Ý tưởng này rất giống với cách mà Chu Nguyên đang làm hiện nay.
Mà thiên phú của ba người Tô Ấu Vi cũng đã sớm được Quy Khư Thần Điện biết đến, nên hiển nhiên cũng là nhóm thiên kiêu đầu tiên được tuyển chọn.
Có thể thưởng tượng, trong đoạn thời gian bình tĩnh ngắn ngủi sắp tới này, thực lực của rất nhiều thiên kiêu của Chư Thiên này sẽ tăng lên trên diện rộng, thậm chí một số người có thiên phú đỉnh tiêm chưa hẳn không thể mượn cơ hội này để nhập Thánh.
Đây là một cơ hội vạn năm khó gặp.
Đối với đa số người, có lẽ thời đại đại biến này là một điều bất hạnh, nhưng đối với một số người mà nói, thì đây lại là cơ duyên.
Nếu Chu Nguyên không định làm Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp, thì cũng sẽ nghĩ biện pháp tiến cử mấy người Sở Thanh, Lý Thuần Quân đi Quy Khư Thần Điện. Nhưng bây giờ điều này đã không còn cần thiết nữa. Mặc dù Quy Khư Thần Điện rất mạnh, nhưng bọn họ cũng không làm được việc dùng nguyên khí của cả một tòa Thiên Vực để nuôi dưỡng một tòa tháp như Chu Nguyên.
Dù sao bây giờ Thương Huyền Thiên gần như bất cần rồi, đã thực lực xếp hạng kém nhất, vậy dù thất bại trở nên càng kém, thì cũng không khác nhau mấy.
Mà các Thiên Vực khác thì không giống, không nói tới Hỗn Nguyên Thiên mạnh nhất trong Chư Thiên, dù là Ngũ Hành Thiên, được coi là xếp hạng chót chỉ cao hơn Thương Huyền Thiên, nếu muốn bàn về nội tình cùng thực lực thì đều mạnh hơn Thương Huyền Thiên nhiều. Cho nên việc để cho các Thiên Vực khác học tập cách làm hiện nay của Thương Huyền Thiên là không khả thi, được không đủ bù mất.
Trong Thương Huyền Thiên này, chỉ có một vị Thánh Giả là Chu Nguyên, thế nên chỉ cần Quy Khư Thần Điện không nhúng tay, vậy quyền lên tiếng của hắn là nặng nhất, không ai có thể rung chuyển quyết định của hắn.
Thế nên Chu Nguyên tin tưởng, dưới sự duy trì của tài nguyên toàn bộ Thương Huyền Thiên, tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp này sẽ không hề yếu kém hơn nơi bồi dưỡng của Quy Khư Thần Điện.
Chu Nguyên nhìn về phía tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp cao chọc trời ở xa xa, trong mắt hiện quang mang, thấy được đám người Lý Thuần Quân ở trong đó, cười cười, lẩm bẩm:
- Thật trông chờ không biết mọi người có thể tiến bộ đến mức nào?
Với thiên phú cùng tiềm lực của mấy người Lý Thuần Quân, Sở Thanh, bọn hắn chắc chắn là nhóm thiên kiêu đỉnh tiêm nhất của Thương Huyền Thiên. Trước đây thực lực của bọn họ tiến bộ với tốc độ không hề chậm, mà bây giờ lại gặp được Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp, Chu Nguyên tin tưởng thực lực của bọn họ sẽ tăng lên với tốc độ nhanh gấp nhiều lần.
Ngày này sẽ được ghi vào sử sách Thương Huyền Thiên.
Thiên Chủ mở tháp nghênh chúng sinh.
Trong Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp.
Đây là một tòa chiến đài bát ngát, ở bốn phía chiến đài tràn ngập sương mù, không gian vặn vẹo tạo thành một bức tường.
Lý Thuần Quân cầm một thanh kiếm sắt rỉ sét trong tay, đứng ở trên chiến đài, khuôn mặt bình tĩnh, miếng vải đen quấn lấy hai mắt.
Chợt, hắn nghiêng đầu nhìn về một hướng, chỉ thấy ở nơi đó sương mù đột nhiên cuộn lên, có mấy chục bóng người lao ra, thế công hung hãn tấn công về các điểm yếu trên người Lý Thuần Quân.
Đối mặt với thế công đột nhiên xuất hiện, Lý Thuần Quân lại không hề nhúc nhích, chỉ đợi lúc những đòn tấn công này sắp bao trùm lên thân thể mình, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang lên, kiếm khí lạnh lẽo quét ngang mà ra.
Phanh phanh!
Cơ hồ là trong cùng một khoảnh khắc, mấy thân ảnh này đều bị kiếm khí quét trúng, lập tức sụp đổ, nhưng lại không hề có cảnh tượng máu tươi bắn tung tóe, ngược lại trong chớp mắt khi thân thể những người này bị đánh vỡ, lại biến thành dòng lũ nguyên khí, trực tiếp vọt vào trong cơ thể Lý Thuần Quân.
Độ tinh thuần của nguyên khí làm cho người ta không khỏi líu lưỡi.
Nhưng Lý Thuần Quân lại hết sức bình tĩnh, bởi vì đây đã là lần thứ chín hắn thu được những dòng nguyên khí này. Hắn biết, đây là dấu phần thưởng khi hắn đã vượt qua chín tầng, mà tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp này có tám mươi mốt tầng, nên nơi này cũng chỉ coi là vừa mới bắt đầu mà thôi.
- Cứ mỗi xông qua một tầng, là lại được nhận được phần thưởng của tầng đó sao? – Trải qua đoạn đường này, Lý Thuần Quân cũng nhận được không ít phần thưởng, nhưng cấp độ những phần thưởng này cũng không cao, có thể vì thực lực bản thân hắn quá mạnh nên không cảm nhận được nhiều.
- Khá thú vị!
Lý Thuần Quân nhẹ giọng nói, trên mặt hiện lên vẻ hăng hái. Hắn hiểu, mục tiêu của mình không nên dừng ở nơi này, hắn cần phải đi lên tầng cao nhất có thể.
Hắn tin tưởng, Chu Nguyên tốn công tạo ra tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp này sẽ không hề đơn giản như vậy.
Lý Thuần Quân ngẩng đầu, con mắt mù nhìn qua hư vô, dường như có thể cảm ứng được đang có một ánh mắt nhìn mình.
Thế là trên khuôn mặt đờ đẫn của hắn lộ ra một nụ cười hiếm thấy, cây kiếm sắt trong tay cũng nâng lên, chỉ về hướng hư không.
“Mặc dù ngươi đã bước tới cảnh giới kia, nhưng ta sẽ sớm đuổi tới thôi!”
“Bây giờ thế cục Chư Thiên bất ổn, chắc hẳn vị Thiên Chủ ngươi cũng bận sứt đầu mẻ trán đi. Nếu ta có thể bước vào Thánh Giả cảnh, thì có thể giúp ngươi một tay rồi.”
“Chờ lấy!”
Lý Thuần Quân nhấc chân, đi qua chiến đài, bước vào trong sương mù, kim quang nở rộ, có tiếng chuông vang vọng.
Mà cũng chính tại cùng một thời gian.
Ở các không gian khác của tháp.
Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La, Chân Hư, Ninh Chiến.
Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Diệp Ca.
Những thiên kiêu đứng đầu nhất của Thương Huyền Thiên này cũng phá hủy ngăn cản dễ như trở bàn tay, sau đó kiên định bước lên tầng cấp cao hơn của tòa tháp.
Bọn họ hiểu, đây là một cơ duyên to lớn, nếu ai tụt lại ở nơi này, vậy cả đời sẽ phải hối tiếc.
Thế nên, nhất định phải nắm chắc cơ hội này!
Kể từ khi Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp được mở ra, Hắc Uyên đã trở thành nơi đông đúc nhộn nhịp nhất của Thương Huyền Thiên.
Lúc nào cũng có thể thấy có người lặn lội từ nơi xa vạn dặm, vượt qua rất nhiều đại lục đến đây. Đám người tựa như những tín đồ thành kính cuồng nhiệt muốn tới bái vị Thánh của mình.
Mà vì quản lý dòng người khổng lồ này, Chu Nguyên tự mình ra tay, xây dựng nên một tòa thành thị khổng lồ. tất cả công việc đều được hoàn thành chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.