Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1721 - Chương 1720: Thương Huyền Chuẩn Bị Chiến Đấu (2)

Chưa xác định
Chương 1720: Thương Huyền chuẩn bị chiến đấu (2)

Nếu như Chu Nguyên không phản kích lại một cách cứng rắn, vậy khi những người Thương Huyền Thiên khác nhìn thấy, sẽ cảm thấy thất vọng, uy danh Thiên Chủ của hắn cũng sẽ tổn tại.

Tử Tiêu Đại Tôn lườm Chu Nguyên một cái, sau đó nhìn Vạn Tổ Đại Tôn nói:

- Vạn Tổ, ngươi có mâu thuẫn với Thương Uyên thì cũng không cần phải liên lụy sang Chu Nguyên. Bây giờ chúng ta đều có nhiệm vụ quan trọng, một khi để Thương Huyền Thiên này xảy ra vấn đề gì, vậy cả ngươi cả ta đều không còn mặt mũi đối mặt với các vị Cổ Tôn nữa.

Lúc này uy áp khổng lồ quanh thân Vạn Tổ Đại Tôn triệt đã để tan đi, hắn thản nhiên nói:

- Bản tọa cũng không có tư tâm gì, chỉ là cảm thấy người này còn chưa đủ năng lực làm chỉ huy mà thôi. Bây giờ Tử Tiêu Đại Tôn đã nói vậy, ta tất nhiên là phải nể mặt ngài.

- Chỉ hy vọng đến lúc gặp phải những Thánh Giả lâu năm của Thánh tộc kia, hắn cũng có thể có khí phách như hôm nay. Dù sao Thánh Giả Thánh tộc cũng sẽ không biết khắc chế như bản tọa, đến lúc Tiêu Thiên Huyền bị làm sao, kẻ xui xẻo đầu tiên cũng chính là vị Thiên Chủ Thương Huyền Thiên này.

Tiếng nói vừa dứt, Vạn Tổ Đại Tôn liền chẳng nhìn Chu Nguyên, thân ảnh dần mờ đi, sau đó tan biến trong hư không.

Lục Liễu cùng mấy Thánh Giả thuộc phe phái Vạn Tổ Đại Tôn cũng rời đi theo.

Cách đó không xa, Chuyên Chúc cùng Si Tinh đi tới, Chuyên Chúc còn vừa đi vừa nhìn Chu Nguyên từ trên xuống dưới, sau đó giơ ngón tay cái lên nói:

- Ta đã sớm không vừa mắt lão già thích cậy già lên mặt kia, hôm nay may có tiểu sư đệ hiên ngang đứng ra, quá hả giận!

Chu Nguyên nhìn Chuyên Chúc, trên khuôn mặt nổi lên ý cười, tuy rằng hắn không tiếp xúc nhiều với vị đại sư huynh này, nhưng tính cách thoải mái cởi mở của đối phương làm cho Chu Nguyên rất có thiện cảm.

- Lúc trước cũng nhờ đại sư huynh ra tay ngăn cản Lục Liễu một lát, bằng không ta cũng không có biện pháp trừng trị hắn.

Chuyên Chúc khoát tay áo, tùy ý nói:

- Nếu là Vạn Tổ thì thôi, dù sao thực lực hắn rất mạnh, ta cũng không làm gì được hắn. Nhưng còn lão già Lục Liễu kia thì là cái thá gì, lần sau có cơ hội, sư huynh đệ chúng ta liên thủ chơi hắn một vố, khiến cho hắn biêt lần sau nhìn thấy chúng ta phải biết tránh mà đi đường vòng.

Vừa nghe lời này của Chuyên Chúc, ánh mắt cảnh cáo của Tử Tiêu Đại Tôn đã nhìn qua tới.

Si Tinh vội vàng nhéo tay Chuyên Chúc, mà lúc này Chuyên Chúc mới giật mình quay đầu cười ngượng với Tử Tiêu Đại Tôn một tiếng.

Tử Tiêu Đại Tôn thở dài một hơi, nói:

- Thầy trò các ngươi đúng là cứng đầu như nhau. Mà rõ ràng là lão già Thương Uyên kia đến đây mới là thích hợp nhất.

- Vì sao sư phụ không đên? – Chu Nguyên nghi ngờ hỏi. Nói đúng ra thì Thương Uyên đến đây mới là hợp lý, mà Quy Khư Thần Điện lại làm theo cách trái ngược, phái Vạn Tổ Đại Tôn, người có ân oán với hắn đến đây.

Trong đôi mắt đẹp của Tử Tiêu Đại Tôn hiện lên vẻ hâm mộ, nói:

- Từ một năm trước sư phụ ngươi liền bắt đầu bế quan.

- Bế quan?

Chu Nguyên giật mình, trong lòng rung động, nói:

- Vậy hẳn là vì… sư phụ muốn đột phá lên cảnh giới Tam Liên?

Tử Tiêu Đại Tôn gật nhẹ đầu. Trong Quy Khư Thần Điện có ba vị Cổ Tôn cầm đầu, mà dưới tay họ là các Thánh Giả Nhị Liên cảnh lâu năm, chỉ tiếc là qua nhiều năm như vậy, lại chưa từng có người mới đột phá được tới cảnh giới Tam Liên kia.

Bây giờ Thương Uyên chợt có dấu hiệu đột phá, điều này tạo thành sự sôi trào không nhỏ trong Quy Khư Thần Điện, đây cũng quả là chuyện tốt. nếu Thương Uyên thật có thể lên chức Cổ Tôn, vậy Chư Thiên đối phó với Thánh tộc cũng sẽ giảm bớt nhiều áp lực.

Trên khuôn mặt Chu Nguyên nổi lên nụ cười mừng rỡ, đây đúng là một tin tức tốt.

- Ngươi không biết hỏi con bé nhà ta thế nào à? – Tử Tiêu Đại Tôn nhìn Chu Nguyên, đột nhiên hừ lạnh nói.

Chu Nguyên sững sờ, chợt hiểu ra, hỏi:

- Ngài đang nsoi tới Ấu Vi sao? Muội ấy thế nào rồi?

Tử Tiêu Đại Tôn lạnh lùng nói:

- Ngay ngày ngươi tiến hành hôn lễ, con bé liền xin tiến vào tu luyện trong Quy Khư sơn. Đó là nơi mà các Thánh Giả Quy Khư Thần Điện dùng để tôi luyện Thánh lực. Mà đối với người chỉ còn ở cảnh giới Pháp Vực, thì nơi đó như tuyệt địa, tràn đầy nguy cơ trí mạng.

- Một khi tiến vào Quy Khư sơn, liền không còn đường lui, nên cuối cùng cũng chỉ có hai kết quả, một là chôn thây trong đó, hay là thành công nhập Thánh.

Chu Nguyên nghe vậy, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng hít sâu một tiếng, cô đơn nói:

- Ta tin tưởng nàng, nhất định nàng ấy có thể đi ra ngoài!

- Hy vọng là thế! – Tử Tiêu Đại Tôn nhìn thoáng qua kết giới ở đằng xa, sau đó cũng không nói thêm gì nữa. Dù sao đây là chuyện tình cảm của đám tiểu bối, nàng cũng không tiện xen vào.

- Việc triệu tập nhân mã các nơi của Thương Huyền Thiên phải dựa cả vào Thiên Chủ Chu Nguyên, chúng ta phải nhanh chóng triển khai phòng thủ. – Tử Tiêu Đại Tôn lại nói.

- Đây là bổn phận của ta. – Chu Nguyên ôm quyền nói.

Tử Tiêu Đại Tôn thấy thế, cũng không nhiều lời thêm nữa, thân ảnh dần mờ đi, cuối cùng tan biến.

Chu Nguyên nhìn qua nàng rời đi, sau đó lại nói chuyện một hồi với Si Tinh cùng Chuyên Chúc, sau đó quay người sang nhìn Chu Kình, Tần Ngọc.

- Nguyên nhi, con không sao chứ? – Tần Ngọc tiến lên giữ chặt tay Chu Nguyên, nhìn gương mặt con trai gầy đi rất nhiều, đôi mắt nàng không khỏi đỏ lên.

- Con xin lỗi đã khiến hai người lo lắng. – Chu Nguyên nói khẽ.

Tần Ngọc gạt nước mắt, cũng không dám hỏi chuyện của Yêu Yêu, sợ Chu Nguyên lại xúc động thương tâm.

- Tới đây Thương Huyền Thiên sẽ lâm vào trong sóng gió, con cũng không thể thường xuyên ở đây, phụ vương và mẫu hậu cẩn thận nhiều hơn. – Chu Nguyên an ủi hai người một lúc, sau đó cười nói.

Chu Kình khoát tay áo, nói:

- Bây giờ cảnh giới của con đã quá cao, phụ vương không giúp thêm được gì, nhưng mặc kệ thế nào, nơi này đều là nhà của con. Chon nên dù cuối cùng Thương Huyền Thiên thật hủy diệt, phụ vương cũng hi vọng con có thể trở về, ít nhất cả gia đình ta có thể ra đi cùng nhau, không đẻ lại vương vấn gì.

Bình Luận (0)
Comment