Mái tóc đen của Chu Nguyên để rơi tại sau lưng, đồng tử thâm thúy khó lường, khiến cho bất cứ ai nhìn vào thì tâm thần cũng không khỏi dao động, da của hắn trở nên trắng nõn, trên đó hiện lên từng đạo đường vân, tựa như ẩn chứa những bí mật cổ xưa nhất của thiên địa.
Khi hắn đi ra bóng tối, xuất hiện giữa thiên địa, nguyên khí thiên địa vốn tiêu tán kia lại quay về, hơn nữa còn tựa như đang triều bái vậy.
Mấy người Kim La, Thương Uyên đều phát hiện, khi đối mặt với Chu Nguyên, nguyên khí trong cơ thể mình đều thể hiện ra cảm xúc như triệt để thần phục.
Tựa như thần dân gặp được vị đế vương thống trị.
Thiên địa trở nên yên tĩnh, không ai dám nói chuyện, ai nấy đều hồi hộp nhìn qua thân ảnh kia.
Vừa đi ra khỏi động phủ, vẻ mặt Chu Nguyên cũng cực kì bình tĩnh, không hề có cảm xúc gì, hắn đi thẳng tới bên Thôn Thôn đang nằm nhoài ở cửa dp, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên từng miếng vảy giáp trên người nó.
Thú đồng Thôn Thôn nhìn qua Chu Nguyên, miệng phát ra tiếng kêu đau thương.
Một bàn tay khác của Chu Nguyên đưa lên đặt tại lồng ngực của mình, hắn có thể cảm giác được, ở sâu nhất trong huyết nhục của mình, có thêm một vật, chính là vật này làm cho thân thể hắn trở nên viên mãn không còn khuyết điểm.
Đó là thần cốt!
Cũng là vật do Yêu Yêu dùng tự thân mình hóa thành.
Thậm chí hắn còn có thể cảm giác được sợi khí tức chỉ thuộc về Yêu Yêu, đang di chuyển trong máu thịt hắn, vĩnh viễn dung hợp làm một với hắn.
Chu Nguyên ngẩng đầu, hít sâu một hơi, không để cho nước mắt rơi xuống.
Cuối cùng hắn nói:
- Thôn Thôn, xin hãy tin tưởng ta, ta nhất định sẽ lại làm cho nàng quay trở về!
Tiếng nói vừa dứt, ánh mắ Chu Nguyên lại nhìn về phía khuôn mặt to lớn vô cùng ngoài thiên khung kia, trong ánh mắt dấy lên sát khí vô biên.
Cả thiên địa cũng vì đó mà tối xuống, lạnh lẽo hơn.
- Chỉ là trước đó, ta muốn giải quyết kẻ cầm đầu gây ra đau thương cho tất cả chúng ta này!
Ở vô số ánh mắt nhìn chờ mong đó, Chu Nguyên bước nhẹ ra một bước, hư không đã chập trùng, có một đạo thần quang sáng chói bay lên, mang theo hi vọng cuối cùng của sinh linh Chư Thiên, phá vỡ đi vào thiên khung.
Nhìn cảnh này, mấy người Thương Uyên, Kim La đều hiểu, trận chiến cuối cùng đã tới!
Trong hư không Hỗn Độn.
Không gian chập trùng, thân ảnh Chu Nguyên đột nhiên hiện ra, ánh mắt của hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy ở nơi đó, có một viên thiên thạch bay lơ lửng, phía trên thiên thạch là Thánh Thần đang ngồi xếp bằng, vẻ mặt hắn đang lộ vẻ hứng thú nhìn chăm chú về phía Chu Nguyên.
- Không ngờ phàm nhân thật có thể thoát khỏi phàm thai, tiến vào Thần cảnh. Nhìn từ điểm này, xem ra nếu không phải năm đó ta thừa cơ trốn đi, làm cho bước cuối cùng của Tổ Long không thể hoàn thành, thì sợ là bây giờ quá trình sáng thế của hắn đã cực kì thành công rồi. – Thánh Thần cảm thán nói.
Chu Nguyên nhàn nhạt nói:
- Ngươi chính là khối u ác tính của Thiên Nguyên Giới này, chỉ khi xóa bỏ ngươi đi thì phương thế giới này mới có thể tỏa ra ánh sáng của riêng nó, quang diệu không gì sánh được.
- Thiên Nguyên Giới có tiềm lực vô tận, nó không nên chỉ có hình dạng chín Thiên như thế này.
- Thánh Thần, người đã ngăn trở sự tiến hóa của thế giới này nhiều năm rồi, cũng đã đến lúc bị thanh trừ.
Thánh Thần cười nói:
- Trong tương lai, tự sẽ do ta điều khiển sự tiến hóa của thế giới này, chờ đến khi ta triệt để nắm được thần lực chí cao, vậy ta sẽ sáng tạo ra một thế giới càng xuất sắc hơn so với Tổ Long.
- Chu Nguyên, nếu ngươi đã tiến vào Thần cảnh, vậy coi như đủ tư cách để nói chuyện với ta. Nếu ngươi nguyên ý, ta có thể liên thủ với ngươi, cùng cai quản Thiên Nguyên Giới này. Ngươi cũng biết phương thế giới này có tiềm lực vô hạn, trong tương lai nó sẽ hưng thịnh cường đại hơn nhiều so với hiện tại.
Chu Nguyên bình tĩnh, trong mắt lại cuộn trào lên sát cơ:
- Thật tiếc quá, giờ ý muốn diệt sát ngươi của ta còn mạnh hơn ngàn vạn lần so với ham muốn khống chế Thiên Nguyên Giới này.
Thánh Thần híp mắt lại, thất vọng nói:
- Xem ra đám sâu kiến các ngươi, dù đã tiến vào Thần cảnh, cũng vẫn cứ bị những thứ tình cảm cấp thấp kia điều khiển, mất đi lý trí.
- Đệ Tam Thần đã vì nó mà phải trả giá đắt, bây giờ đến lượt ngươi cũng muốn giẫm lên vết xe đổ ư?
Nhưng đáp lại lời của Thánh Thần là sát cơ khủng bố bộc phats, chỉ thấy giữa hư không Hỗn Độn hiện lên từng cơn sóng Thần lực, nghìn vạn đạo thần quang bắn tới, trực tiếp bao trùm về phía Thánh Thần.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, tòa thiên thạch lớn tựa như một tòa đại lục kia bị đập nát thành bụi phấn chỉ trong khoảnh khắc, nhưng quanh thân Thánh Thần có từng vòng sáng thần lực vờn quanh, khiến cho những thần quang phóng tới kia bị hóa giải nhanh chóng.
Thánh Thần cười nhạt, nói:
- Tân thần làm gì mà tức giận như thế. Thôi được, để ta xem xem, có Đệ Tam Thần trở thành thần cốt của ngươi, thì ngươi lại mạnh hơn so với trước đó được mấy phần?
Chỉ thấy hai bàn tay Thần khép lại, trong lòng bàn tay có từng điểm sáng màu đen tràn ra, đón gió phóng lớn, chỉ thoáng chốc đã hóa thành từng viên cầu màu đen lớn tới vạn trượng.
Quang cầu hắc ám đến cực hạn, ngay cả tia sáng đi qua cũng bị cắn nuốt, mà không gian ở gần đó cũng hiện ra dấu hiệu bị sụp đổ.
Mỗi viên cầu tựa như một lỗ đen.
- Thần thuật, Hắc Yên Giới.
Thánh Thần khoát tay, chỉ thấy những quang cầu chứa đựng hắc ám cực hạn kia đột nhiên lao ra, ập về phía Chu Nguyên, thần lực mênh mông ẩn chứa trong đó trực tiếp bóp méo của không gian, đảo loạn càn khôn.
Nếu để lực lượng này rơi vào trong một Thiên Vực thì sợ rằng gần một nửa Thiên Vực đều bị hủy diệt.
Nhìn những quang cầu màu đen đang lao tới kia, Chu Nguyên vẫn bình tĩnh, trong tay xuất hiện Thiên Nguyên Bút, lúc này Thiên Nguyên Bút có sự thay đổi cực lớn so với khi xưa.
Trước đây thân bút cũ kĩ, tựa như trải qua năm tháng tang thương, mà lúc này Thiên Nguyên Bút lại tựa như được đúc ra từ một khối thần tinh, bề mặt bóng loáng sáng tỏ, trên đó có vô tận thần văn đang ẩn hiện, chín đạo Nguyên văn cũ cũng bị xóa đi, bởi vì Nguyên văn ở cấp độ đó đã không còn xứng với nó nữa.