Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1727 - Chương 1726: Phòng Tuyến Vỡ! (2)

Chưa xác định
Chương 1726: Phòng tuyến vỡ! (2)

Các tòa không gian con ở ngoài bị chiếm, cùng lắm là làm cho bước tiến của Thánh tộc tăng nhanh một chút mà thôi, nhưng nếu tòa không gian con mà Chu Nguyên đang tọa trấn này bị chiếm cứ, vậy Thánh tộc có thể dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới Thương Huyền Thiên!

Nên hắn nhất định phải có mặt ở đây, dù cuối cùng nơi đây có bị chiếm, thì hắn cũng cần phải chuẩn bị sẵn phá hủy tòa không gian con này, không cho nơi đây trở thành ván cầu bắc tới Thương Huyền Thiên.

Thế là, Chu Nguyên chỉ có thể ngồi ở chỗ này, trơ mắt từng vòng phòng tuyến ở ngoài bị phá hủy, từng tòa không gian con mờ đi trên màn sáng.

Với tốc độ tiến quân thần tốc của Thánh tộc, chỉ qua nửa tháng sau, màn sáng vốn có nhiều điểm sáng giăng như mạng nhện trước mặt Chu Nguyên bây giờ đã ảm đạm đi nhiều.

Trong đó chỉ có một điểm sáng vẫn sáng ngời sáng chói, chính là tòa không gian con biển rộng mà Chu Nguyên đang tọa trấn này.

Còn tất cả không gian con còn lại mà Chu Nguyên xây dựng hơn nửa năm qua… đều triệt để bị xé nứt!

--------------------------

- Cục diện thật là quá xấu…

Chu Nguyên vươn người đứng dậy, vẻ mặt có nét buồn, từng vòng phòng tuyến đều là tâm huyết mà hắn vất vả xây dựng lên trong suốt nửa năm. Nhưng khi Thánh tộc chân chính dốc toàn lực xông lên, thì những phòng ngự này của hắn lại chỉ chống đỡ được không quá nửa tháng.

Lần này Thánh tộc không chơi bất kì thủ đoạn âm hiểm nào, mà hoàn toàn dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép tiến tới.

Điều này làm cho người ta cảm thấy thật vô lực.

Ở bên cạnh Chu Nguyên, Chuyên Chúc cùng chín vị Thánh Giả cũng trầm mặc không nói. Nửa tháng này, họ liên tục trải qua các trận đại chiến, bây giờ có hơn nửa người ở đây có Thánh lực phun trào ngoài thân đều hơi chậm lại, đó là bởi vì trên người họ có vết thương.

Tuy rằng không ai ngã xuống, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, từng người lại bị Thánh Giả Thánh tộc đả thương, cũng may cũng không tạo ra nguy hiểm quá lớn.

Chu Nguyên lại nhìn quanh hòn đảo, lúc này ở bốn phương tám hướng quanh hòn đảo đang có từng bóng người đứng lơ lửng. Đây chính là những cường giả Pháp Vực Thương Huyền Thiên trước đó theo hắn đi đến nơi đây.

Bọn họ vốn phân tán ở các không gian con phòng ngự, nhưng bây giờ gần như tất cả không gian con đã bị chiếm đóng, bọn họ cũng lại tụ tập về chỗ này.

Có thể nhìn ra, số lượng người còn có thể trở về ít đi một chút so với ban đầu.

Trong đám người, Chu Nguyên lại nhìn thấy mấy người bạn hơn nửa năm chưa từng gặp mặt, Lý Thuần Quân, Sở Thanh, Tả Khâu Thanh Ngư, Lý Khanh Thiền, …

Hôm nay, khí thế ai nấy đều sắc bén rất nhiều, trong đó bao hàm cả một luồng sát khí không hề che lấp.

Dù là người từng vô cùng đơn thuần như Lục La, bây giờ cũng trở nên trầm mặc ít nói, đôi mắt to vốn trong suốt như nước hồ kia nay cũng tỏa ra khí thế lạnh lẽo.

Chu Nguyên nhìn quanh đám người, mà từng người cũng nhìn về phía hắn, trong những cái nhìn ấy có tôn sùng, kính sợ, mờ mịt, cùng lo lắng.

- Các vị, cục diện bây giờ rất bất lợi cho chúng ta. – m thanh của Chu Nguyên vang lên.

- Phòng tuyến mà chúng ta vất vả dựng lên suốt nửa năm, nay đã triệt để sụp đổ, có lẽ lúc này ở một tòa không gian con cách đây không xa, đang có đại quân Thánh tộc chen chúc mà tới.

- Nhưng ta cũng không muốn bỏ cuộc dễ dàng như vậy. Ta muốn tiếp tục thủ vững ở nơi này, sau đó lại hung hăng va chạm một cái với đám Thánh tộc kia.

- Bởi vì ở sau lưng tòa không gian con này, chính là Thương Huyền Thiên!

- Nếu như chúng ta từ bỏ, chắp tay nhường tòa không gian con này cho Thánh tộc, vậy không bao lâu nữa, đại quân Thánh tộc sẽ áp sát Thương Huyền Thiên.

- Gia tộc chúng ta, tông môn chúng ta, người thân chúng ta, đều sẽ bị bóng ma đại quân Thánh tộc bao phủ, cắn nuốt.

- Cho nên, ta không muốn lui, còn các người thì sao?! – Chu Nguyên hét to một tiếng, tiếng hét như sấm đánh, chấn động cả tòa không gian.

Đám người trầm mặc, nhưng ánh mắt ai nấy đang dần trở nên sắc bén cùng kiên quyết.

- Thiên Chủ Chu Nguyên, chỉ vài ngày trước, tộc thúc của ta ngã xuống ngay trước mắt ta, nhưng ta vẫn không muốn lùi bước. bởi vì ta biết, hôm nay mà lùi lại, có lẽ lần sau, sẽ không còn cơ hội lui nữa! – Một cường giả Pháp Vực đột nhiên khàn khàn nói, ánh mắt của hắn đỏ bừng, trong đó tràn đầy sát khí cùng cừu hận.

- Không lùi!

- Không lùi!

Từng tiếng gầm gừ vang dội vang lên liên tiếp, ánh mắt tất cả mọi người đỏ tươi, sát khí nồng đậm.

Ở sau lưng họ không xa chính là Thương Huyền Thiên, bọn họ còn có thể lùi về nơi nào nữa?! Bọn họ chính là lực lượng tinh nhuệ nhất của Thương Huyền Thiên, bọn họ từng được hưởng thụ tất cả cơ duyên cùng tạo hóa trong Tạo Hóa Tháp, những cơ duyên này đều là do toàn bộ tài nguyên Thương Huyền Thiên gom góp lại mà thành. Bây giờ đến lúc bọn họ cần phải trả lại, ai còn muốn chạy trốn nữa? Nếu thật chạy, không chỉ chịu vạn người phỉ nhổ, mà còn sống không bằng chết!

Bên tai vang lên từng tiếp gầm gừ kinh thien, Chu Nguyên hít sâu một hơi, không nói thêm gì, chợt phất phất tay, đám người lập tức an tĩnh lại.

Từng bóng người đứng nghiêm trên hư không, bầu không khí nghiêm nghị làm cho cả tòa không gian con đều đọng lại.

Chu Nguyên đứng chắp tay, bàn tay chỉ nhẹ, màn sáng nguyên khí trước mặt ảm đạm xuống, hóa thành một viên ngọc thạch rơi xuống đất.

Lúc này màn sáng nguyên khí này đã không còn tác dụng nữa.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Không biết qua bao lâu, tới một thời khắc…

Hư không phương xa đột nhiên hiện lên từng gợn sóng, tiếp theo đó, không gian bị xét nứt, cuối cùng tạo thành từng cái vòng xoáy không gian.

Ở sâu trong vòng xoáy này, có vô số ánh mắt tràn đầy ác ý xuyên tới…

Cùng lúc khi từng ánh mắt đầy ác ý kia bắn ra, theo sau đó có từng quang ảnh mang théo khí tức hung sát cùng huyết tinh lần lượt tràn ra.

Từng quanh ảnh bay ra, đứng giữa hư không, ánh mắt đầu hung lệ kháo chặt đội ngũ Thương Huyền Thiên ở xa xa.

Bầu không khí trong toàn bộ không gian đều tràn ngập khí hung sát.

- Ha ha, quả nhiên Thiên Chủ Chu Nguyên của Thương Huyền Thiên cũng có mặt ở đây.

Bình Luận (0)
Comment