Dù sao phàm là người có thể đạt tới Pháp Vực cảnh giới thứ ba thì đều không phải kẻ tầm thường. Ở thời đại của bọn họ, có thể coi họ là những thiên kiêu xuất chúng nhất. Chỉ là trải qua thời gian đằng đẵng, đến nay tiềm lực hao mòn, Tạo Hóa Tháp mới xuất hiện, mà đám người Lý Thuần Quân, Sở Thanh thì sinh đúng thời điểm mà thôi.
Chu Nguyên thở dài một tiếng, gật nhẹ đầu, nếu con đường nhập Thánh mà dễ dàng thì suốt bao năm qua, kể từ khi lão tổ Thương Huyền mất đi, Thương Huyền Thiên vẫn chưa từng xuất hiện thêm vị Thánh Giả nào.
Mà lại đừng nói là Thương Huyền Thiên, nhìn khắp Chư Thiên, trong mấy trăm năm nay, số người có thể thành Thánh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
- Ta đã làm hết khả năng, mà liệu có thể bước tới bước cuối cùng kia không, thì đều phải dựa vào cơ duyên tạo hóa của bọn họ.
Yêu Yêu gật nhẹ đầu, sau đó nàng chỉ vòa tầng cao nhất cảu quang tháp, hăng hái hỏi:
- Tầng thứ tám mươi là Thái Hiên, vậy tầng cuối cùng kia có người canh giữ là ai?
Chu Nguyên lộ ra nụ cười “rụt rè”, nói:
- Là một hóa thân nguyên khí của ta.
Yêu Yêu nghe vậy giật mình, lại tức giận lắc đầu:
- Giờ ta đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng khi đám người trải qua bao vất vả khó khăn, đột phá qua tầng tám mươi, sau đó trông thấy ngươi đứng tại tầng cuối cùng kia sẽ có vẻ mặt gì.
Chu Nguyên nghiêm nghị nói:
- Không trải quan ngàn vạn lần chui rèn thì sao có thể thoát thai hoán cốt? Ta là vì tốt cho bọn họ mới làm vậy.
Đôi môi đỏ của Yêu Yêu hơi cong lên, có ngốc mới tin chàng.
Chu Nguyên nhìn gương mặt giờ đây đã sinh động hơn rất nhiều của Yêu Yêu, trong lòng phức tạp, nhưng trên mặt vẫn hiện ý cười, vươn tay cầm nhẹ lấy bàn tay mềm mại của nàng.
Yêu Yêu liếc nhìn hắn, sau đó năm ngón tay đan vào bàn tay Chu Nguyên, dù hai người không nói lời nào, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được nội tâm của Chu Nguyên.
Trên đỉnh lầu cao trở nên yên tĩnh.
Nhưng sự yên tĩnh này cũng không kéo dài bao lâu, đột nhiên vẻ mặt Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đều hơi động, sau đó nghiêng đầu, nhìn thấy không gian bắt đầu vặn vẹo, sau đó thân ảnh Thương Huyền đạp không mà ra.
Chu Nguyên chú ý tới vẻ mặt ngưng trọng của Thương Huyền, trong lòng không nhịn được trầm xuống.
Đã xảy ra chuyện gì sao?
Là chuyện của Thánh tộc… hay là của, Yêu Yêu?
- Sư phụ…
Nhìn thấy Thương Uyên đột nhiên xuất hiện, Chu Nguyên vốn định đứng dậy đón.
Thương Uyên lại đã khoát tay áo ngăn lại, sau đó ngồi xuống một bên của bàn trà, ánh mắt thoáng nhìn qua tòa tháp cao chọc trời ở nơi xa, lộ ra ý cười nói:
- Công trình này của ngươi quả là đồ sộ, dù là người của Quy Khư Thần Điện nghe nói tới công trình này cũng phải cảm thán đảm phách của ngươi không nhỏ.
Tòa Cửu Cửu Tạo Hóa Tháp này là do Chu Nguyên vận dụng vô số tài nguyên của Thương Huyền Thiên mới đắp nặn lên. Nhưng tài nguyên cũng không phải là điểm quan trọng nhất, chủ yếu là Chu Nguyên quả quyết rút phần lớn nguyên khí thiên địa của cả Thương Huyền Thiên để uẩn dưỡng cho một tòa tháp, phải là người có đảm phách cực lớn mới có thể làm được điều này, ngay cả Thánh Giả nghe nói cũng phải thầm kinh hãi.
- Cục diện nơi đây vốn đã rất tệ, nếu đến lúc này còn làm việc cẩn thận từng li từng tí, vậy thật không còn cơ hội vực dậy nữa. – Chu Nguyên bất đắc dĩ nói.
Các Thánh Giả Thiên Vực khác cảm thấy kinh ngạc với hành động này của hắn, đó là bởi vì họ không phải là người của Thương Huyền Thiên, cũng không biết cục diện ở nơi đây đã yếu kém tới mức độ nào rồi.
- Ngươi làm như thế là đúng. Dù sao bây giờ cũng là thời kì khẩn trương. Ngay cả mấy người Kim La Cổ Tôn khi biết tin cũng gật đầu đồng ý. – Thương Uyên gật đầu nói.
Chu Nguyên nghe vậy cười nói:
- Vậy phải đa tạ các Cổ Tôn hiểu cho!
Tuy rằng Quy Khư Thần Điện không quản bất cứ thế lực của phương nào, nhưng dù sao họ cũng đại biểu cho ý chí của đông đảo Thánh Giả Chư Thiên. Hơn nữa đây cũng là lực lượng tối cao nhất của Chư Thiên để chống lại Thánh tộc, cho nên dù bây giờ Chu Nguyên đã là Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, cũng phải tôn trọng ý kiến của Quy Khư Thần Điện phần nào.
Hai người trò chuyện một lát về Tạo Hóa Tháp, sau đó không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Chu Nguyên nhìn thoáng qua Yêu Yêu, hít sâu một hơi, nói:
- Sư phụ, Quy Khư Thần Điện có tin tức gì sao?
Trước đây khi mấy người Kim La Cổ Tôn rời đi, đã mang theo một sợi Tuyệt Thần Chú Độc, cũng nói là sẽ tập hơp lực lượng các Thánh của Quy Khư Thần Điện để tìm hiểu phá giải, bây giờ đã qua mấy tháng, hẳn là đã có kết quả.
Thương Uyên gật đầu, nói:
- Trong khoảng thời gian này, Yêu Yêu có biểu hiện lạ nào không?
Chu Nguyên trầm mặc một lát, nói:
- Nàng trở nên sinh động hơn, tựa như năm xưa khi lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng ấy.
Thương Uyên cười khổ một tiếng, nặng nề nói:
- Đó là bởi vì Tuyệt Thần Chú Độc đang cắn nuốt Thần tính trong cơ thể nàng, mà Thần tính yếu đi, cũng là cho nhân tính hiển hiện ra.
Ánh mắt Chu Nguyên co lại, thì ra là thế! Cũng thật không ngờ Tuyệt Thần Chú Độc lại khủng bố tới mức độ này, ngay cả Thần tính cũng có thể bị cắn nuốt?
- Không nên kinh ngạc. Trước đó ta cũng đã nói, năm xưa Thánh Thần bị ý chí của Tổ Long đánh trọng thương, bắt buộc phải ngủ say, mà ý chí Tổ Long còn dư lại trong cơ thể Thánh Thần thì tra tấn hắn hàng ngàn hàng vạn năm. Chỉ là dù sao Tổ Long đã vẫn lạc, ý chí không thể đủ để tiêu diệt Thánh Thần, cho nên cuối cùng dần bị Thần áp đảo.
- Cuối cùng Thần lại ép ý chí Thạch Long ra ngoài, dùng đây làm vật liệu, lại dung nhập sự thống khổ cùng hắc ám mà hắn phải chịu đựng ngàn vạn năm qua vào trong đó, mới tạo thành Tuyệt Thần Chú Độc, thế nên nói theo một ý nghĩa nào đó, trong Tuyệt Thần Chú Độc này có ẩn chứa một tia lực lượng Tổ Long bị Thánh Thần bóp méo. – Yêu Yêu đột nhiên lên tiếng.
- Đây là một loại độc chuyên dùng để nhằm vào ta.