Yêu Yêu chính là Đệ Tam Thần được sinh ra từ ý chí của Tổ Long, mà bây giờ, Thánh Thần liền dùng lực lượng Tổ Long bị bóp méo để đối phó với nàng.
- Ta chỉ muốn biết, ngoại trừ việc độc này sẽ cắn nuốt Thần tính trong cơ thể nàng ra thì nó còn gây ra tổn thương nào khác cho Yêu Yêu nữa không? – Chu Nguyên hỏi.
Thương Uyên cùng Yêu Yêu đều trầm mặc lại.
- Không nên giấu ta! – Thanh âm của Chu Nguyên đã lộ vẻ tức giận.
Thương Uyên nhìn Yêu Yêu, khẽ thở dài, nói:
- Tuyệt Thần Chú Độc cắn nuốt Thần tính của Yêu Yêu sẽ từ từ lớn mạnh, đồng thời nó sẽ ăn mòn thân thể của nàng. Một khi nó đủ lớn mạnh tới một mức độ nào đó, thì có thể tạo thành uy hiếp trí mạng cho Yêu Yêu.
- Nhưng theo như chúng ta nghiên cứu, nếu quả thật tới lúc Tuyệt Thần Chú Độc có thể tạo ra uy hiếp cho Yêu Yêu, thì nàng sẽ lâm vào trạng thái ngủ đông để tự bảo vệ.
- Ngủ đông để tự bảo vệ? - Chu Nguyên nhíu mày lại.
Vẻ mặt Thương Uyên có chút phức tạp, ông nhìn Chu Nguyên, nói:
- Nói theo một cách đơn giản, thì khi đó thân thể nàng sẽ không còn được khống chế bởi nhân tính nữa. Bởi vì Thần tính sẽ nhận ra uy hiếp và triệt để thức tỉnh, sau đó bảo hộ tự thân, đuổi Tuyệt Thần Chú Độc đi.
- Lúc này, nàng sẽ chân chính trở thành Đệ Tam Thần.
Bàn tay nắm chén rượu của Chu Nguyên không khỏi run rẩy, từng giọt rượu sánh đầy ra ngoài. Hắn ngẩng đầu, nhìn Yêu Yêu với vẻ kinh ngạc. Hắn hiểu câu nói của Thương Uyên, khi Thần tính của Yêu Yêu triệt để thức tỉnh, trở thành Đệ Tam Thần, vậy chỉ sợ toàn bộ nhân tính của nàng sẽ bị xóa bỏ.
Khi đó, nàng chỉ là Đệ Tam Thần, mà không phải Yêu Yêu nữa.
Vừa nghĩ tới khoảnh khắc đó, hô hấp Chu Nguyên như nghẹn lại, trái tim đột nhiên quặn đau, làm cho bàn tay hắn run rẩy nhè nhẹ.
Thật ra Chu Nguyên cũng hiểu, hắn vẫn đang trốn tránh không muốn nghe tới tin này. Bởi vì hắn biết, nếu Yêu Yêu trở thành Đệ Tam Thần, vậy nàng sẽ quên hết tất cả, quên cả những kỉ niệm của hai người. Hắn không biết khi đó hắn phải làm gì.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn bên cạnh Yêu Yêu, cảm nhận được tình cảm của nàng càng ngày càng sinh động. thậm chí đã có lúc trong lòng hắn sinh ra ý nghĩ ích kỷ, đó chính là không cần quan tâm tới Thánh tộc, tới Thánh Thần, hắn nguyện từ bỏ tất cả để có thể được ở bên cạnh nàng mãi mãi.
Nhưng dù như vậy, hắn biết vẫn không thể thay đổi được gì, ngay cả khi bây giờ hắn đã trở thành Thiên Chủ cảu Thương Huyền Thiên.
Có lẽ, trong thế gian này, chỉ có hắn mới muốn Yêu Yêu ở lại.
Như các Thánh của Quy Khư Thần Điện, bọn họ càng hi vọng Đệ Tam Thần thức tỉnh.
Bởi vì bọn họ cho rằng, chỉ có Đệ Tam Thần mới có thể ngăn cản Thánh Thần, có Đệ Tam Thần tọa trấn Chư Thiên, thì Thánh tộc mới không thể xâm phạm.
Về điểm này, có lẽ hắn đang đứng ở mặt đối lập của cả thế giới này.
Chu Nguyên không nói một câu, đột nhiên cảm thấy vô cùng mỏi mệt. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào vũng rượu rơi trên bàn, như người mất hồn, ngơ ngơ ngác ngác.
Thương Uyên nhìn bộ dạng này của Chu Nguyên, cũng có chút đau lòng, ông biết rõ tính tình Chu Nguyên cứng cỏi nhường nào. Nhưng ngay cả như thế, biến cố lần này vẫn khiến cho người trẻ tuổi dũng mãnh này trở nên suy sụp.
Thương Uyên hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Yêu Yêu, nói:
- Hiện tại ta đột nhiên hối hận năm xưa đã giao ngươi cho hắn, nhờ hắn chăm sóc.
Ông chưa bao giờ nghĩ tới, năm xưa chỉ là một quyết định nhất thời, cuối cùng lại có thể tạo ra kết quả này.
Ông cũng không ngờ, người vốn không thể sinh ra tình cảm như Yêu Yêu, sau khi trải qua nhiều năm làm bạn, lại có thể sinh ra cảm tình khó mà thay đổi đối với Chu Nguyên.
Quả nhiên là tạo hóa trêu người.
Yêu Yêu không nói gì, chỉ duỗi bàn tay lạnh buốt, nhẹ nhàng nắm chặt tay Chu Nguyên.
Nàng ngắm nhìn đôi mắt đã có chút đỏ bừng của Chu Nguyên, trên gương mặt tuyệt mỹ hiện ra nụ cười tươi đẹp mà ngay cả thiên địa cũng phải phai mờ.
Nụ cười ấy như tồn tại đẹp nhất trên thế gian này, đủ để khắc vào nơi sâu nhất trong tâm hồn.
Nàng không nói thêm gì, chỉ nhìn Chu Nguyên một lúc, nói khẽ:
- Chu Nguyên, cưới thiếp làm vương phi của chàng đi!
Không đợi Chu Nguyên trả lời, nàng lại nhìn về phái Thương Uyên, lộ ra nụ cười hoạt bát mà đã nhiều năm chưa từng xuất hiện:
- Hắc gia gia, xin người làm chủ hôm lễ của chúng con!
Giờ khắc này, dù là Thương Uyên cũng không nhịn được nỗi chua xót trong nội tâm, khóe mắt cay cay. Đã rất nhiều năm rồi, ông mới lại được nghe Yêu Yêu xưng hô với mình như vậy.
Ông nhìn qua Yêu Yêu, tựa như nhìn thấy cô bé con năm xưa trốn trong góc áo, theo mình trốn đông trốn tay. Khi đó, ông chính là người mà cô bé ỷ lại và tín nhiệm nhất.
Thương Uyên dụi dụi con mắt, lộ ra dáng cười, gật mạnh đầu.
- Được!
Hôn lễ của Chu Nguyên được quyết định tổ chức vào mười ngày sau.
Tin tức này lan tràn ra toàn bộ Thương Huyền Thiên với tốc độ nhanh chóng, gây ra chấn động xôn xao. Vô số người không khỏi hiếu kỳ, rốt cuộc là vị nữ tử phong hoa tuyệt thế đến mức nào, mới có thể sáng ngang với Chu Nguyên, người bây giờ đã là nhân vật quyền hành bậc nhất của Thương Huyền Thiên này?
Thế nên trong mấy ngày này, trong Thương Huyền Thiên đều có vô số người thảo luận về đề tài này.
Chỉ là vị vương phi của Thiên Chủ Chu Nguyên lại cực kì thần bí, người thường khó có thể nhìn thấy. Nhưng cũng chính vì càng thần bí, mới làm cho mọi người càng hiếu kỳ. Rất nhiều người thảo luận, suy đoán, làm cho nhất thời tin tức về hôn lễ của Chu Nguyên còn nóng hổi hơn tin tức về Tạo Hóa Tháp.
Đương nhiên, không chỉ trong Thương Huyền Thiên, mà ngay cả ở Quy Khư Thần Điện, nơi tụ tập của các Thánh Giả Chư Thiên, khi tin tức này truyền tới thì không ít người đều dõi mắt nhìn về phía Thương Huyền Thiên.
Bây giờ Chu Nguyên cũng không còn chỉ là thiên kiêu mới nổi của Chư Thiên nữa, bây giờ hắn đã bước vào Thánh Giả cảnh, đồng thời tự thân trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, thân phận ấy đủ để khiến cho Chư Thiên coi trọng.