Người dịch: Nguyễn Khiêm
Giờ này khắc này, sĩ khí của đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên lập tức đại chấn, bởi vì bọn họ cuối cùng là minh bạch, Thánh Thú Tam Liên Cảnh thần bí này chính là viện quân của bọn họ.
Thế là có tiếng hoan hô vang lên, vọng khắp mọi nơi.
Khác biệt với tiếng hoan hô ở bên phía Chư Thiên, người trong đại quân của Thánh tộc kia thì là vô cùng hoảng sợ, chợt có mấy vệt sáng phóng lên tận trời, đây là mấy vị Thánh Giả Song Liên Cảnh bên phía Thánh tộc. Mặc dù bọn họ đều hiểu Thánh Thú Tam Liên Cảnh ở trước mắt đáng sợ bực nào, nhưng lúc này nếu như bọn họ không đứng ra như vậy thương vong của Thánh tộc sẽ càng nhiều hơn.
Mấy tên Thánh Giả Song Liên Cảnh nghênh tiếp Thánh Thú Tam Liên Cảnh, hai bên lập tức bạo phát ra trận chiến kinh thiên.
Nhưng ai cũng nhìn ra được, ngay từ vừa mới bắt đầu, những Thánh Giả Song Liên Cảnh này đã lâm vào thế yếu, chỉ có thể miễn cưỡng kéo một chút thời gian.
- Giết!
Cơ hội tốt như vậy, đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên đương nhiên sẽ không bỏ qua. Trong tiếng la hét đầy phấn khích, đại quân của Chư Thiên giống như là một cơn lũ xông ra, lại lần nữa va chạm cùng đại quân của Thánh tộc.
Lần này, bởi vì sĩ khí dao động, đại quân của Thánh tộc rốt cục xuất hiện dấu hiệu tháo chạy, dù sao ai cũng không thể coi nhẹ con Thánh Thú Tam Liên Cảnh ở trên không gầm thét, sắp đánh bại mấy vị Thánh Giả Song Liên Cảnh chặn đánh kia.
- Đáng chết!
Vào lúc này, sắc mặt của Hắc Chuẩn Thánh Giả kia cũng trở nên tái nhợt, hắn giận dữ mắng một tiếng. Hắn cũng không thể ngờ được cục diện thật tốt này làm sao trong lúc bất chợt liền biến thành dạng này.
Nhìn thoáng qua Thánh Thú Tam Liên Cảnh đang liên tục đánh cho mấy vị Thánh Giả Song Liên Cảnh có ý đồ chặn đường ở trên không kia phải không ngừng lui lại, Hắc Chuẩn Thánh Giả kia cắn răng một cái, thân hình khẽ động, muốn tiến đến trợ giúp.
Uỳnh!
Chỉ có điều thân hình của hắn vừa động thì đã có một dòng lũ màu trắng tạo thành từ những sợi lông tơ màu trắng kia nghiền nát hư không lao tới, Thánh nguyên mênh mông ẩn chứa ở phía trên đó làm cho hư không ở bốn phương chấn động đến vỡ nát ra.
Nhìn thấy thế, sắc mặt của Hắc Chuẩn âm trầm nhưng hắn cũng không dám thất lễ, lập tức dừng thân nghênh tiếp, hóa giải đòn tấn công kia rồi ánh mắt âm tàn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên:
- Chu Nguyên, không nên tự tìm đường chết!
Sắc mặt của Chu Nguyên hờ hững, ra tay lại là càng tàn nhẫn, Thánh nguyên như thủy triều trào lên rồi lại giống như mưa rào ùn ùn trút xuống.
Mặc dù tức giận không thôi nhưng Hắc Chuẩn kia lại không thể làm gì, chỉ có thể bị Chu Nguyên cuốn lấy không thể tiến lên trợ giúp.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể thét dài lên tiếng:
- Chưởng Lôi đại nhân!
Đây là dự định thông báo biến cố ở nơi đây cho Chưởng Lôi Cổ Thánh.
Mà ngay khi tiếng gào này của Hắc Chuẩn truyền ra thì không lâu sau, bên ngoài không gian kia đột nhiên là có Thánh nguyên kinh khủng va chạm, bộc phát. Ngay sau đó, tất cả mọi người trong chiến trường này đều nghe thấy được giọng nói ẩn chứa sự hoảng sợ kia của Chưởng Lôi Cổ Thánh vang lên:
- Ngươi... ngươi là?!
Trong giọng nói kia ẩn chứa sự hoảng sợ cùng kinh hãi làm cho nội tâm của Hắc Chuẩn cùng các vị Thánh Giả trong Thánh tộc đều trầm xuống, chiến đấu bên ngoài không gian kia đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
- Đại quân của Thánh tộc... lui ... mau... lui lại!
- A!
Mà trong khi bọn họ còn đang vừa kinh hãi vừa nghi hoặc thì giọng nói của Chưởng Lôi Cổ Thánh kia lại bỗng trở nên sắc nhọn, ngay sau đó, thậm chí là có tiếng kêu thảm thiết vang dội tới.
Xoạt!
Đại quân của Thánh tộc lập tức triệt để hỗn loạn.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người đang điên cuồng rút lui.
Ngay cả rất nhiều Thánh Giả đều khó mà ổn định cục diện, cuối cùng lựa chọn tháo chạy.
Uỳnh!
Mà cũng chính là trong lúc đại quân của Thánh tộc tan tác, từ bên ngoài không gian kia đột nhiên có một ngôi sao băng giáng xuống, cuối cùng ầm vang rơi xuống đất, tạo thành một hố sâu khổng lồ, mặt đất ở xung quanh cũng hơi chìm xuống tạo thành một vùng đất trũng có kích thước mấy chục vạn dặm.
Mọi người đưa mắt nhìn qua, sau đó tất cả đột nhiên trở nên kinh hãi.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, một ngọn núi khổng lồ trong suốt giống như là lưu ly xuất hiện ở trung ương vùng đất trũng, mà ở chỗ sâu trong ngọn núi khổng lồ kia có thể thấy được một bóng người đang bị trấn áp. Và mọi người cũng nhanh chóng nhận ra người đang bị trấn áp kia chính là vị Chưởng Lôi Cổ Thánh kia của Thánh tộc!
Mà lúc này, sắc mặt của vị Tam Liên Cổ Thánh kia vặn vẹo, trong mắt chỉ còn có biểu cảm sợ hãi, thân thể của hắn bị đọng lại ở trong ngọn núi lưu ly khổng lồ, tựa như là con muỗi bị vây ở trong hổ phách vậy.
Trên ngọn núi khổng lồ, ẩn ẩn có đường vân thần bí đang lưu động, những đường vân kia tán phát sức mạnh làm cho tất cả các vị Thánh Giả ở đây đều cảm thấy một loại cảm giác tim đập nhanh cùng sợ hãi.
Tựa hồ loại sức mạnh kia đã siêu việt Thánh nguyên.
- Đó là... Chưởng Lôi Cổ Thánh sao? Ngài ấy lại bị trấn sát ư?!
Càng nhiều người kinh hãi nhìn qua thân hình bị đọng lại ở bên trong ngọn núi lưu ly kia, giờ này khắc này, Thánh Giả của hai bên đều cảm thấy một loại cảm giác run rẩy.
Rõ ràng chiến đấu mới diễn ra trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi nhưng chỉ mới thế mà một Thánh Giả Tam Liên Cảnh đã bị trấn sát rồi hay sao?!
Bọn họ có thể cảm giác được, sinh cơ trong cơ thể của Chưởng Lôi Cổ Thánh đều đã bị chặt đứt, đây không phải bình thường trấn áp mà là chân chính vẫn lạc!
Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân giống như là đang nằm mơ vậy.
Trong dĩ vãng, bất luận là ở Chư Thiên hay là Thánh tộc, Thánh Giả Tam Liên Cảnh có thể nói là cường giả đứng đầu nhất giữa trời đất này.
Nhưng bây giờ, một vị Thánh Giả Tam Liên Cảnh lại đột nhiên bị trấn sát ở ngay trước mặt bọn họ, hơn nữa còn trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi như vậy nữa.
Từ lúc nào mà ngay cả Thánh Giả Tam Liên Cảnh đều có thể bị tùy ý tàn sát giống như là gà chó vậy rồi?