Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhìn qua khu vực màu đen rộng đến cả trăm vạn dặm kia, sắc mặt của Chu Nguyên cực kỳ ngưng trọng. Bởi vì ở bên trong cảm giác của hắn, phiến khu vực này giống như là đã bị cắt khỏi Thương Huyền Thiên vậy, mặc dù là Thiên Chủ như hắn cũng không có cách nào để cảm ứng tình huống ở bên trong, đồng thời cũng không có cách nào để chữa trị cho chỗ đó trở lại bình thường.
Một khu vực như vậy giống như là đã bị hủy diệt sạch sẽ.
Loại lực phá hoại này làm cho Chu Nguyên có chút kinh hãi. Trong dĩ vãng cũng chưa phải là chưa từng có chiến đấu giữa Cổ Tôn cùng Cổ Thánh diễn ra, mặc dù những trận chiến đó có thể khiến cho hư không nghiền nát, nhưng theo thời gian trôi qua chung quy là có thể chữa trị.
Nhưng bây giờ, khu vực màu đen này lại tựa như là quy về Hỗn Độn, loại địa phương này coi như là cường giả Pháp Vực Cảnh rơi vào trong đó, chỉ sợ đều khó có thể thoát khỏi.
Có thể nói là một chỗ tuyệt cảnh.
Chỗ tuyệt cảnh này lại không phải là do trời đất hình thành, mà chỉ là kết quả do hai đòn tấn công của Yêu Yêu cùng vị Thánh Thần kia va chạm.
Sức mạnh như thế hoàn toàn đã vượt qua sự tưởng tượng của mọi người rồi.
Yêu Yêu nhìn chằm chằm vào khu vực màu đen kia, chợt ngón tay ngọc của nàng bỗng nhiên lăng không điểm ra.
Uỳnh!
Chỉ thấy chỗ không gian gương mặt khổng lồ của Thánh Thần đang hiện thân đột nhiên vỡ tan, một dòng nước lũ lao ra và nhanh chóng biến thành một con rồng khổng lồ do Nguyên văn cổ xưa biến thành, con rồng khổng lồ kia tản ra một loại khí tức Nguyên Thủy, mấy người Chu Nguyên cũng nhanh chóng nhận ra khí tức này giống hệt với tàn hồn của Tổ Long.
Con rồng khổng lồ Nguyên văn kia cuốn lấy gương mặt cuả Thánh Thần, sau một cái chớp mắt có Long Tức phun ra, trong Long Tức kia có thể thấy được hàng tỉ Nguyên văn như ẩn như hiện, tựa như là mưa bụi rực rỡ tươi đẹp chói mắt.
Mà đối với luồng Long Tức kia do con rồng khổng lồ Nguyên văn kia phun đến, khuôn mặt của Thánh Thần kia tựa hồ cũng không làm ra chống cự, chỉ là có một tiếng cười có thâm ý khác vang lên.
Ngay khi tiếng cười của hắn vang lên thì ở chỗ xa xa kia, Chu Nguyên đột nhiên cảm giác được một cảm giác bất an đột nhiên tuôn ra.
Bùm!
Mà đúng ở thời khắc này, hư không trước mặt hắn đột nhiên vỡ tan, chỉ thấy được một vệt sáng màu đen lướt đi, ở bên trong vệt sáng màu đen kia rõ ràng là một đầu mâu loang lổ hơn nữa che kín vết rạn.
Đầu mâu u ám, nhìn qua giống như là cũng không hề sắc bén, nhưng ngay khi nó vừa xuất hiện, sắc mặt của Chu Nguyên lại trở nên cực kỳ khó coi. Hắn ngược lại là không nghĩ tới, Thánh Thần này vậy mà không để ý thân phận, lại à muốn thừa dịp này đột nhiên ra tay, đánh lén hắn!
Đầu mâu u tối bắn đến. Vào lúc này, thời gian tựa như là đều trở nên chậm chạp, một luồng uy áp kinh khủng bao trùm Chu Nguyên, làm cho nguyên khí trong cơ thể của hắn tựa như là đều bị ngưng trệ.
Giờ này khắc này, thực lực của Thánh Giả hay là thân phận Thiên chủ tựa hồ hoàn toàn đã mất đi hiệu quả, giống như là kẻ dưới bị chấn nhiếp, không có lực phản kháng khi đối mặt với thượng vị giả vậy.
Nhưng mà vào lúc này, một bàn tay ngọc nhỏ nhắn khoác lên trên bờ vai của Chu Nguyên rồi kéo hắn về phía sau. Đồng thời theo đó, thân hình của Yêu Yêu xuất hiện ở trước mặt. Vào lúc này, trên dung nhan tuyệt mỹ của nàng tràn đầy sự lạnh lùng, nàng nâng tay áo lên , ở trong đó tựa như là có ẩn chứa không gian, mà đoạn đầu mâu màu đen kia thì là chui vào trong đó.
Trong một cái chớp mắt kia, thân thể mềm mại của Yêu Yêu giống như là khẽ run lên.
Cùng lúc đó, bàn tay ngọc của nàng nắm chặt lại.
Uỳnh!
Cùng lúc đó, con rồng khổng lồ Nguyên văn kia đang quấn chặt lấy gương mặt cuả Thánh Thần kia bộc phát ra ánh sáng chói mắt, tựa như ngàn vạn mặt trời đồng thời nổ tung.
Rầm rầm!
Lúc này đây, có tiếng nổ inh tai vang lên, toàn bộ Thương Huyền Thiên đều bị chấn động, lung lay, vô số ngọn núi cao chót vót bị san thành bình nguyên, biển cả mênh mông nổi sóng cuốn phăng mọi thứ.
Chấn động giằng co hồi lâu rốt cục dần dần tán đi.
Mọi người đưa ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy được ở chỗ đó có khí đen bốc lên, khuôn mặt khổng lồ giống như là Thần Linh vẫn như cũ là lẳng lặng lơ lửng, hờ hững nhìn xuống phía dưới.
Ánh mắt của Thánh Thần nhìn về chỗ Yêu Yêu, có giọng nói to rõ lạnh lùng truyền ra:
- Thần Linh Đệ Tam, ngươi vậy mà thật sự để ý đến sự sống chết của một con sâu cái kiến.
- Thật là có ý tứ.
- À! Một Thần Linh tham luyến loại tình cảm vô vị, cấp thấp này thì đúng không còn là uy hiếp đối với ta. Lần thăm dò này của ta đã có kết quả và ngươi đã để cho ta ... có chút thất vọng.
Vào lúc này, khuôn mặt khổng lồ khí đen biến thành kia dần dần trở nên mỏng manh.
- Tuyệt Thần Chú Độc này là lễ gặp mặt ta tặng cho ngươi. Ta nghĩ chờ đến khi ngươi thể nghiệm được nổi thống khổ của nó thì có lẽ ngươi sẽ minh bạch vì một con sâu cái kiến trả giá lớn như vậy đến tột cùng là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
- Thần Linh Đệ Tam, rất nhanh chúng ta sẽ thật sự chạm mặt rồi. Đến lúc đó, nếu như bộ dáng của ngươi vẫn còn là như thế này ... vậy thì hãy để cho Chư Thiên này hủy diệt cùng với ngươi đi.
Khuôn mặt khổng lồ triệt để tiêu tán đi, nhưng mà giọng nói hờ hững vẫn còn vang vọng ở giữa trời đất lại làm cho những người bên phía Chư Thiên cảm thấy cả người phát lạnh, trong mắt có biểu cảm sợ hãi hiện lên.
Mà Yêu Yêu cũng nhíu mày, nàng nâng bàn tay lên, chỉ thấy được trong lòng bàn tay giống như là noãn ngọc kia xuất hiện một đường vân màu đen. Vào lúc này, đường vân đang chậm rãi nhúc nhích và không ngừng khuếch tán đồng thời, nó còn tản ra khí tức cực kỳ âm độc.
Gương mặt khổng lồ kia của Thánh Thần đã tiêu tán vào trong hư không, nhưng mà những lời cuối cùng của hắn lại vẫn khiến cho sắc mặt của các vị Thánh Giả bên trong Chư Thiên trầm xuống.