Mà mấy thế lực đỉnh tiêm như Thương Huyền tông, Vấn Kiếm tông, Bách Hoa Tiên Cung… thì càng dứt khoát hơn. Nếu những thế lực cấp trung, cấp tiểu kia còn có chút do dự, chỉ dám cống hiến một phần vốn liếng, thì những thế lực đỉnh cấp lại triệt để chuyển hết tồn kho, không để lại chút nào.
Chưởng giáo các tông môn đỉnh tiêm này có thể đứng đầu thế lực lớn, đương nhiên ánh mắt của bọn hắn càng thêm lâu dài, càng thêm sâu xa. Nếu đã hạ quyết tâm muốn duy trì Chu Nguyên, vậy cần phải thể hiện ra thái độ ủng hộ triệt để.
Lúc này nếu còn giữ lại hai ba phần, không những không có ý nghĩa gì, ngược lại còn bị đánh giá là không phóng khoáng, không thấy xa.
Nếu muốn cược, vậy dùng hết gia sản để cược. Bọn họ tin tưởng, nếu tương lai Thương Huyền Thiên thật có thể vượt qua kiếp nạn này, vậy phần thưởng mà họ nhận được sẽ không bao giờ làm cho họ thất vọng.
Thế là, toàn bộ Thương Huyền Thiên sôi trào.
Đây là hành động vĩ đại trước nay chưa từng có của Tiêu Thiên Huyền.
Chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, vô số người đến từ bốn phương tám hướng Thương Huyền Thiên, chen chúc về đại lục Thương Mang, lại đi xuyên qua vương triều Đại Chu, cuối cùng tới Hắc Uyên.
Hàng trăm triệu tài nguyên trân quý, thiên tài địa bảo được cống hiến, cuối cùng đượ Chu Nguyên luyện hóa, trực tiếp dung hòa vào tòa tháp nguy nga khổng lồ kia.
Thế là, Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp càng ngày càng trở nên sáng chói, huyền diệu.
Mãi tới hai tháng sau…
Hắc Uyên, nơi đã từng là mảnh đất tràn đầy khí độc, tràn đầy hiểm ác này, nay đã biến thành một vùng thánh địa, kim tuyền mọc lên khắp nơi, kỳ hoa dị quả tràn ngập sơn lâm, nguyên khí thiên địa nồng đậm tới mức như rượu ngọn, chỉ hít thở một ngụm cũng làm người ta lung lay như say rượu.
Ở phía bên ngoài nhất của Hắc Uyên, có thể thấy có vô số thân ảnh đang ngồi xếp bằng, số người ngồi đen nghịt nhìn không thấy cuối.
Mà lúc này, ánh mắt ai nấy đều cuồng nhiệt nhìn về phía tòa tháp lớn chọc trời ở chỗ sâu kia.
Ở trên ngọn tháp, có một bóng người ngồi xếp bằng, quanh thân hắn không có bất cứ ba động nguyên khí gì, nhưng khi có người nhìn lại, lại cản giác một luồng uy áp ập vào mặt, tưởng như bản thân đang đối mặt với cả một cõi thiên địa, làm cho lòng người sợ hãi.
Nhưng lúc này, cũng không có ai sợ hãi, ngược lại tràn đầy kính trọng.
Xuyên thấy qua tầng mây bao quanh đỉnh tháp, hai mắt đang đóng chặt của Chu Nguyên chợt mở ra, tâm như có cảm giác, trên mặt hiện lên nụ cười thản nhiên.
- Đã đến lúc rồi.
Hắn nói nhẹ, trải qua hai tháng người Thương Huyền Thiên không ngừng cống hiến tài nguyên này, tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp dưới thân hắn đã dần đạt tới viên mãn.
Chu Nguyên vươn người đứng dậy, tòa tháp nguy nga như núi cao dưới chân thì tỏa ra kim quang óng ánh, ở mỗi tầng ngoài tháp đều có một chiếc chuông vàng treo lơ lửng. Mà lúc này, tiếng chuông vang lên, âm thanh to rõ khuếch tan, quanh quẩn toàn bộ Thương Huyền Thiên.
Ở bên ngoài Hắc Uyên, vô số ánh mắt thấy cảnh này, cũng hiểu đây là có chuyện gì, thế là sau một tức, vô số tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang lên.
- Thiên Chủ Chu Nguyên uy vũ, Thương Huyền ta uy vũ!
- Thề chết đi theo Thiên Chủ!
- …
Vô số người kích động kêu lên, tiếng gầm chấn động thiên khung, ai cũng hiểu, Thiên Chủ Chu Nguyên đã thực hiện một hành động vĩ đại vì tương lai tồn vong của Thương Huyền Thiên.
Chu Nguyên đứng ở đỉnh tháp, ánh mắt nhìn xuống dưới, nhìn dòng người kéo dài đến cuối tầm mắt kia, sau một khắc, một âm thanh tựa như hồng chung đại lữ vang vọng đất trời.
- Hôm nay Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp ra đời, phàm là sinh linnh Thương Huyền ta đều có thể đi vào tu hành. Nguyện Thương Huyền ta vĩnh thịnh không suy!
Vô số người không khỏi sôi trào nhiệt huyết, cuối cùng đều quỳ một chân xuống, cúi người về hướng Chu Nguyên.
- Nguyện Thương Huyền ta vĩnh thịnh không suy!
Tâm cảnh Chu Nguyên cũng có chút chập trùng, hắn giơ nhẹ tay lên.
Ầm ầm!
Tại trong vô số ánh mắt nóng rực cùng chờ đợi kia, chỉ thấy tòa cửa đá đóng chặt của Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp chậm rãi mở ra…
Khi tòa cự tháp cao chọc trời kia chậm rãi mở ra, vô số người bên ngoài không khỏi nín thở, dõi mắt nhìn chằm chằm, trong mắt tràn ngập khát vọng.
Đó là sự trông chờ cơ duyên cùng lực lượng.
Người ở nơi này, chỉ có một phần nhỏ là xuất thân từ thế lực lớn, còn lại đa phần đều là tán tu không có bối cảnh. Trong quá khứ, để có thể kiếm được một chút tài nguyên thì những người này đều phải dùng mạng, dùng máu mình đi kiếm, thậm chí vì thế mà phải trả một cái giá thật lớn.
Phía sau bọn họ không có ai để dựa vào, nên chỉ có thể dùng một bầu nhiệt huyết cùng tâm chí dũng mãnh để tiến lên.
Thế nên, bọn họ càng thêm hiểu tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp trước mắt này đại biểu cho điều gì.
Cũng chính vì thế, tất cả bọn họ đều mang lòng cảm kích vô hạn với hành động vĩ đại lần này của Thiên Chủ Chu Nguyên.
Oanh!
Khi cửa tháp triệt để mở ra, đám người đen nghịt rốt cục nhịn không được, trong chớp mắt tiếp theo lao về tòa tháp chọc trời.
Vù!
Mà khi bọn hắn tiếp cận, chỉ thấy tòa cửa tháp kia đột nhiên tỏa ra ánh sáng bàng bạc, kim quang lướt qua, đám người trực tiếp biến mất.
Những người này trực tiếp bị hút vào trong tháp.
Ở đằng sau, vô số người cuồng nhiệt lao tới.
Chu Nguyên đứng ở không trung, nhìn cảnh tượng này, chợt ánh mắt hơi động, bởi vì hắn nhìn thấy một vài bóng người quen thuộc.
Lý Thuần Quân, Lục La, Tả Khâu Thanh Ngư, Ninh Chiến, Chân Hư.
Còn có rất nhiều người quen ở Thương Huyền tông như Sở Thanh, Lý Khanh Thiền…
Hiển nhiên, đám người này cũng không muốn vắng mặt trong trận đại thịnh hội trước nay chưa từng có này của Thương Huyền Thiên.
Trông thấy bọn hắn, Chu Nguyên liền nghĩ tới Tô Ấu Vi, Võ Dao, Triệu Mục Thần. Nếu bọn họ cũng ở đây, hẳn là có thể thu được ít nhiều lợi ích từ Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp. Chỉ tiếc trước đó khi đại chiến kết thúc, ba người đều đã bị gọi trở về Chư Thiên.
Nghe sư phụ Thương Uyên nói, vì chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới với Thánh tộc, ba vị Cổ Tôn của Quy Khư Thần Điện quyết định sẽ thu nạp một số thiên kiêu siêu cấp trong Chư Thiên, dốc hết toàn lực bồi dưỡng giúp bọn họ có thể tăng thực lực lên.