Chu Nguyên đặt tên tòa thành thị này là thành Tạo Hóa.
Đây cũng là nơi mà những người cầu đạo lặn lội đường xa mà đến, cuối cùng xông tháp thất bại kia có một nơi nghỉ ngơi lấy lại sức.
Chu Nguyên trực tiếp giao tòa thành thị này cho vương triều Đại Chu quản lý. Chu Kình cũng trực tiếp phái một đội quân tới, đương nhiên, thật ra quân đội vương triều Đại Chu có thực lực yếu kém hơn nhiều so với những cường giả lặn lội tới từ bốn phương tám hướng của Thương Huyền Thiên này. Nhưng sự tồn tại của bọn họ cũng không phải vì đàn áp, mà là vì duy trì trật tự trong thành.
Dù sao, chỉ cần ngày nào Chu Nguyên còn là Thiên Chủ Thương Huyền Thiên, vậy ngày đó không có bất cứ ai dám to gan làm càn trong thành Tạo Hóa này.
Ở phía tây của thành Tạo Hóa có một tòa trang viên, trong đó có bóng cây phủ kín xanh um tươi tốt, thỉnh thoảng có góc lầu các lộ ra giữa tán cây, tất cả hòa quyền tuyệt hảo với thiên nhiên.
Ở nơi trung ương nhất của trang viên có một tòa lầu cực cao, đây cũng là kiến trúc cao nhất của cả thành Tạo Hóa này. Đứng ở nơi đây có thể quan sát được cả tòa thành, mà phóng mắt nhìn về nơi xa có thể nhìn thấy cả tòa Tạo Hóa Tháp đứng sừng sững giữa trời kia.
Trên đỉnh lầu thường có mây mù che chở, chắn lại tất cả ánh mắt tò mò, theo dõi.
Trong mây mù nhàn nhạt, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu ngồi đối diện nhau, ở giữa đặt một khay trà, Thôn Thôn thì nằm sấp uể oải ở một bên, thỉnh thoảng duỗi duỗi thân mình, đón lấy ánh nắng.
Trước mặt Chu Nguyên có một tòa tháp ánh sáng mini hiển hiện, trong tháp còn có từng điểm sáng mơ hồ.
Đây chính là cảnh tượng bên trong Tạo Hóa Tháp.
Mà mỗi điểm sáng thì đại diện cho mỗi người đang vượt tháp.
Đã một tháng kể từ khi Tạo Hóa Tháp được mở ra.
Trong thời gian này, vô số người tràn vào Tạo Hóa Tháp, nhưng Tạo Hóa Tháp lại như vực sâu, đón nhận dòng người khổng lồ này. Điều này làm cho thế lực khắp nơi không khỏi rung động, nói theo một ý nghĩa nào đó, tòa Tạo Hóa Tháp này đã gần như là một phương thiên địa độc lập rồi.
Dù là Thánh Giả bình thường cũng khó có thể có thủ đoạn như vậy. mà cũng chỉ có Chu Nguyên, vị Thánh Giả nắm giữ quyền hành cả một phương Thiên Vực, mới có thể làm được.
- Suốt một tháng này, trong tổng số người tiến vào Tạo Hóa Tháp để tu luyện, gần bảy phần mười người có tiến bộ về thực lực, mà một phần mười trong đó trực tiếp đột phá bình cảnh, tiến lên cấp cao hơn. – Ngón tay Chu Nguyên chọc chọc quang tháp, thuận miệng nói.
- Chỉ là số người có thể vượt lên tới trên tầng bảy mươi vẫn còn khá ít. – Yêu Yêu liếc qua, nói.
Các tầng từ bảy mươi trở lên được Chu Nguyên gọi là tầng Pháp Vực. bởi vì chỉ có thực lực đạt tới cấp độ Pháp Vực mới có thể xâm nhập lên đó.
Trong một tháng này, những người xông lên được tầng cao nhất đều là các vị cường giả Pháp Vực uy tín lâu năm của Thương Huyền Thiên như chưởng giáo Thanh Dương, Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả.
Bọn họ đều có thực lực Pháp Vực cảnh giới thứ ba, nhưng dù thế cũng chỉ dừng bước lại tại tầng tám mươi.
Trong một tháng này, bọn họ khiêu chiến thử thách của tầng tám mươi rất nhiều lần, nhưng cuối cùng đều thất bại.
- Xem ra không dễ mà mấy người chưởng giáo Thanh Dương có thể vượt qua tầng tám mươi này… - Chu Nguyên cười nói.
- Người canh giữ mà chàng đặt ở tầng tám mươi này quá biến thái so với thực lực của bọn họ. – Yêu Yêu nắm hồ lô ngọc, tự rót tự uống, nói.
Chu Nguyên nở nụ cười đầy “ác ý”. Khuôn mẫu của người canh giữ tầng tám mươi được lấy ý tưởng từ tên cường địch mà hắn từng gặp ở bí cảnh Thạch Long – Thái Hiên của Thánh tộc.
Dưới sự trợ giúp của nguyên khí toàn bộ Thương Huyền Thiên, Chu Nguyên thiết kế hình chiếu người canh giữ này có được tám phần thực lực của Thái Hiên. Nhớ ngày đó trong bí cảnh Thạch Long, ngay cả Từ Bắc Diễn vốn là Pháp Vực cảnh giới thứ ba đỉnh cao trong toàn bộ Chư Thiên cũng không phải là đối thủ của Thái Hiên, mà mấy người chưởng giáo Thanh Dương còn không bằng Từ Bắc Diễn, hiển nhiên không dễ mà có thể xông qua cửa ải này.
Trong một tháng này, mấy người chưởng giáo Thanh Dương bị thu không biết bao nhiêu lần dưới tay “Thái Hiên”, có thể nói là bị hành hạ đến chết đi sống lại.
Nhưng sự hành hạ này cũng không hề vô dụng, Chu Nguyên có thể cảm giác được, trải qua rất nhiều lần thất bại này, tu vi đã dừng lại rất nhiều năm của mấy người chưởng giáo Thanh Dương bắt đầu lại có dấu hiệu tăng lên.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất tạo nên sự tiến bộ này là sự huyền diệu của Tạo Hóa Tháp. Bởi vì tuy rằng mấy người chưởng giáo Thanh Dương được coi là cường giả Pháp Vực uy tín lâu năm của Thương Huyền Thiên, có nội tình thâm hậu, nhưng nhìn chung tiềm lực của bọn họ đã dần mất hết trong thời gian dài đằng đẵng này rồi. Mà năng lực huyền diệu nhất của Tạo Hóa Tháp chính là tái tạo tiềm lực cho người nhập tháp.
Có lẽ bản thân cũng cảm nhận được thực lực bản thân lại đang tăng lên, nên mặc dù mấy người chưởng giáo Thanh Dương thất bại nhiều lần, nhưng lại không hề nản lòng, ngược lại chiến ý càng ngày càng cao.
- Mặc dù có Tạo Hóa Tháp tái tạo tiềm lực cho bọn họ, nhưng nếu nói muốn bước ra bước cuối cùng kia thì vẫn vô cùng khó khăn. – Đôi mắt sáng của Yêu Yêu nhìn chằm chằm mấy điểm sáng cao nhất trong quang tháp, từ tốn nói.
Con đường trở thành Thánh Giả vốn vô cùng khó khăn. Nếu không có tòa Tạo Hóa Tháp này, vậy mấy người chưởng giáo Thanh Dương không hề có cơ hội đặt chân tới cuối, nhưng bây giờ có Tạo Hóa Tháp, thì cơ hội của bọn họ cũng chỉ tăng lên thêm một chút xíu mà thôi.
Trong mắt Yêu Yêu, chỉ sợ mấy người Lý Thuần Quân, Sở Thanh, lúc này còn đang rơi rớt ở mấy tầng thấp hơn so với mấy người chưởng giáo Thanh Dương, còn có cơ hội cao hơn một chút.
Bởi vì mấy người chưởng giáo Thanh Dương đã cạn kiệt tiềm lực, gần như dầu hết đèn tét, mà bọn người Lý Thuần Quân, Sở Thanh thì còn trẻ, tiềm lực vô hạn.
Điều này cũng không có nghĩa là thiên phú của mấy người chưởng giáo Thanh Dương kém cỏi.