Người dịch: Nguyễn Khiêm
Thần Linh Đệ Tam tựa hồ là đã bị trúng ám toán của đối phương.
Thân hình của Chu Nguyên gần như là lập tức đã xuất hiện ở bên cạnh Yêu Yêu. Hắn bắt lấy cánh tay mềm mại, trắng như tuyết kia. Nhìn xem đường vân màu đen đang chậm rãi nhúc nhích hơn nữa còn đang có xu thế khuếch trương ở trong lòng bàn tay của người sau, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi.
Đường vân kia nhìn như nhỏ bé nhưng mà khí tức âm độc phát ra từ trong đó lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không dám chạm thẳng vào.
Thân hình của mấy người Thương Uyên cũng nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh Chu Nguyên. Nhìn qua đường vân kia, trên mặt của bọn họ cũng hiện lên biểu cảm sợ hãi, bởi vì ở bên trong cảm giác của bọn họ, nếu như bản thân bị trúng loại chất độc này, chỉ sợ trong khoảnh khắc là bọn họ sẽ bị hóa thành một vũng máu màu đen. Bất luận loại nội tình gì, nếu không phải Thần Linh thì ở trước mặt loại chất độc này đều yếu ớt không chịu nổi.
- Thật là một loại độc đáng sợ.
Thương Uyên cau mày, giọng nói trầm thấp vang lên.
- Thánh tộc lần này hao tổn nhiều nhân lực như vậy chính là vì mục đích cuối cùng này hay sao?
Một vị Thánh Giả Song Liên Cảnh khác cắn răng nói.
Hiện nay, hóa thân của Thánh Thần đã tiêu tán, mưu đồ của Thánh tộc cũng triệt để bạo lộ, hiển nhiên, hết thảy mọi việc bọn hắn làm đều có mục đích nhằm vào vị Thần Linh Đệ Tam này.
Theo ý nào đó, tuy rằng Thánh tộc đã phải trả giá bằng tính mạng của hai vị Cổ Thánh, nhưng mục đích của bọn họ đích thật là đã đạt đến.
Chu Nguyên nhìn qua dung nhan trắng nõn tuyệt mỹ kia của Yêu Yêu, mặc dù lúc này trong cơ thể có một loại kịch độc thần bí có thể uy hiếp cả Tiên Thiên Thần Linh, nhưng biểu cảm trên gương mặt của nàng vẫn như cũ là cực kỳ bình tĩnh.
Chu Nguyên cắn môi, cũng không nói chuyện, nhưng trên mặt lại xuât hiện biểu cảm tự trách.
Mưu đồ lần này của Thánh tộc dù đan xen nhiều bước, nhiều trình tự nhưng mục tiêu cuối cùng đều nhằm về phía Yêu Yêu.
Cho dù biết là như thế nhưng trong lòng của Chu Nguyên vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu. Bởi vì bất luận là ép Yêu Yêu đi ra, hay là lúc trước Thánh Thần dùng độc ám toán, có thể nói, Chu Nguyên hắn đều hoàn toàn xứng đáng là một vướng víu.
Vốn dĩ là hắn cho rằng sau khi đột phá Thánh Giả, trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên thì bản thân có lẽ có thể cải biến một số thứ gì đó, nhưng sự thật tàn khốc lại để cho hắn hiểu được một điều bằng vào thực lực bây giờ của hắn có lẽ cũng được coi là cường giả đỉnh cao trong Thiên Nguyên Giới nhưng chỉ thế thì vẫn còn chưa đủ. Ở bên trong trận chiến này, hắn hoàn toàn bị Thánh tộc xem là một chỗ sơ hở dùng để công kích Yêu Yêu.
Trước đây cảm giác tự đắc sinh ra bởi vì tấn chức Thánh Giả, trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, vào lúc này lại khiến cho hắn cảm thấy bản thân buồn cười cùng đáng thương như một thằng hề vậy.
Khi Chu Nguyên còn đang thầm tự trách bản thân thì một bàn tay khác của Yêu Yêu nắm chặt bàn tay của Chu Nguyên. Xúc cảm mềm mại, ấm áp từ bàn tay kia cũng làm cho cảm xúc hỗn loạn trong lòng Chu Nguyên dàn dần bình ổn lại.
Chu Nguyên ngẩng đầu và nhìn thấy ở bên trong đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia của Yêu Yêu hiện lên biểu cảm nhu hòa hiếm thấy, nàng khẽ lắc đầu với hắn.
- Đừng nên phủ nhận sự thành tựu của chàng. Nếu như ngay cả chàng đều không có tự tin thì e rằng các vị Thánh Giả của Chư Thiên cũng chỉ có thể xấu hổ đến tự thiêu Thánh Liên rồi.
Yêu Yêu nhẹ giọng nói.
Ở cách đó không xa, nghe thấy câu nói này của Yêu Yêu, khuôn mặt của những vị Thánh Giả khác khẽ run rẩy, chỉ có điều tất cả đều không nói chuyện. Bởi vì theo ý nào đó, những lời này của Yêu Yêuhoàn toàn chính xác là sự thật, Chu Nguyên ở trước mắt không chỉ đã bước vào Thánh Giả Cảnh hơn nữa còn trở thành Thiên Chủ chính thức chấp chưởng quyền hành của Thương Huyền Thiên, cho nên coi như là những Thánh Giả Song Liên Cảnh có uy tín lâu năm như bọn họ mà muốn chiến đấu với người trước ở trong Thương Huyền Thiên này thì chỉ sợ đều không lấy được chỗ tốt gì.
Mà trong số bọn họ, thời gian tu luyện của bất cứ người nào cũng phải hơn Chu Nguyên gấp trăm lần thậm chí thêm nữa? Nhưng hiện nay Chu Nguyên bước đi sau mà vượt lên trước, thiên phú cùng tiềm lực bực này quá đáng sợ, mặc dù là những người như bọn họ trong nội tâm đều chỉ có thể nói một tiếng thán phục.
Yêu nghiệt như thế chỉ cần cho hắn thêm mấy năm tu luyện, chỉ sợ trong danh sách những người có thể đột phá Cổ Tôn chắc chắn sẽ có tên của đối phương, thậm chí khả năng đột phá có khi còn cao hơn cả vị sư tôn Thương Uyên của hắn.
Mà ở bên trong trận chiến lần này, Chu Nguyên nhìn như luôn ở trong thế hạ phong, nhưng điều này cũng không đại biểu rằng thực lực của hắn yếu kém, bởi vì chung quy lại là vẫn phải xem lần này đối thủ xuất hiện là ai. Giống như bộ hóa thân của Thánh Thần kia, đừng nói là Chu Nguyên, coi như là ba vị Cổ Tôn của Quy Khư Thần Điện ở chỗ này chỉ sợ cũng không lấy được chỗ tốt gì.
Mà ngoại trừ hóa thân của Thánh Thần thì ai không phải là tồn tại hung danh hiển hách, tung hoành nhiều năm trong Thiên Nguyên Giới? Khi đối mặt với nhân vật bậc này, coi như là Thánh Giả Song Liên Cảnh có uy tín lâu năm như bọn họ cũng không dám coi thường, chỉ dựa vào ưu thế nhân số hơn nữa còn có bảo vật như Tổ Long Đăng hiệp trợ mới có thể miễn cưỡng chống lại.
Chu Nguyên cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Yêu Yêu, trầm mặc một lúc lâu rồi cũng dần dần thu liễm cảm xúc, bởi vì hắn hiểu được những cảm xúc này cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Nhưng mà vào lúc này, hư không ở bốn phương đột nhiên vặn vẹo, một lỗ đen xuất hiện. Từ bên trong lỗ đen, có ba bóng người tản ra khí thế mạnh mẽ đi ra và bay về phía mấy người Chu Nguyên.
- Kim La Cổ Tôn.
- Đế Long Cổ Tôn.
- Xích Cơ Cổ Tôn.
Nhìn qua ba bóng người vừa bay đến kia, Thương Uyên cùng các vị Thánh Giả Song Liên Cảnh đều dựng thẳng bàn tay ở trước ngực, hành lễ chào hỏi.