Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mà lúc này, hình ảnh con rồng cổ xưa ở trên chiếc khiên kia đột nhiên mở miệng ra. Một tiếng rồng ngâm inh tai vang lên, nham tương màu đen cùng khói độc đang cuốn tới đều bị nuốt vào. Không gian xung quanh mặt khiên vẫn bị áp lực tới từ nham tương nung nóng làm cho vặn vẹo.
Chỉ có điều trong khi Hắc Chiếu cuốn lấy mấy người Thương Uyên thì Ma Cật Cổ Thánh kia lại bỗng nhiên nở nụ cười tươi khinh thường, một đường vân màu xanh ở trên mặt của hắn chuyển động rồi lao ra.
Rầm rầm!
Đường vân màu xanh kia vừa xuất hiện đã nhanh chóng biến hóa thành một tia sét màu xanh khổng lồ dài đến cả ngàn trượng, tựa như một con rồng xanh dữ tợn, phóng thích ra uy áp kinh người.
Tia sét màu xanh vừa xuất hiện đã nhanh chóng phá không bay ra, hung hăng đánh xuống chỗ Chu Nguyên.
Hiển nhiên là Ma Cật Cổ Thánh này định trực tiếp tiêu diệt Chu Nguyên, triệt để diệt trừ hậu hoạn.
- Chu Nguyên!
Nhìn thấy thế, sắc mặt của mấy người Thương Uyên cũng biến đổi. Chỉ có điều lúc này bọn họ đối mặt chính là một vị Cổ Thánh, bọn họ phải đồng lòng hợp lực mới có thể miễn cưỡng dây dưa với đối phương, đâu còn có dư lực đi giúp đỡ Chu Nguyên.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn tia sét màu xanh khiến cho cả bọn họ cũng cảm thấy nguy hiểm ầm ầm rơi xuống, trực tiếp là bổ vào trên thân thể của Chu Nguyên.
Phanh!
Chỉ trong nháy mắt, thân thể đang ngồi xếp bằng của Chu Nguyên đã nổ tung. Sức mạnh đáng sợ đến từ tia sét màu xanh dường như là đã xóa bỏ toàn bộ dấu vết của Chu Nguyên.
Nhìn thấy cảnh tượng nảy, Ma Cật Cổ Thánh mỉm cười, chỉ có điều nụ cười tươi còn chưa giữ được bao lâu thì hắn đã thấy được giữa trời đất này, đột nhiên có vô số điểm sáng gào thét lao đến, bên trong mỗi một điểm sáng kia đều ẩn chứa nguyên khí trong trời đất cực kỳ tinh thuần.
Hơn nữa, ở bên trong những điểm sáng kia tựa như là còn ẩn chứa một loại sức sống tràn đầy đến mức tận cùng.
Điểm sáng nhanh chóng ngưng tụ, mấy giây sau, có một bóng người thành hình, ngang nhiên đứng lơ lửng giữa hư không.
Rõ ràng là Chu Nguyên!
Chỉ có điều so với lúc trước thì lúc này, hắn tựa hồ đã có biến hóa khổng lồ, thân hình của hắn như lưu ly, óng ánh sáng long lanh, giống như là đã loại bỏ được hết thảy tạp chất ở bên trong.
Hai con ngươi của hắn sáng ngời thâm thúy tựa như là tinh không.
Hắn lẳng lặng đứng lơ lửng bên trên hư không, mà ở chỗ vai trái của hắn đột nhiên có mấy điểm sáng hội tụ đến, cuối cùng dần dần tạo thành một đóa hoa sen tản ra khí tức thần thánh.
Hoa sen chậm rãi xoay tròn, trên mỗi một mặt cánh hoa đều có khắc đường vân cổ xưa cùng thuần khiết nhất, xinh đẹp tựa như là tạo vật do trời đất tu tập toàn bộ linh khí để sinh ra.
Đóa hoa sen này cũng tượng trưng cho một loại sức mạnh cao cấp nhất trong trời đất!
Thánh Giả Chi Liên!
Đây chính là tiêu chí của Thánh Giả!
Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Thương Uyên lập tức tinh thần đại chấn, Thánh Giả Chi Liên xuất hiện đại biểu cho việc Chu Nguyên đã triệt để bỏ đi phàm thai. Hiện nay, hắn, đã chân chính đột phá đến Thánh Giả Chi Cảnh!
Ma Cật Cổ Thánh nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên, ánh mắt của hắn dừng lại ở chỗ đóa Thánh Liên trên bờ vai của Chu Nguyên một cái chớp mắt.
Tuy rằng khi Chu Nguyên trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, hắn đã biết chuyện người sau trở thành Thánh Giả đã là chuyện tất nhiên, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Nhưng khi giờ khắc này thật sự tiến đến, mặc dù là Ma Cật Cổ Thánh đều khó tránh khỏi tỏ ra bất ngờ.
Bởi vì một vị Thánh Giả là Thiên Chủ, hơn nữa còn trốn ở trong Thiên Vực mà bản thân làm Thiên Chủ thật không dễ dàng giết chết như trước nữa rồi.
Tuy rằng Chu Nguyên vẫn như trước là không tạo thành được bất luận uy hiếp gì đối với hắn, nhưng thân là chủ nhân của Thiên Vực, đối phương có thể tùy tâm sở dục dung hợp cùng trời đất, sau đó xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào trong Thiên Vực này.
Cho nên, dù hiện tại Chu Nguyên còn không có được thực lực để chiến đấu trực diện với hắn nhưng mà tối thiểu nhất, hắn muốn giết người trước cũng khó lắm rồi.
Mà trong khi ánh mắt của Ma Cật còn đang biến ảo, Chu Nguyên cũng nghiêng đầu nhìn qua đóa Thánh Liên trên bờ vai của mình, một bông hoa sen trong vô cùng đơn giản này lại là nội tình do hắn khổ tu nhiều năm như vậy biến thành.
Giờ này khắc này, trong đầu của Chu Nguyên, trí nhớ hình ảnh không ngừng hiện lên.
Thành Đại Chu, Thánh Tích Chi Địa, Thương Huyền Tông
Thiên Uyên Vực, đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, Cổ Nguyên Thiên
Vạn Thú Thiên, thành Chư Thiên, Thạch Long Bí Cảnh
Vô số hình ảnh là những nơi quan trọng ở trên con đường tu luyện của hắn, trong đó có vô số khó khăn, không thiếu nguy hiểm liên quan đến sự sống chết, nhưng mà hắn đều từng bước một xông qua.
Cuối cùng nhất, hết thảy hình ảnh ngưng tụ thành một đóa hoa sen thần thánh.
Cảm xúc trong lòng của Chu Nguyên dần dần trở lại bình thường, bên trên khuôn mặt của hắn có một nụ cười vui vẻ hiện ra, hắn tự nói khẽ với chính mình:
- Chu Nguyên, chúc mừng ngươi, ngươi đã đi tới một bước mà ngươi từng không dám hy vọng xa vời kia.
Chỉ có điều, hiện tại tình thế bên phía vẫn còn cực kỳ nghiêm trọng, tâm tình của Chu Nguyên nhanh chóng bình phục, hắn nhìn thoáng qua chỗ Ma Cật, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Chu Nguyên cũng không có bởi vì bản thân đã đột phá đến Thánh Giả Cảnh mà thực sự cuồng vọng đến mức muốn đi đánh trực diện với một vị Cổ Thánh. Dù sao hiện tại, hắn nhiều nhất chỉ là một Thánh Giả Nhất Liên Cảnh mà thôi.
Nhưng cũng may nơi này chính là Thương Huyền Thiên, mà hắn lại là Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên.
Cho nên chuyện hắn có thể làm được, chỉ sợ ngay cả mấy vị Thánh Giả Song Liên Cảnh đều không được.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Chu Nguyên chuyển hướng, nhìn về phía mấy người Thương Uyên. Lúc này, mấy người bọn họ đang giằng co cùng Hắc Chiếu Cổ Thánh. Vì vậy hắn nhanh chóng kết ấn. Ngay sau đó, giống như là có một luồng sức mạnh to lớn hàng lâm.
- Trời đất gia trì!