Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mà Hắc Chiếu Cổ Thánh cũng bảo trì sự cung kính, nói:
- Hai người chúng ta tới đây là muốn thay mặt Thánh Thần đại nhân truyền đạt thiện ý cho Thần Linh Đệ Tam. Nếu như Thần Linh Đệ Tam có thể không nhúng tay vào tranh đấu giữa Thánh tộc của chúng ta cùng Chư Thiên, Thánh tộc của ta nguyện ý cung phụng đại nhân.
Nghe thấy câu nói này của Hắc Chiếu Cổ Thánh, Thánh Giả của Chư Thiên đều tỏ ra giận dữ. Thánh tộc này dĩ nhiên là muốn lôi kéo Thần Linh Đệ Tam!
Nhưng mà trong đôi mắt đạm bạc giống như là thủy tinh của Yêu Yêu lại không hề có chút gợn sóng nào, nàng nói:
- Đáng tiếc, ta lại không có hứng thú gì đối với sự cung phụng của Thánh tộc các ngươi.
Hắc Chiếu Cổ Thánh thành khẩn:
- Thần Linh Đệ Tam đại nhân, ngài là Tiên Thiên Thần Linh, tồn tại vượt trên tất cả. Vạn vật trên thế gian này đối với ngài cũng chỉ như là cọng rơm cái rác, con sâu cái kiến mà thôi. Ngài thực sự không cần phải đối địch với Thánh Thần đại nhân vì những tồn tại ti tiện ở trong Chư Thiên này. Những gì Chư Thiên có thể cấp cho ngài, Thánh tộc của chúng ta cũng có thể cho. Hơn nữa Thánh Thần đại nhân đã từng truyền Thần dụ, tương lai đợi đến khi ngài ấy thống nhất Thiên Nguyên Giới thì có thể phân đôi quyền lực, để hai vị đại nhân cùng quản lý giới này.
Yêu Yêu vẫn nhìn chằm chằm vào Hắc Chiếu với ánh mắt lạnh nhạt. Chờ đến khi hắn nói xong, nàng mới thản nhiên đáp lại:
- Lời nói này của ngươi hoàn toàn sai rồi! Ở bên trong vạn vật của Chư Thiên cũng có người ta coi trọng,. Nếu không, làm sao các ngươi có thể ép ta hiện thân cho được?
Giờ này khắc này, không ít Thánh Giả của Chư Thiên đều nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt phức tạp.
Thần Linh Đệ Tam đây là công khai thừa nhận tình cảm giữa nàng cùng Chu Nguyên ở trước mặt mọi người.
Biểu cảm trên mặt của Chu Nguyên cũng cực kỳ phức tạp, có chút vui sướng cũng có chút phiền muộn. Những lời thừa nhận quan hệ ở trước mặt mọi người này không phải là nên để cho nhà trai nói hay sao? Như vậy mới có thể thể hiện ra địa vị của bản thân, nhưng bây giờ là chuyện gì xảy ra, vì sao hắn có loại cảm giác kỳ lạ, quan hệ sai chỗ vậy?
Hắc Chiếu Cổ Thánh tức cười rồi châm chước ngôn từ nói:
- Thần Linh Đệ Tam, hiện tại ngài nói như vậy là do thần tính chưa từng hoàn toàn khôi phục, cho nên còn có nhân tính quấy nhiễu lựa chọn của ngài mà thôi. Nhưng đợi ngày sau, lúc ngài triệt để sống lại, có lẽ cũng sẽ không suy nghĩ như vậy nữa đâu.
Chỉ có điều khi Hắc Chiếu Cổ Thánh vừa mới dứt lời, hắn đột nhiên cảm giác được nhiệt độ ở trong trời đất giảm mấy phần, trong ánh mắt lạnh lùng của Thần Linh Đệ Tam kia giống như là có ý lạnh ngưng kết thành băng.
- Ngươi nói nhảm nhiều lắm.
Vào lúc này, mái tóc đen của Yêu Yêu không gió tự bay lên, khí thế dâng cao, trong con ngươi kia tựa như là diễn biến Hỗn Độn, như là thế giới còn ở thời điểm sơ khai kia, đồng thời có một loại Thương Mang Nguyên Thủy chi khí tràn ngập.
Thần nhãn!
Ở trong Thần nhãn, có thần quang lưu chuyển, một loáng sau, Thần Quang lướt đi.
Vào thời khắc này, trời đất tựa như là đã mất đi ánh sáng, mặt trời ảm đạm, vạn vật nghẹn ngào.
Nguyên khí trong trời đất cũng lui tán.
Chỉ có một tia Thần Quang kia xỏ xuyên qua phía chân trời, trực tiếp xẹt qua phía trên hai người Ma Cật, Hắc Chiếu.
Hai bên tựa hồ cũng không có bất kỳ tiếp xúc nào, nhưng khi tia Thần Quang kia xẹt qua, trên mặt của hai người Ma Cật, Hắc Chiếu có biểu cảm cực kỳ thống khổ hiện ra đến, sau đó ở chỗ hai vai cùng với đỉnh đầu của bọn họ đều có một đóa Thánh Liên thoáng hiện.
Mà lúc này, ba đóa Thánh Liên dĩ nhiên là đang dần dần héo rũ, từng cánh hoa tàn lụi bay xuống.
Nhìn thấy thế, sắc mặt của các vị Thánh Giả ở cả bên phía Chư Thiên cùng Thánh tộc đồng thời biến đổi, bởi vì bọn họ rõ ràng nhất cảnh tượng ở trước mắt đại biểu cho chuyện gì, đó là dấu hiệu tam hoa bị gọt, nội tình bị trảm!
Chỉ mới là một tia thần quang chém xuống, nội tình của hai gã Cổ Thánh đã bị nạo đi một bộ phận, sức mạnh này là kinh thế hãi tục bực nào?
Sắc mặt của Ma Cật, Hắc Chiếu cũng có chút khó coi.
Một chiêu này của Yêu Yêu mang đến tổn thương cho bọn họ còn lớn hơn cả tổn thương lúc trước, khi Chu Nguyên mượn nhờ sức mạnh của Đại Trận Hỗn Nguyên Tru Thánh cùng với mấy người Thương Uyên hợp lực đánh đến nửa ngày.
Người trước mắt thật không hổ là Tiên Thiên Thần Linh, mặc dù chưa từng hoàn toàn khôi phục lại, nhưng loại sức mạnh này vẫn như cũ là đã vượt qua Thánh Nguyên.
- Không hổ là Cổ Thánh nội tình thâm hậu, vậy mà có thể tiếp nhận được một chiêu Tam Hoa Trảm mà chưa chết.
Nhìn thấy thế, Yêu Yêu khẽ gật đầu, chợt nàng nâng đầu ngón tay thon dài lên và nhẹ nhàng điểm xuống, phía trên hư không có gợn sóng lan ra.
Mà ở bên trong Thần nhãn của nàng, Hỗn Độn đang cuồn cuộn, chỗ đầu ngón tay đột nhiên có mấy tia thần quang ngưng tụ, mỗi một tia thần quang đều mang theo một luồng ý cảnh thần bí, khó hiểu, tựa như là có thể ngược dòng tìm hiểu đến tận lúc trời đất mới bắt đầu sinh ra.
Cảnh tượng này đủ để làm cho bất luận vị Thánh Giả nào sinh lòng sợ hãi, mặc dù là hai vị Cổ Thánh như Ma Cật, Hắc Chiếu kia cũng vậy. Vào lúc này, sắc mặt của bọn họ ngoại trừ âm trầm còn có sợ hãi, chỉ có điều càng nhiều nữa lại là kiên quyết.
- Các ngươi tiến vào Thương Huyền Thiên có lẽ cũng đã mang theo tâm thái đi chịu chết. Đã như vậy, ta sẽ thanh toàn cho các ngươi.
Yêu Yêu đạm mạc nhìn qua hai người, ngón tay ngọc điểm xuống.
Trong một cái chớp mắt kia, Thần Quang gào thét lao ra rồi chém xuống.
Khi đối mặt với vô số tia Thần Quang đang chém xuống kia, hai người Ma Cật cùng Hắc Chiếu liếc nhìn nhau rồi bọn họ chợt hít một hơi thật sâu và xòe bàn tay ra, hai lòng bàn tay ú vào nhau còn bàn tay khác kết thành một bộ ấn pháp.
Mà bên trên khuôn mặt của bọn họ lập tức là có biểu cảm thành kính, cuồng nhiệt hiện ra đến.
- Thời điểm Thánh Thần đại nhân hàng lâm là ngày chúng ta phục sinh!