Người dịch: Nguyễn Khiêm
Ba người ở trước mắt đúng là ba vị Cổ Tôn của Quy Khư Thần Điện, trước đây bọn họ bị Cổ Thánh của Thánh tộc cuốn lấy, hiện nay Thánh tộc rút đi, bọn họ cũng lập tức hàng lâm xuống Thương Huyền Thiên.
Chu Nguyên đưa ánh mắt nhìn qua, ngoại trừ Kim La Cổ Tôn hắn khá quen thuộc thì Đế Long Cổ Tôn cùng Xích Cơ Cổ Tôn kia đều được hắn quan sát cẩn thận.
Đế Long Cổ Tôn xuất thân từ Huyền Long tộc của Vạn Thú Thiên, thân hình khôi ngô, người mặc Long giáp màu vàng, khuôn mặt uy nghiêm, Long Uy không ngừng từ trên người hắn tràn ngập ra, khiến cho hư không chấn động.
Mà vị Xích Cơ Cổ Tôn đến từ Càn Khôn Thiên kia thì là một vị mỹ phu nhân tụ tập vũ mị, ôn nhu vào một, dáng người cao gầy đầy đặn, trở thành thục lại tài trí, một cái nhăn mày một nụ cười đều tản ra mị lực rất lớn.
Ba vị Cổ Tôn vừa hiện thân, ánh mắt đầu tiên là nhìn về phía Yêu Yêu, sau đó đều dựng thẳng bàn tay ở trước ngực, nghiêm nghị hành lễ.
- Bái kiến Thần Linh Đệ Tam.
Mặc dù là Đế Long Cổ Tôn bá đạo bướng bỉnh lúc này đều thu liễm sự ngạo khí. Mặc kệ ở lúc ban đầu, khi đối mặt với viên Thần Thạch hãy còn chưa từng thai nghén ra Yêu Yêu kia, lựa chọn của hắn là thế nào nhưng hiện nay Yêu Yêu đã sinh ra đời, hơn nữa thức tỉnh thần tính. Như vậy hắn tự nhiên sẽ thu hồi những ý nghĩ đã từng có trong đầu kia, dù sao hiện nay Yêu Yêu đã trở thành hi vọng cuối cùng của Chư Thiên.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy thực lực mà hóa thân của Thánh Thần triển lộ ra kia, mặc dù là ba vị Cổ Tôn, trong lòng đều cực kỳ trầm trọng cùng bất an. Hiện nay Thánh Thần đã có thể phân ra hóa thân, điều này nói rõ thời điểm vị kia triệt để thức tỉnh đã không xa.
Ba vị Cổ Tôn đều đã trải qua cuộc chiến diệt giới ở thời kỳ Viễn Cổ kia, cho nên bọn họ càng minh bạch sự đáng sợ của Thánh Thần.
Ánh mắt đạm mạc của Yêu Yêu đảo qua ba người rồi nàng chỉ khẽ gật đầu.
Vào lúc này, Kim La Cổ Tôn mới đưa ánh mắt, nhìn về phía những người khác, ấm giọng nói:
- Lần này, chúng ta có thể thủ hộ Thương Huyền Thiên đã khiến cho chư vị phải vất vả rồi.
Mấy người Thương Uyên đều cười khổ, trong mắt có biểu cảm trầm trọng hiện ra. Nếu như Yêu Yêu cũng không trúng độc, có lẽ lần này thực xem như Chư Thiên bọn họ đại thắng, dù sao bất kể như thế nào, Thánh tộc đều tổn thất hai vị Cổ Thánh. Nhưng hiện nay Yêu Yêu đã bị trúng Tuyệt Thần Chú Độc, nếu như nàng có chuyện gì thì Chư Thiên sẽ đánh mất tất cả hi vọng.
Nhìn thấy biểu cảm trên mặt của bọn họ, con ngươi của ba vị Cổ Tôn cũng co vào. Sau đó, Kim La Cổ Tôn lại đưa ánh mắt nhìn về phía Yêu Yêu, nhẹ giọng nói:
- Không biết tình huống bây giờ của Thần Linh Đệ Tam là như thế nào?
Mặc dù biểu cảm trên mặt của Yêu Yêu vẫn đạm bạc như cũ, chỉ có điều mọi người vẫn có thể nhìn ra được tâm tình lúc này của nàng không thật là tốt, cho nên thậm chí đều lười đáp lời.
Thấy thế, ba người Kim La Cổ Tôn không khỏi có chút xấu hổ.
Chu Nguyên nhẹ nhàng nắm chặt lại bàn tay nhỏ bé của Yêu Yêu, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Thánh Thần kia hao tổn tâm cơ cũng muốn hạ độc Yêu Yêu, cho nên cái gọi là Tuyệt Thần Chú Độc này tuyệt đối sẽ không đơn giản, bằng không thì cũng không đáng để Thánh tộc trả giá bằng tính mạng của hai gã Cổ Thánh.
Yêu Yêu liếc nhìn Chu Nguyên, sau khi trầm mặc một lát, nàng mới nói:
- Đây là một loại độc cực kỳ mạnh mẽ. Năm đó, Thánh Thần chiến đấu cùng ý niệm của Tổ Long, cuối cùng bị trọng thương hôn mê, mãi đến khoảng ngàn vạn năm gần đây mới thức tỉnh, bắt đầu chữa thương. Trong khỏang thời gian nàt, hắn không chỉ ép những phần bị ý niệm của Tổ Long xâm nhuộm ở trong cơ thể ra, hơn nữa trải qua mấy lần luyện hóa mới tạo thành cái gọi là Tuyệt Thần Chú Độc này.
- Ta có thể cảm giác được ở bên trong loại Tuyệt Thần Chú Độc này ẩn chứa Hắc Ám vô biên cùng bạo ngược vô tận, đây là cảm giác thống khổ mà Thánh Thần đã chịu đựng trong khoảng thời gian chữa thương kia, hắn tinh luyện chúng ra, gia nhập vào trong Tuyệt Thần Chú Độc.
Đôi mắt sáng của Yêu Yêu lẳng lặng nhìn đường vân màu đen đang dần dần khuếch trương ở trong lòng bàn tay kia rồi nói khẽ:
- Hắn muốn dùng loại Tuyệt Thần Chú Độc này để kéo chậm bước tiến của ta.
- Sau đó, hắn sẽ có cơ hội đi trước ta một bước, chữa lành vết thương trước khi thần tính trong ta hoàn toàn thức tỉnh.
Khi Yêu Yêu vừa dứt lời thì mọi người ở đây đều khẽ rùng mình.
Thì ra đây mới là mục đích cuối cùng của lần hành động ngày hôm nay của vị Thánh Thần kia ư? Để có thời gian chữa lành vết thương trước khi thần tính trong Yêu Yêu hoàn toàn thức tỉnh sao?
Mà nếu quả thật chuyện đến một bước đó, đối với sinh linh trong Chư Thiên, chỉ sợ thật sự là một tai nạn mang tính hủy diệt.
Dù sao, ở trong trận chiến năm đó, ý niệm còn sót lại của Tổ Long đã gần như là tiêu hao hết, cho nên sinh linh trong Chư Thiên không thể lại trông cậy vào ý niệm của Tổ Long để chống đỡ Thánh Thần, hi vọng còn lại duy nhất để bọn họ gửi gắm chính là Thần Linh Đệ Tam ở trước mắt.
Nhưng hiện tại Thần Linh Đệ Tam cũng không may bị Thánh Thần ám toán, cái gọi là Tuyệt Thần Chú Độc kia tất nhiên không đơn giản.
- Nàng có thể hóa giải loại độc này hay không?
Chu Nguyên hỏi.
Yêu Yêu mỉm cười, nói:
- Không phải vấn đề lớn lắm, chỉ là cần một chút thời gian.
Ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở trên gương mặt của Yêu Yêu mấy giây, cuối cùng hắn gật gật đầu.
Ở một bên, Đế Long Cổ Tôn kia không nhịn được mở miệng giống như muốn nói điều gì đó nhưng lại bị Xích Cơ Cổ Tôn ngăn lại.
Kim La Cổ Tôn chậm rãi nói:
- Không biết tiếp theo Thần Linh Đệ Tam có tính toán gì không?
- Đã trở về Thương Huyền Thiên, vậy trước tiên dừng lại ở chỗ này mấy ngày đi. Ta muốn cùng Chu Nguyên trở về thăm thú Thành Đại Chu.
Yêu Yêu đưa mắt nhìn về phía xa, trong mắt hình như có hồi ức thoáng hiện.