Người dịch: Nguyễn Khiêm
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của các vị Thánh Giả trong Chư Thiên, chỉ thấy được trên thân thể của hai người đột nhiên có ngọn lửa hừng hực cháy lên, thậm chí không đợi mấy tia Thần Quang kia chém đến, Thánh Liên ở chỗ hai vai cũng đỉnh đầu của bọn họ đã bốc cháy lên.
Hai gã Cổ Thánh của Thánh tộc vậy mà ở chỗ này lựa chọn tự đốt Thánh Liên!
Rầm rầm!
Sau khi hai gã Cổ Thánh hiến tế tự đốt, tất cả mọi người có thể cảm nhận được hai luồng sức mạnh kinh khủng đến không có cách nào để hình dung hội tụ, loại sức mạnh này khiến cho toàn bộ nguyên khí trong Thương Huyền Thiên đều sôi trào lên.
cảm giác áp bách không có lời nào để miểu tả bao phủ ở khắp nơi trong Thương Huyền Thiên, kể cả những nơi hẻo lánh nhất.
Tận đến lúc này, Thần Quang mới chém xuống. Chỉ có điều ngay trước khi chúng chém vào trong Thánh Hỏa đang rực cháy hừng hực thì đột nhiên có âm thanh kim loại va chạm vang lên, vọng khắp mọi nơi. Ở phía xa xa, sắc mặt của mấy người Chu Nguyên, Thương Uyên đều lập tức biến đổi, bởi vì bọn họ phát hiện, những Thần Quang kia dĩ nhiên là ở trong khoảnh khắc bị một luồng sức mạnh trực tiếp xóa đi rồi.
Ánh mắt của bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ hai người Ma Cật, Hắc Chiếu thiêu đốt, sau đó bọn họ nhìn thấy, chỗ không gian vặn vẹo có một thanh mâu gãy màu đen gỉ sét chậm rãi bay lên.
Khi thanh mâu gãy màu đen kia xuất hiện, toàn bộ trời đất này giống như là đã trở nên tối om om, một luồng khí tức thần bí, mênh mông, Nguyên Thủy tán phát ra rồi.
Khi luồng khí tức kia xuất hiện, Chu Nguyên cảm giác được Thương Huyền Thiên đang chấn động, trong lúc nhất thời quyền hành còn có dấu hiệu không khống chế được, trời đất này tựa như là đang cảm thấy sợ hãi.
Tồn tại như thế nào lại có thể làm cho một phương trời đất đều sợ hãi?
Sắc mặt của Chu Nguyên âm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh mâu gãy màu đen kia mặc kệ việc khí tức ở trên đó khiến cho hai mắt của hắn phải chảy máu. Ma Cật kia cùng Hắc Chiếu hiến tế bản thân, hiển nhiên chính là bởi vì cung cấp sức mạnh cho vật ấy xuất hiện.
Mà có thể làm cho hai vị Cổ Thánh đều trả một cái giá lớn thảm trọng như vậy, thân phận chủ nhân của luồng khí tức kia không cần nói cũng biết.
Ngoại trừ vị Thánh Thần của Thánh tộc kia thì còn có thể là ai? !
Hiển nhiên, lúc này đây Thánh tộc hao tổn nhân lực, thậm chí còn hi sinh hai vị Cổ Thánh, mục đích cuối cùng nhất là triệu ra thanh mâu gãy màu đen gỉ sét tựa như là bị thời gian ăn mòn này.
Yêu Yêu đứng lơ lửng giữa hư không, con mắt dừng lại ở phái trên thanh mâu gãy màu đen kia, trên dung nhan tuyệt mỹ, trong trẻo nhưng lạnh lùng đạm bạc rốt cục cũng xuất hiện gợn sóng, cặp môi đỏ mọng hé mở của nàng, có giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Đây là Tuyệt Thần Mâu. Ở thời kỳ Viễn Cổ, khi Thánh Thần nhấc lên cuộc chiến diệt giới, cuối cùng nhất đánh thức ý niệm còn sót lại của Tổ Long ở chỗ sâu trong thế giới.
- Thánh Thần cầm Tuyệt Thần Mâu, chiến đấu cùng ý niệm của Tổ Long, cuối cùng nhất, mâu đoạn người thua.
- Hiện nay Tuyệt Thần Mâu lại hiện ra
Mái tóc đen giống như là thác nước của Yêu Yêu theo gió lắc nhẹ, mép váy khẽ bay lên, mà những lời nàng nói lại làm cho tất cả những vị Thánh Giả của Chư Thiên đều cảm thấy một luồng ý lạnh rét thấu xương từ dưới bản chân xuyên thẳng lên đến đỉnh đầu.
- Xem ra khoảng cách ngươi triệt để thức tỉnh đã không xa.
- Vậy hay sao? Thánh Thần.
Một câu cuối cùng là nói với thanh mâu gãy màu đen kia.
Giọng nói quanh quẩn ở giữa trời đất của Yêu Yêu làm cho Thánh Giả của Chư Thiên đều cảm thấy lạnh cả người, từng ánh mắt sợ hãi, hoảng sợ nhìn qua thanh mâu gãy màu đen kia.
Mà ở dưới ánh mắt nhìn soi mói của mọi người kia, thanh mâu gãy màu đen khẽ chấn động. Ngay sau đó, có khí lưu màu đen từ trong đó chui ra, dần dần tràn ngập ở bên trên hư không kia, tạo thành một gương mặt vô cùng khổng lồ.
Nhìn vào gương mặt kia, trong lòng của tất cả mọi người đều xuất hiện những từ cổ xưa, Nguyên Thủy, Hỗn Độn để miêu tả nó.
Khi gương mặt khổng lồ kia xuất hiện, Thương Huyền Thiên này cũng phải gào thét lên tiếng, nguyên khí trong trời đất triệt để không khống chế được, động đất, gió lốc, lũ lụt, núi lửa phun trào diễn ra ở khắp mọi nơi, toàn bộ trời đất đều trở nên hỗn loạn, xao động.
Chu Nguyên vội vàng vận chuyển sức mạnh của trời đất, kiệt lực bình ổn hỗn loạn, nhưng chấn động lưu lại ở trong trời đất kia vẫn còn làm cho hắn âm thầm kinh hãi. Nếu như Thương Huyền Thiên này có linh trí thì chỉ sợ lúc này nó thật sự sẽ đang thu mình, run rẩy.
Chu Nguyên kiêng kị nhìn về phía gương mặt cổ xưa, Hỗn Độn kia. Mặc dù là đứng nhìn từ xa xa nhưng hắn cũng cảm giác được Thánh Nguyên đang chảy xuôi trong cơ thể của mình đang chấn động, thậm chí ngay cả Thánh Thể vô cùng cường hãn cũng đang chấn động, run rẩy.
Loại cảm giác áp bách khó có thể hình dung này vượt xa bất luận sinh linh nào mà hắn đã gặp, cho dù là Cổ Thánh, Cổ Tôn cũng khó có thể so sánh.
Gương mặt giống như thực chất lại giống như hư ảo ở phía trên hư không kia tựa như tinh không Đại Hải, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không dám tìm tòi nghiên cứu.
Trước đây, ở bên trong Long Linh Động Thiên của Vạn Thú Thiên kia, Chu Nguyên đúng là đã từng chứng kiến cường giả của Thánh tộc dùng bí pháp triệu hồi ra một hư ảnh của Thánh Thần, nhưng so sánh với khuôn mặt khổng lồ ở trước mắt, khí tức mà hư ảnh của Thánh Thần kia tỏa ra có thể nói là như ánh sáng của đom đớm với mặt trăng.
- Thần Linh Đệ Tam, xem ra ngươi đã cự tuyệt thiện ý của ta.
Gương mặt khổng lồ cổ xưa mở mắt ra nhìn chằm chằm vào chỗ Yêu Yêu đang đứng, bên trong con ngươi là một mảnh Hỗn Độn, có giọng nói lạnh nhạt truyền ra.
Vào lúc này, ánh mắt của Yêu Yêu cũng dừng lại ở phía trên gương mặt khổng lồ cổ xưa kia, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng. Bởi vì người trước mắt có thể nói là một hóa thân chính thức của Thánh Thần, mà thực sự không phải là hình chiếu như ở bên trong Long Linh Động Thiên của Vạn Thú Thiên lúc trước.