Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1719 - Chương 1718: Chơi Vạn Tổ

Chưa xác định
Chương 1718: Chơi Vạn Tổ

Cho nên Lục Liễu muốn tránh đi cũng không phải chuyện dễ dàng.

Ầm!

Nhưng lúc này cây đại thụ che trời ngăn cản bàn tay của Vạn Tổ Đại Tôn đã đạt tới cực hạn, chợt sụp đổ, hóa thành điểm sáng bay đầy trời.

- Chu Nguyên, thả hắn ra! – Vạn Tổ Đại Tôn đã tức tới tái nhợt cả mặt, quát lên.

Tử Tiêu Đại Tôn ở bên cạnh cũng khuyên nhủ:

- Thiên Chủ Chu Nguyên, không nên hành động theo cảm tính.

Chu Nguyên nghe vậy, vẻ sắc bén trên gương mặt chợt tiêu tán, hắn cười gật đầu nói:

- Nếu hai vị Đại Tôn đã mở miệng, vậy ta cũng nên nể tình.

Hắn búng tay một cái, lực lượng mênh mông đang đè ép trên người Lục Liễu chợt tán đi.

Vạn Tổ Đại Tôn trầm cả mặt, Chu Nguyên nói là nể mặt hắn, nhưng rõ ràng trước đó đã đem mặt mũi hắn giẫm xuống dưới chân giẫm vài cái, lúc này mới cười híp mắt nhặt lên.

Dù sao ai cũng thấy Lục Liễu là người bên hắn, bây giờ Chu Nguyên lại trấn áp Lục Liễu ngay trước mặt Vạn Tổ Đại Tôn, rõ ràng là không đẻ hắn vào mắt.

Gương mặt xinh đẹp của Tử Tiêu Đại Tôn ở bên cũng không khỏi hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nàng cũng không ngờ tên đệ tử nhỏ nhất này của Thương Uyên lại bá đạo đến vậy.

Nhưng nàng cũng hiểu, nhìn thì có vẻ Chu Nguyên đang trút giận lên Lục Liễu, nhưng thực chất là đang nằm vào Vạn Tổ Đại Tôn.

Hắn đang dùng thực lực để nói cho Vạn Tổ Đại Tôn, bây giờ Chu Nguyên hắn đã không còn là tên tiểu bối nho nhỏ năm xưa nữa, mà lại, hắn muốn để cho Vạn Tổ Đại Tôn hiểu, nơi đây là Thương Huyền Thiên, ở chỗ này, trừ khi có Cổ Tôn giáng lâm, bằng không Chu Nguyên hắn mới là người có quyền nói chuyện lớn nhất.

Vạn Tổ hắn không có tư cách sai đến sai đi.

- Chu Nguyên!

Trên thân mất đi lực lượng trấn áp, thân thể Lục Liễu cũng đoạt lại quyền khống chế, khuông mặt hắn trướng lên, trong mắt phun trào lửa giận.

- Hôm nay lão phu không chết không thôi với ngươi!

Lục Liễu gầm lên, hắn bị trấn áp trước mặt nhiều người như vậy, nếu để chuyện này truyền ra, vậy cái mặt mo này của hắn coi như vứt hết.

Trong mắt Chu Nguyên hiện lên ánh sáng lạnh, hắn quay đầu nhìn Lục Liễu, thản nhiên nói:

- Còn muốn tiếp tục à? Ta cùng ngươi chơi tới cùng!

Bị ánh mắt của lạnh lẽo của Chu Nguyên nhìn qua, khí thế nổi giận của Lục Liễu hơi khựng lại, hắn coi như còn giữ lý trí, bây giờ trong Thương Huyền Thiên này, hắn không thể địch nổi Chu Nguyên.

Nhưng nếu cứ chịu thua như vậy, vậy hắn thật mất hết thể diện. Thế là nhất thời sắc mặt Lục Liễu lúc trắng lúc xanh, âm trầm kinh khủng.

- Lục Liễu, lùi lại đi!

Lúc này, Vạn Tổ Đại Tôn đột nhiên mở miệng, vị Thánh Giả Nhị Liên uy tín lâu năm của Chư Thiên này âm trầm nhìn chằm chằm Chu Nguyên, hắn cũng hiểu Chu Nguyên trấn áp Lục Liễu là vì muốn nhằm về phía mình, nên lúc trước hắn mới không hề do dự mà ra tay. Nhưng hắn không ngờ là Chu Nguyên lại có thể hơi ngăn cản thế công của hắn.

Lục Liễu nghe vậy, nhìn Chu Nguyên với vẻ hận thù, sau đó mới thu lại Thánh lực mênh mông đang tản dật bên ngoài.

- Chu Nguyên, ngươi chơi đủ chưa? – Vạn Tổ Đại Tôn trầm thấp nói.

Chu Nguyên cười nhạt nói:

- Vạn Tổ Đại Tôn nói gì vậy, hắn dọa sợ phụ mẫu ta, mà ta bắt hắn phải nói lời xin lỗi thì cũng là hợp tình hợp lý.

Từ khi mới xuất hiện cho tới tận bây giờ, Vạn Tổ Đại Tôn vẫn mang theo thái độ ngạo mạn của bề trên, hiển nhiên kẻ này còn chưa thể tiếp nhận hiện thực, rằng con kiến hôi trong mắt hắn năm xưa nay lại có thể đạt tới cấp độ gần như ngang hàng với hắn.

Về phần Chu Nguyên, năm đó khi hắn còn ở Hỗn Nguyên Thiên, vì đoạt được Tổ Long Đăng giúp Yêu Yêu thức tỉnh, Chu Nguyên đã phải tham gia vào việc phá hủy rất nhiều âm mưu của Vạn Tổ Đại Tôn, tuy rằng những âm mưu này đều nhằm vào Thương Uyên, nhưng lúc đó đúng là những âm mưu đó khiến cho Chu Nguyên gặp phải phiền toái cùng nguy hiểm không nhỏ, thậm chí còn có lần khiến cho mười ngón tay của hắn bị đứt lìa.

Lúc đó Chu Nguyên không có năng lực phản kháng lại, nên ân oán năm xưa chỉ có thể chôn giấu trong lòng, bây giờ hai bên chân chính gặp mặt, mặc dù Chu Nguyên còn chưa giận đến mức phải vạch mặt với Vạn Tổ Đại Tôn, nhưng muốn hắn nói chuyện thân thiện thì gần như là không thể.

Ánh mắt hai người va đụng vào nhau, khiến cho cả đại địa đều dần ngập lên sương mỏng.

- Bây giờ chiến sự nguy hiểm, quét sạch cả Chư Thiên, hai vị thật muốn bất chấp việc chính sự sao? – Nhìn thấy bộ dáng của hai người, Tử Tiêu Đại Tôn không nhịn được, chân mày cau lại, nói.

Vạn Tổ Đại Tôn cùng Chu Nguyên nghe vậy mới thu lại ánh mắt.

- Thánh tộc lại làm loạn rồi? – Chu Nguyên cau mày hỏi.

Tử Tiêu Đại Tôn gật nhẹ đầu, ngưng trọng nói:

- Lần này Thánh tộc mưu đồ xây dựng một con đường xuyên qua các không gian con, ý định vượt qua Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận, xâm nhập vào Chư Thiên.

- Quy Khư Thần Điện đã phát lệnh chiêu hiền, tất cả Thánh Giả, Pháp Vực của Chư Thiên đều được kêu gọi xuất kích, tạo thành trận phòng ngự trên các không gian con kia, mặc kệ thế nào, chúng ta không thể để cho Thánh tộc xây dựng thành công một con đường ổn định xuyên qua các không gian con được.

- Mà lần này ta cùng Vạn Tổ Đại Tôn nhận lệnh đến đây trấn thủ các không gian con bên ngoài Thương Huyền Thiên. – Tử Tiêu Đại Tôn nói.

Vạn Tổ Đại Tôn lạnh lùng nói bổ sung:

- Ngươi thân là Thiên Chủ Thương Huyền Thiên, vậy nên triệu tập tất cả Pháp Vực trong Thiên Vực này, sau đó tất cả nghe theo chỉ huy của hai người ta.

Chu Nguyên nghe vậy, híp mắt lại, trên khuôn mặt nổi lên dáng tươi cười nghiền ngẫm, , hắn cũng không để ý tới Vạn Tổ Đại Tôn, mà nhìn về phía Tử Tiêu Đại Tôn, nói:

- Tử Tiêu Đại Tôn, ba vị Cổ Tôn của Quy Khư Thần Điện chính miệng nói muốn để hai vị điều hành công việc ở Thương Huyền Thiên này?

Quy Khư Thần Điện phái người đến đây hỗ trợ phòng vệ Thương Huyền Thiên cũng là chuyện nên làm. Nếu như là lúc trước, Thương Huyền Thiên như rắn mất đầu, không có Thánh Giả tọa trấn, lúc đó nếu đám người Vạn Tổ Đại Tôn giáng lâm, vậy mọi người ắt sẽ tuân theo chỉ huy của bọn hắn.

Bình Luận (0)
Comment