Người dịch: Nguyễn Khiêm
Vào lúc này, chỗ đỉnh đầu của Chu Nguyên có một đóa Thánh Liên nổi lên, đóa hoa sen hư ảo chầm chậm nở rộ, có ức vạn luồng ánh sánh màu hồng mãnh liệt lao ra, đó là muốn bộc phát sức mạnh của bản thân đến cực hạn.
Chỉ là Chu Nguyên cũng rõ ràng bản thân cũng chỉ có thể bộc phát trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, sau đó tất nhiên sẽ suy yếu.
Nhưng đến loại tình cảnh này thì hiển nhiên là chỉ có thể liều một phen.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hắc Chuẩn kia thì là cười lạnh một tiếng:
- Cùng đồ mạt lộ, chó cùng rứt giậu sao? Chu Nguyên, không có ích lợi gì đâu, mặc kệ bây giờ ngươi làm chuyện gì thì đều không cải biến được kết cục!
Chu Nguyên không nói một lời, Thánh Liên sáng chói đến cực hạn, định bộc phát hết tất cả sức mạnh ở trong đó.
Rống!
Chỉ có điều, ngay khi Thánh nguyên ở bên trong Thánh Liên được tích lũy đến cực hạn, sắp sửa phun ra thì trong một chớp mắt kia, giữa vùng trời đất này đột nhiên có một âm thanh giống như tiếng thú gào đinh tai nhức óc vang lên, vọng khắp mọi nơi.
m thanh tiếng thú rống kia rung động lòng người, cho dù là ở đây có rất nhiều Thánh Giả nhưng ở một cái chớp mắt này, tất cả đều cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm nồng đậm hiện lên khiến cho trái tim đập nhanh thêm vài phần.
Ngay sau đó, bọn họ chính là khiếp sợ vì nhìn thấy, một mảnh hư không vào lúc này vỡ nát ra, từ trong đó có một con hung thú khổng lồ màu vàng tím đạp không bay ra, sau đó mở ra cái miệng lớn giống như là lỗ đen của mình.
Ngao ô!
Trong miệng lớn kia, có một quầng sáng màu đen thần bí hiện ra, giữa trời đất lập tức có một lực hút vô cùng kinh khủng bạo phát ra. Khi lực hút kia xuất hiện thì mọi người thấy được ở bên trong đại quân của Thánh tộc kia có vô số võ giả Pháp Vực Cảnh kinh hãi thét lên, thân thể của bọn họ bay lên không trung rồi trong nháy mắt lại đột nhiên vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng tràn đầy lực sinh mệnh.
Thậm chí ngay cả mấy vị Thánh Giả Nhất Liên Cảnh xui xẻo không tránh kịp cũng bị lực hút cuốn bay lên, cuối cùng bị hung thú khổng lồ màu vàng tím kia nuốt vào.
Rống! Rống!
Hung thú khổng lồ màu vàng tím vừa ra tay, đại quân của Thánh tộc tựa như là thiếu một mảng, không biết bao nhiêu người bị hung thú nuốt vào.
Biến cố bất thình lình làm cho người trong đại quân của hai bên đều vô cùng chấn động, chiến trường thậm chí xuất hiện sự ngưng trệ trong một lát.
Vô số ánh mắt kinh hãi nhìn qua hung thú khổng lồ màu vàng tím đột nhiên xuất hiện kia, uy áp phát tán đi ra từ trên thân thể khổng lồ của hung thú càng làm cho sắc mặt của các vị Thánh Giả của hai bên kịch liệt biến đổi.
Bởi vì cấp độ uy áp kia rõ ràng là đạt đến Thánh Giả Tam Liên Cảnh!
Đây là một con Thánh Thú cấp độ Thánh Giả Tam Liên Cảnh?!
Chu Nguyên cũng kinh ngạc không gì sánh được khi nhìn qua con Thánh Thú Tam Liên Cảnh không biết từ chỗ nào giết ra tới kia, chỉ có điều ngay sau đó, hắn liền cảm giác được hung thú khổng lồ màu vàng tím kia có chút quen mắt.
Mấy giây sau, con ngươi của Chu Nguyên đột nhiên phóng đại, trên khuôn mặt có biểu cảm không thể tin được hiện ra tới.
Bởi vì hắn rốt cục nhận ra được con hung thú khổng lồ màu vàng tím kia, không phải chính là hình thái chiến đấu của Thôn Thôn hay sao?!
Nó... nó làm sao biến thành Thánh Giả Tam Liên Cảnh rồi?!
Chu Nguyên nhớ kỹ, Thôn Thôn trước đó không phải là tiến vào trạng thái phong bế, ngủ say ở cùng một chỗ với Yêu Yêu hay sao?
Mà bây giờ, Thôn Thôn thức tỉnh. Như vậy...
Yêu Yêu cũng nên thức tỉnh chứ?
Nghĩ đến điều này, thân hình của Chu Nguyên đột nhiên run lên.
Cho dù là trong trận đánh lúc trước, khi đại quân của Thánh tộc muốn công phá phòng tuyến, trong nội tâm của hắn cũng chưa từng cảm thấy sợ hãi nhưng đột nhiên là vào lúc này, cảm giác kinh hoảng đột hiện xông lên để toàn thân của hắn run rẩy.
Yêu Yêu lúc này... đến tột cùng như thế nào?
Hung thú khổng lồ màu vàng tím đột nhiên ra trận, mở miệng một cái đã nuốt vào vô số cường giả của Thánh tộc. Cảnh tượng này trực tiếp là dẫn đến chiến trường nguyên bản sát ý nồng đậm trong nháy mắt ngưng trệ xuống tới. Vô số ánh mắt khiếp sợ nhìn qua phía bên này, hiển nhiên là nhất thời khó mà hồi phục tinh thần lại.
Uy áp mênh mông phun trào ra từ trong thân hình khổng lồ của con hung thú màu vàng tím kia rõ ràng là đạt đến cấp độ Thánh Giả Tam Liên Cảnh. Thánh Thú đẳng cấp như vậy sao có thể là hạng vô danh nhưng mà bất luận là Chư Thiên hay là Thánh tộc đều căn bản chưa từng nghe nói tới.
Vậy con hung thú này đến tột cùng là thần thánh phương nào?!
Giờ này khắc này, không chỉ có là người trong đại quân của Thánh tộc kinh hãi, ngay cả đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên cũng có chút mờ mịt, bọn họ sợ con Thánh Thú cực kỳ thần bí cường đại ở trước mắt này đột nhiên ra tay với bản thân. Chuyện này đối với phe yếu thế, tình huống vốn dĩ là không ổn như bọn họ không thể nghi ngờ sẽ là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
- Thánh Thú Tam Liên Cảnh sao?!
Mà vào lúc này, sắc mặt của Hắc Chuẩn Thánh Giả kia đang giao đấu cùng Chu Nguyên cũng kịch liệt biến đổi, ánh mắt kinh hãi và nghi hoặc bất định. Bởi vì ở trong tình báo bọn họ nhận được, Chư Thiên tuyệt đối không tồn tại Thánh Thú Tam Liên Cảnh nào!
Một tôn Thánh Thú Tam Liên Cảnh chính là tồn tại có thể so sánh với Cổ Thánh cùng Cổ Tôn, một khi tham chiến sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với toàn bộ chiến cuộc, cho nên trong lúc nhất thời, ngay cả Hắc Chuẩn này Thánh Giả cũng không dám lại có hành động gì.
Chỉ có điều, mặc kệ chiến trường đang ngưng trệ, Thánh Thú Tam Liên Cảnh kia cũng không có dừng lại. Chỉ thấy nó di chuyển, bước chân chạm đất khiến cho không gian rung chuyển, có tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc vang lên, vọng khắp mọi nơi, từ bên trong miệng lớn như lỗ đen kia không ngừng có vệt sáng màu đen phun ra, cuốn qua chỗ đại quân của Thánh tộc, giữa vô số tiếng kêu gào thê thảm, rất nhiều cường giả của Thánh tộc bị nó nuốt vào trong miệng.