- Từ lúc này, Chư Thiên hủy diệt!
Thần uy như ngục, khi trong đầu Thánh Thần mới hiện lên suy nghĩ muốn hủy diệt Chư Thiên thôi, thì cả thiên địa này đã có phản ứng. đầu tiên là nguyên khí thiên địa bắt đầu xao động lên, vô số sinh linh không khỏi kinh hãi khi phát hiện bọn hắn không thể cảm ứng được nguyên khí nữa, tựa như bản thân đã bị thiên địa cách ly.
Cho dù là Thánh Giả Chư Thiên, cũng cảm thấy Thánh lực của bản thân đang không ngừng bị xói mòn.
Bên trong Thương Huyền tông, bao gồm cả bốn vị Cổ Tôn, thì tất cả các Thánh Giả đều vô cùng kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.
- Thánh Thần đã lột xác hoàn thành! – Có Thánh Giả nói.
- Lực lượng của Thần lại kinh khủng hơn rất nhiều so với trước đây. – Tuy rằng trước đây Thánh Thần rất đáng sợ, nhưng cũng còn chưa đáng sợ đến mức chưa từng hiện thân, mà đã khiến cho toàn bộ sinh linh Chư Thiên không thể khống chế nguyên khí thiên địa như bây giờ.
Bốn vị Cổ Tôn Kim La, Thương Uyên, Đế Long,. Xích Cơ liếc nhìn nhau, cũng nhìn ra được sự cay đắng trong mắt đối phương, lực lượng này khiến người ta tuyệt vọng đến tận cùng.
- Thánh Thần sắp giáng lâm… - Kim La Cổ Tôn thở dài nói.
Khoảng cách hư không có vẻ xa xôi, nhưng đối với Thánh Thần thì chỉ là một khoảng khắc di chuyển mà thôi, mà chờ tới lúc Thần giáng lâm, sinh linh Chư Thiên sẽ nghênh đón hủy diệt.
Ánh mắt mấy người Thương Uyên không khỏi nhìn về phía động phủ đang bao phủ trong thần quang kia, trong ánh mắt ấy bao trùm tia chờ mong cuối cùng.
Ở nơi đó cũng là điểm tựa cuối cùng của Chư Thiên.
Sinh linh Chư Thiên cũng không kịp chờ đợi bao lâu, bởi vì bọn hắn có thể cảm nhận được một cỗ thần uy không cách nào hình dung đang vượt qua hư không Hỗn Độn xa xôi, hàng lâm xuống đây.
Giờ khắc này, vô số sinh linh Chư Thiên ngẩng đầu.
Sau đó bọn hắn hoảng sợ nhìn thấy, ở bên ngoài thiên khung klia, có một gương mặt to lớn nhìn không thấy cuối dần hiển hiện, gương mặt kia lạnh lùng nhìn Chư Thiên, ánh mắt lạnh lẽo làm vô số người run lẩy bẩy, ngay cả thần hồn cũng rung động sắp sụp đổ.
- Các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? – Từ bên ngoài thiên khung, có âm thanh đạm mạc truyền xuống, lại tựa như sấm vang, vang vọng khắp mỗi nơi của thế gian này.
Tiếng nói ấy vừa dứt, các Thánh Giả Chư Thiên không khỏi hoảng sợ khi phát hiện nguyên khí thiên địa ẩn chứa trong Chư Thiên đang biến mất nhanh chóng, chỉ quan chốc lát ngắn ngủi, Chư Thiên đã hóa thành một thế giới phổ thông không có nguyên khí.
Biến hóa này làm cho vô số sinh linh Chư Thiên sợ hãi chấn động, bọn hắn đã quen với sự tồn tại của nguyên khí thiên địa quanh mình, đây cũng là đầu nguồn lực lượng của bọn họ, nhưng bây giờ, nguyên khí đang dần tiêu tán, gốc rễ sức mạnh của bọn họ đang bị cắt đứt.
Thế là, vô số sinh linh không khỏi kêu khóc trong tuyệt vọng.
Bên ngoài thiên khung, có tiếng cười vang lên, ngay sau đó có từng tiếng thì thầm quỷ dị vang lên, tựa như một loại chú ngữ, rơi vào trong tai mỗi sinh linh Chư Thiên.
- A!
m thanh thì thầm như tiếng ma kia truyền tới, lập tức khiến cho sinh linh Chư Thiên kêu lên từng tiếng kêu thảm thiết,. bởi vì bọn họ phát hiện lúc này nguyên khí trong cơ thể lại đang cắn ngược lại tự thân, những phần nguyên khí do bọn họ đau khổ tu luyện mới kiếm được ấy nay lại hóa thành vô số côn trùng, cắn xé thân thể bọn họ.
Trong Thương Huyền tông, vô số đệ tử đau đớn lăn lộn trên mặt đất, thậm chí ngay cả các cường giả Pháp Vực, Thánh Giả đều nhíu chặt mày, cố gắng khống chế nguyên khí đang nổi điên trong cơ thể, nhnwg hiển nhiên, khi tiếng thì thầm thần bí kia kéo dài, sự khống chế của bọn họ cũng dần mất đi hiệu lực.
Giờ khắc này, bọn họ không khỏi cảm thấy bất lực, đây chính là lực lượng bây giờ của Thánh Thần sao? Chỉ dễ như trở bàn tay liên dùng nguyên khí do bọn họ khổ tu mà có hóa thành thủ đoạn công kích lại chính bọn họ.
Giữa thiên địa bắt đầu có vô số dòng khí màu đỏ tươi dâng lên, bay bề phía bên ngoài thiên khung, mỗi một dòng khí huyết hồng này đều thể hiện cho một sinh linh Chư Thiên đã bị hút hết khí huyết cùng nguyên khí.
Cảnh tượng này quả là thảm thiết đến tận cùng.
Các vị Cổ Tôn kia, Thương Uyên ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt lộ vẻ bi ai, vô số tiền bối Chư Thiên đau khổ kiên trì mất bao năm, hôm nay Chư Thiên vẫn không thể tránh được vận mệnh bị Thánh Thần hủy diệt sao?
- Đông!
Ngay tại lúc sinh linh Chư Thiên đau khổ kêu rên trong tuyệt vọng, bất chợt có một tiếng chuông cổ xưa ngân vang, tiếng vang lan khắp thiên địa này, sau đó dần truyền ra, lan ra cả Chư Thiên.
m thanh chuông rung như ẩn chứa lực lượng thần diệu, khi truyền tới nơi đâu thì tiếng thì thầm thần bí của Thánh Thần bị mất hiệu lực đến đấy.
Cùng lúc đó, vô số dòng khí huyết hồng đang bay lên không trung về phía thiên khung kia lại như bị lực lượng nào đó kéo lại, đột nhiên rơi nhanh xuống, nhao nhao trở về thân thể chủ nhân.
Thế là, những thi hài vốn kho kiệt vì bị rút cạn huyết khí kia lại đột nhiên tái sinh, lại lần nữa mở mắt trong mờ mịt.
Sinh linh Chư Thiên không khỏi kinh hoàng, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Hả? – Từ bên ngoài thiên khung, một âm thanh kinh ngạc truyền tới.
Bên trong Thương Huyền tông, sắc mặt của các vị Cổ Tôn Thương Uyên, Kim La cũng lộ vẻ giật mình, sau đó đều đồng loạt nhìn về phía tòa động phủ kia.
Thần quang bao phủ quanh động phủ đã dần thu lại, ánh mắt mọi người không khỏi nhìn về phía chỗ cửa lớn, từ trong con đường tối tăm có tiếng bước chân nhỏ xíu truyền tới.
Một lát sau, có thân ảnh thon dài thẳng tắp đi ra từ trong bóng tối.
Lúc này, tưởng như tiếng gió của cả thiên địa này đều ngừng lại.
Ánh mắt Thương Uyên, Kim La nhìn lên thân ảnh vừa xuất hiện Kim La, nói:
- Đó là… Chu Nguyên?
Thân ảnh có khuôn mặt cực kì quen thuộc, chính là Chu Nguyên, nhưng hôm nay hắn lại có sự thay đổi cực lớn.
Thứ nhất là khí thế, lúc này khí thế tỏa ra từ trên người Chu Nguyên làm cho mấy người Thương Uyên cảm giác bản thân như sâu kiến đang ngước nhìn lên tinh hà.
Tưởng như thân ảnh kia chỉ hít thở một lần, cũng có thể ảnh hưởng tới sinh cùng diệt của bọn họ.