một đốm lửa bay lên, sau đó biến thành một mặt khiên, mặt ngoài chiếc khiên này có khắc hình ảnh của một con rồng cổ xưa thấy không rõ hình dạng được, tản ra uy thế đáng sợ.