Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1746 - Chương 1745: Thương Uyên Đột Phá

Chưa xác định
Chương 1745: Thương Uyên đột phá

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Lui lại.

Nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên biết được rất nhanh không gian này cũng sẽ bị triệt để phá hủy, vì vậy bắt đầu thông tri đội ngũ chuẩn bị lui lại.

Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, mọi người bên phía CHư Thiên cũng lục tục ngo ngoe bước vào không gian thông đạo.

Chu Nguyên, Chuyên Chúc, Sở Thanh, Lý Thuần Quân cùng các vị Thánh Giả đứng ở cuối hàng để áp trận.

Theo thời gian trôi qua, toàn bộ trong không gian có sương mù mịt mờ tràn ngập, tựa như là một mảnh Hỗn Độn.

Nhìn qua cảnh tượng này, lông mày của Chu Nguyên hơi nhíu lại, chợt hắn thổi một hơi, hơi thở của hắn lập tức hóa thành gió lớn quét ngang, thổi bay sương mù đang tràn ngập không gian kia.

Trời đất lại lần nữa trở lên rõ ràng.

Ngay sau đó, cảnh tượng thế giới tàn phá đã khắc sâu vào trong tầm mắt, nhưng sắc mặt của Chu Nguyên lúc này lại dần dần có chút khó coi.

Bởi vì hắn phát hiện, tuy rằng không gian này đã đặc biệt tàn phá, lại cũng không bị chính thức phá hủy.

Điều này hiển nhiên là không bình thường, bởi vì uy năng bạo phát từ những quyển trục được bọn họ lưu lại kia không có khả năng chỉ làm được một bước này.

Chu Nguyên híp hai mắt lại. Ngay sau đó, hắn đạp mạnh chân xuống, một luồng sức mạnh mênh mông to lớn từ đỉnh đầu phóng lên trời rồi hóa thành dòng nước lũ mênh mông, quét ngang qua trong không gian tàn phá này.

Uỳnh!

Chỉ có điều, ngay khi luồng sức mạnh mênh mông kia của Chu Nguyên sắp sửa va chạm với biên giới của vùng không gian này thì chỗ hư không bên thế giới kia đột nhiên có một tia sét rất nhỏ thoáng hiện, tia sét mang theo tiếng sấm rền nổ vang, đón nhận luồng sức mạnh mênh mông của hắn đánh tới.

Tiếng nổ không ngừng vang lên ở trong không gian này, luồng Thánh nguyên cường hãn kia của Chu Nguyên không ngờ lại bị một tia sét nhỏ bé đánh tan.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Chuyên Chúc đều kịch liệt biến đổi.

Vào lúc này, nội tâm của Chu Nguyên cũng đột nhiên trầm xuống, có thể dễ dàng hóa giải đòn tấn công của hắn như thế, ngoại trừ Cổ Thánh của Thánh tộc thì còn có thể là ai?

Hiển nhiên là vị Chưởng Lôi Cổ Thánh của Thánh tộc kia đã đến!

Rầm rầm!

Nhưng mà vào lúc này, tiếng nổ vang trong trời đất vẫn không ngừng lại. Mấy người Chu Nguyên thấy được có hàng tỉ tia sét xuất hiện lập loè ở trong hư không, tựa như là một con rồng giận dữ uốn lượn lưu chuyển.

Cuối cùng, vô số tia sét đan xen vào nhau tạo thành một cánh cổng.

Từ bên trong cánh cổng kia có một bóng người chậm rãi bước đi ra, bóng người kia cầm trong tay một chiếc lư đồng, trong đó giống như là có hàng tỉ tia sét đang gào thét, rung động cả bầu trời.

Khi Chu Nguyên, Chuyên Chúc cùng mấy vị Thánh Giả nhìn thấy bóng người này, sắc mặt của tất cả đều đột nhiên biến đổi.

- Đó là... Chưởng Lôi Cổ Thánh ư? !

Vào lúc này, trên khuôn mặt của mấy vị Thánh Giả ở đây đều hiện lên biểu cảm sợ hãi. Bảy vị Cổ Thánh của Thánh tộc đều là những người có hung danh hiển hách, ai mà không biết. Và hiện tại, bên phía bọn họ, một phần lớn đều Thánh Giả Nhất Liên Cảnh, căn bản không có biện pháp chống lại một gã Cổ Thánh.

- Chính là ngươi đang giam giữ Diễm Tu phải không?

Ở trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, một đôi con ngươi màu bạc kia của Chưởng Lôi Cổ Thánh đạm mạc nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên. Hắn mới mở miệng, toàn bộ trời đất đều có tiếng sấm rền vang lên, vọng khắp mọi nơi, làm cho người ta cảm thấy thần hồn đều đang run rẩy.

- Ở bên trong Thánh nguyên của ngươi ẩn chứa sức mạnh của Diễm Tu. Xem ra là do tác dụng của bàn cờ Thiên La phải không? Diễm Tu này thật sự là thành cũng bởi vì cẩn thận mà bại cũng bởi vì cẩn thận.

- Đường đường là Thánh Giả Song Liên Cảnh đỉnh phong, cứ trực tiếp dùng đại thế nghiền áp là được, hết lần này tới lần khác còn muốn dùng những thủ đoạn này. Cuối cùng khiến cho cả bản thân cũng thua mất.

Chưởng Lôi Cổ Thánh lắc đầu, con ngươi màu bạc của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, chợt hắn trầm giọng nói:

- Thả người đi.

Vào lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên cực kỳ ngưng trọng nhưng hắn vẫn gằn giọng nói:

- Trước tiên, ngươi phải để cho người của chúng ta rời khỏi nơi này đã.

Nghe thấy yêu cầu này của Chu Nguyên, khóe miệng của Chưởng Lôi Cổ Thánh nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai. Ngay sau đó, hắn không có lại nói thêm cái gì, trong trời đất đột nhiên có vô số tia sét nhanh chóng hiện ra, những tia sét kia cường tráng như là các con rồng khổng lồ. Trong khi uốn lượn, chúng phóng thích ra sức mạnh đáng sợ không có cách nào để hình dung.

Uỳnh!

Vô số tia sét dung hợp cùng một chỗ, chỉ thấy được một bàn tay khổng lồ thuần túy do sấm sét biến thành hiện ra rồi nhanh chóng từ phía trên đập xuống. Dưới uy lực của bàn tay sấm sét này, hết thảy đều bị hóa thành bột mịn.

Loại sức mạnh này quá mức đáng sợ, ngay cả Chu Nguyên lúc này khi vẫn còn có sức mạnh của bàn cờ Thiên La gia trì đều cảm thấy sợ hãi đến mức da đầu run lên.

Về phần mấy vị Thánh Giả khác cũng không có quá nhiều khác biệt, trong mắt tràn ngập biểu cảm sợ hãi cùng với bối rối.

Chu Nguyên hít sâu một hơi rồi lập tức tiến lên một bước, sức mạnh mênh mông, hùng hồn bạo phát ra, muốn ngăn cản bàn tay sấm sét khổng lồ kia đánh xuống. Bởi vì hắn biết được, nếu như bàn tay sấm sét khổng lồ này rơi xuống, e rằng không gian thông đạo ở phía sau sẽ bị hủy diệt, tiếp theo tạo thành thương vong càng lớn.

- Mọi người đồng loạt ra tay hỗ trợ!

Chuyên Chúc nhanh chóng ổn định tâm thần, hét to lên.

Hắn hiểu được, với thực lực của Chu Nguyên, cho dù lúc này sức mạnh gia trì đến từ bàn cờ Thiên La kia còn chưa kết thúc, nhưng mà vẫn rất khó thật sự chống lại một vị Cổ Thánh.

Cho nên bọn họ phải hỗ trợ chia sẻ áp lực.

Nghe thấy câu nói này của Chuyên Chúc, mấy vị Thánh Giả khác chần chờ một chút, nhưng cuối cùng vẫn là cắn răng, vận chuyển sức mạnh mênh mông, muốn ra tay.

Chỉ có điều, ngay khi mấy vị Thánh Giả sắp hợp lực nghênh tiếp bàn tay sấm sét khổng lồ kia thì bọn họ đột nhiên nhìn thấy hư không ở phía trên vào lúc này bắt đầu vặn vẹo.

Bình Luận (0)
Comment