Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1720 - Chương 1719: Thương Huyền Chuẩn Bị Chiến Đấu (1)

Chưa xác định
Chương 1719: Thương Huyền chuẩn bị chiến đấu (1)

Nhưng bây giờ Thương Huyền Thiên đã khác xưa, Chu Nguyên trở thành Thiên Chủ Thương Huyền Thiên, lại đã bước vào Thánh Giả, khống chế quyền hành, nên từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì hắn đã là người điều hành cùng người có quyền nói chuyện nhất của Thương Huyền Thiên.

Lúc này, dù Quy Khư Thần Điện muốn phái Thánh Giả tới hỗ trợ, theo lẽ thường thì những người tới hỗ trợ này chính là đến hỗ trợ hắn, mà không phải là đến đoạt quyền, đảo khách thành chủ.

Bởi làm như vậy không chỉ khiến cho cường giả các phương Thương Huyền Thiên lâm vào hoàn cảnh không biết nghe ai, đồng thời làm cho uy vọng của Thiên Chủ suy yếu, đây là hành động không được sáng suốt vào thời điểm thế này.

Chu Nguyên tin tưởng ba vị Cổ Tôn sẽ không nghĩ tới điểm này.

Cho nên, khả năng cao là Vạn Tổ Đại Tôn muốn nói quá lên, nhằm đoạt lấy quyền khống chế.

Gặp Chu Nguyên hỏi chuyenj, Tử Tiêu Đại Tôn chần chừ một lúc, mới lắc đầu, nói:

- Ba vị Cổ Tôn chưa từng nói như vậy.

Chu Nguyên gật đầu coi như cảm ơn Tử Tiêu Đại Tôn, sau đó mới nhìn về phía vẻ mặt lạnh nhạt của Vạn Tổ Đại Tôn, tựa cười như không phải cười.

Vạn Tổ Đại Tôn dùng ánh mắt bình thản nhìn thẳng Chu Nguyên, nói:

- Với tư lịch cùng thực lực của bản tọa thì việc đó không là nên sao?

Chu Nguyên lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Nếu đổi lại là sư phụ Thương Uyên ở chỗ này, vậy ta sẽ rất ủng hộ ông ấy lên làm người chỉ huy. Nhưng nếu là ngươi thì… không được.

Không nói tới ân oán năm xưa giữa hai bên, gặp chiến đổi soái đã là tối kỵ, Chu Nguyên không thể nhượng bộ.

Ánh mắt Vạn Tổ Đại Tôn trở nên càng thêm sâu thẳm, trên khuôn mặt không lộ ra hỉ nộ, âm thanh cũng không hề lên xuống, nói:

- Xem ra ngươi cho rằng bản tọa không có đủ tư cách à?

- Nếu đã vậy…

- Thì cũng chỉ còn cách trấn phục ngươi, nếu Thương Uyên không biết dạy ngươi phải tôn trọng tiền bối, thì bản tọa cũng chỉ còn cách thay hắn dạy ngươi một bài học!

Tiếng nói hờ hững vừa dứt, Thánh lực mênh mông như ngân hà phóng lên trận trời, giờ khắc này, toàn bộ Thương Huyền Thiên như rung động, một luồng uy áp kinh khủng tràn ngập cả thiên khung.

Các Thánh Giả ở đây cảm nhận được khí thế kia, không khỏi giật mình. Xem ra lần này Vạn Tổ Đại Tôn thật sự nổi giận.

Khi uy áp kinh khủng của Vạn Tổ Đại Tôn tràn ngập khắp vùng thiên địa này, ánh mắt Chu Nguyên cũng không khỏi ngưng tụ, cơn giận của một vị Thánh Giả Nhị Liên lâu năm cũng không phải là thứ mà có thể dễ dàng đón đỡ được.

Nhưng, Chu Nguyên hắn cũng không còn là tên tiểu bối mà năm đó có thể tùy ý chặt đứt mười ngón tay kia!

Ầm ầm!

Chỉ thấy tâm niệm Chu Nguyên điều động, trên không trung vô tận kia có lôi vân dày đặc tụ đến, thiên địa nguyên khí chấn động, cuối cùng bộc phát ra tiếng sấm trầm thấp.

Các Thánh Giả ở đây cũng có thể cảm nhận được, tại thời khắc ấy, vùng thiên địa này bắt đầu nổi lên thiên uy kinh người.

Hiển nhiên, đối mặt với một vị Thánh Giả Nhị Liên lâu năm, Chu Nguyên cũng không dám coi thường, trực tiếp vận dụng lực lượng của Thương Huyền Thiên.

Hai bên giương cung bạt kiếm, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

- Ha ha, Vạn Tổ, đừng coi là có thể thừa dịp sư phụ ta không có mặt ở đây liền có thể bắt nạt tiểu sư đệ của ta. – Nhưng cũng đúng lúc này, một tiếng cười sang sảng chợt vang lên.

Một chùm sáng đỏ giáng xuống từ trên trời, cuối cùng hóa thành hai bóng người hạ xuống vương cung.

Hai người vừa xuất hiện, một nam một nữ, nữ có mái tóc ngắn màu đỏ rực, tư thế hiên ngang oai hùng, chính là Si Tinh; mà nam thì thân thể đĩnh bạt, sau lưng cõng một cái hồ lô màu đỏ, chính là đại sư huynh của Chu Nguyên – Chuyên Chúc.

Chuyên Chúc vừa xuất hiện, lại nhìn hai người đối chọi gay gắt, bàn tay liền vỗ vào hồ lô, lập tức có dòng lũ màu đỏ rực phóng lên trận trời, trong dòng lũ như ẩn chứa cát đỏ vô tận, nóng bỏng vô cùng, đủ để thiêu cháy cả thiên khung.

- Chuyên Chúc, chớ có làm càn!

Lục Liễu thấy Chuyên Chúc đột nhiên ra tay sắc mặt trầm xuống, đỉnh đầu lập tức dâng lên ánh sáng xanh, vọt lên hư không hóa thành từng con Độc thú khổng lồ, dữ tợn vặn vẹo, tỏa ra hung uy cuồn cuộn.

Các Thánh Giả khác thấy hai bên vừa xuất hiện liền ra tay định động thủ, không khỏi hai mặt nhìn nhau, không biết làm như thế nào.

- Đều dừng tay lại cho lão nương*!

*lão nương: cách xưng hô của phụ nữ đanh đá, giống câu: đều dừng tay lại cho bà!

Ngay tại lúc các Thánh Giả khác không biết xử lý thế nào, một tiếng quát mắng đầy táo bạo đột nhiên vang lên, như tiếng sấm vang vọng cả thiên khung.

Oanh!

Chỉ thấy một cột sáng màu tím phóng lên tận trời, hóa thành mốt đám tinh hà màu tím, trực tiếp ngăn cách khí thế sắp sửa va chạm giữa hai bên.

Dưới tinh hà màu tím, trên gương mặt xinh đẹp tài trí của Tử Tiêu Đại Tôn đã phủ đầu sương lạnh, nàng trừng mắt, mặt đầy tức giận.

Đôi núi non trước ngực kia chập trùng vì tức giận, thể hiện ra nội tâm phẫn nộ của Tử Tiêu Đại Tôn.

- Các người làm trò đủ chưa?!

- Nếu thật muốn đánh nhau, ta đề nghị các ngươi trực tiếp tiến về Quy Khư Thần Điện mà đánh!

Vạn Tổ Đại Tôn cùng Chu Nguyên đều trầm mặc lại, mặc dù sắc mặt vẫn cứ lạnh lẽo, nhưng uy áp ngưng tụ kia đã hơi yếu bớt một chút.

Hai bên đều hiểu với tình huống bây giờ thì rất khó để đánh nhau thật, mà hành động trước đó cũng chỉ là vì thể hiện ra thái độ của tự thân mà thôi.

Tử Tiêu Đại Tôn hít sâu một hơi, tay nhỏ trắng nõn vuốt vuốt trán, nói:

- Thiên Chủ Chu Nguyên, nhiệm vụ chính của chúng ta là đến để trợ giúp Thương Huyền Thiên phòng thủ. Giữa chúng ta cũng không cần phân chia ai làm chủ ai làm phó. Ta đề nghị lần này ba người ta đều liên hợp lại làm chỉ huy, tất cả mọi việc đều do ba người thương lượng rồi quyết định, cậu thấy thế nào?

Chu Nguyên nghe vậy cười nói:

- Nếu người nào cũng đều có thể hiểu rõ đạo lý, khéo léo biết suy nghĩ cho người như Tử Tiêu Đại Tôn thì thế giới này đã ít đi rất nhiều mâu thuẫn rồi.

Thật ra Chu Nguyên cũng không quá để ý ai làm chủ chuyện này, nhưng Vạn Tổ Đại Tôn tới và thể hiện ra ý đồ chèn ép hắn một cách quá rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment