Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1792 - Chương 1791: Thần Chiến (2)

Chưa xác định
Chương 1791: Thần chiến (2)

Trong thời khắc khi Chu Nguyên chân chính tiến vào Thần cảnh, Thiên Nguyên Bút cũng được thần lực rèn luyện, thóa khỏi dẳng cấp Thánh Vật, bước vào tầng cấp Thần Vật.

Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút trong tay, ngòi bút rung động như rồng rắn bay múa, thần lực chảy xuôi trong thân bút, chỉ thấy có từng tòa núi non nguy nga hình thành trong hư không.

Trên mỗi khối núi đá của núi non đều được ngưng tụ từ vô số đạo Thần văn, nếu để những ngọn núi này rơi xuống, cũng đủ để trấn áp những vị Cổ Tôn Cổ Thánh kia đến vĩnh thế không thể xoay người.

Thần sơn đứng sừng sững trong hư không, tựa như trải dài liên miên bất tận, cuối cùng va chạm cùng với những quang cầu màu đen kia, khi va chạm xảy ra, cũng không có tiếng nổ lớn nào phát ra, chỉ có hai luồng thần lực không ngừng tan rã, dư âm của cuộc chiến khiến cho Chư Thiên rung động.

Cuối cùng, cả hai đạo thần lực mênh mông đều tiêu hao hầu như không còn, đồng thời tan biến trong hư không.

- Thật thú vị, cũng không uổng công Đệ Tam Thần hi sinh lớn như vậy… - Thánh Thần cười khẽ một tiếng, trong lòng đúng là hơi kinh ngạc, phải biết hiện tại Thần đã trải qua quá trình lột xác, lực lượng tăng lên một cấp độ mới, vậy mà Chu Nguyên vẫn có thể ngăn lại một lần thế công của Thần. Từ đó cũng có thể thấy được, lúc này Chu Nguyên đúng là có đủ tư cách giao chiến với Thánh Thần.

Đương nhiên, cũng chỉ là có đủ tư cách mà thôi.

Ánh mắt Chu Nguyên lạnh lẽo, Thiên Nguyên Bút rời khỏi tay, nở rộ ra thần quang, hóa thành một con Cự Long vượt ngang hư không, toàn thân Cự Long sáng chói,, tựa như do thần tinh biến thành, chỉ là tiếng gầm liền làm cho Chư Thiên chấn động.

- Rống!`

Thần Tinh Cự Long đột nhiên quay đầu về Chư Thiên, hấp một cái, sau một khắc, chỉ thấy có bốn đạo lưu quang phóng lên tận trời, trong lưu quang có ẩn chứa lực lượng thiên địa cực kì thuần túy.

Mà khi bốn đạo lưu quang tiếp cận, mới phát hiện đó là bốn chiếc ấn đá cổ xưa.

Đó chình là ấn Thiên Chủ Thiên Vực của Hỗn Nguyên Thiên, Càn Khôn Thiên, Vạn Thú Thiên, Ngũ Hành Thiên!

Bốn chiếc ấn Thiên Chủ phá không mà đến, Thần Tinh Cự Long há miệng nuố chúng vào trong bụng, mà thần quang bộc phát ra từ trong cơ thể nó càng thêm sáng chói, mức độ mạnh mẽ của thần lực làm cho Thánh Thần ở nơi xa cũng phải hơi híp mắt lại.

Nhưng đến đây còn chưa kết thúc, Chu Nguyên nhấc bàn tay, ấn Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên cũng hiện lên trong tay, sau đó bay về phía miệng của Thần Tinh Cự Long.

Sa khi nuốt cả năm ấn Thiên Chủ, thần lực tỏa ra từ trên người Thần Tinh Cự Long đã mênh mông, mạnh mẽ tới một mức độ không thể tưởng tượng được.

Thân ảnh Chu Nguyên xuất hiện trên đầu Thần Tinh Cự Long, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Thánh Thần, nói:

- Cẩu vật, nàng tên là Yêu Yêu, không phải là Đệ Tam Thần!

Tiếng nói vừa dứt, Chu Nguyên cúi người đặt một bàn tay lên đầu rồng, dường như có vô số thần văn bắt đầu xuất hiện từ lòng bàn tay hắn, lan ra bốn xung quanh.

Mà Thần Tinh Cự Long cũng mở ra miệng rồng, trong chớp mắt tiếp theo, một chùm quang lưu bắn mạnh mà ra.

- Thần thuật, Ngũ Phương Long Thần Lưu!

Quang lưu như có hình rồng, ẩn chứa vô số thần tinh nhỏ xíu, thần tinh là thần lực ngưng tụ đến mức cực hạn mà thành, mà lại ở trong quang lưu còn có ẩn chứa lực lượng thiên địa của năm đại Thiên Vực.

Đối mặt với Thánh Thần, Chu Nguyên không hề lưu tthur, vừa ra tay đã dùng ra sát chiêu.

Dòng quang lưu thần tinh hình rồng chỉ qua chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Thánh Thần, quang ảnh ánh vào trong mắt Thần, vô cùng sáng chói.

Cuối cùng, thế công khủng bố đến cực hạn này mang theo sức mạnh đáng sợ nuốt lấy thân thể Thánh Thần, trong vô số những ánh mắt mừng như điên của rất nhiều Thánh Giả Thương Huyền Thiên…

Quang lưu thần tinh xuyên qua hư không Hỗn Độn, mang theo sức mạnh khủng bố, xuyên thấu qua hư không gian vô tận.

Mà Thánh Giả Chư Thiên thì không khỏi mừng như điên, thế công của Chu Nguyên khủng bố như vậy, mà Thánh Thần cũng không thể tránh thoát, hứng chịu đòn công kích mạnh như thế, hẳn là sẽ khiến cho Thánh Thần bị thương nặng chứ?

Vô số ánh mắt không khỏi dồn về bên ngoài Chư Thiên.

Chỉ thấy hư không ở nơi đó hiện ra từng vết tích đen kịt, ở chính giữa là một cái lồng ánh sáng hình bầu dục, có hai màu trắng đen xen kẽ đang lẳng lặng đứng sừng sững, trên vỏ lồng có rất nhiều vết tích bị cháy, xuyên quan những vết tích này, có thể thấy khuôn mặt Thánh Thần ẩn hiện ở trong đó.

Lồng ánh sáng dần thu lại, cuối cùng hóa thành hai dòng trắng đen, chui vào trong thần đồng đen trắc ở mi tâm của Thánh Thần.

Mà tự thân Thánh Thần cũng không có tổn thương nào quá nghiêm trọng.

Các Thánh Giả Chư Thiên thấy cảnh này, nỗi vui mừng trong lòng như bị dội nước đá, nháy mắt đã ảm đạm thất vọng.

Đã ra đòn tấn công mạnh mẽ như thế, vậy mà Thánh Thần vẫn có thể đón lấy.

Chu Nguyên cũng không khỏi nhíu mày lại, nếu đổi lại là Thánh Thần lúc còn chưa lột xác, thì ắt không thể đón đỡ một kích này của hắn, mà bây giờ, hiển nhiên là Chu Nguyên vẫn còn đánh giá thấp thực lực của Thánh Thần sau khi lột xác.

- Chu Nguyên, ngươi không đánh lại được ta, mặc dù ngươi cũng tiến vào Thần cảnh, nhưng bản chất ngươi vẫn chỉ là một kẻ phàm mà thôi, mà ta thân là Tiên Thiên Thần Linh, có được Tiên Thiên Thần Vật làm căn cơ, hiển nhiên có được ưu thế tuyệt đối. – Thánh Thần nở nụ cười nhạt.

Ánh mắt Chu Nguyên hơi trầm xuống, sau khi tiến vào Thần cảnh, hắn cũng hiểu sự lợi hại của Thần Vật, như Thiên Nguyên Bút trong tay hắn, giờ cũng coi như là trở thành Thần Vật, nhưng Thánh Thần từ khi còn sơ khai đã là dò Hỗn Độn Hắc Hải biến thành, đây vốn chính là Tiên Thiên Thần Vật, lực lượng cùng sự huyền diệu của nó vượt xa Thiên Nguyên Bút.

Trước đây vật duy nhất có thể sánh ngang với Hỗn Độn Hắc Hải chính là Cửu Khiếu Thần Thạch của Yêu Yêu. Nhưng khi Yêu Yêu lựa chọn tự tan rã, Thần thạch cũng đã tan theo, hóa thành thần cốt trong cơ thể Chu Nguyên.

- Chu Nguyên, thân là Phàm Nhân Chi Thần, ngươi có muốn được chứng kiến lực lượng chân chính của Tiên Thiên Thần Vật không? – Thánh Thần cười khẽ, sau một khắc, thần đồng đen trắng trên mia tâm hắn chớp mắt một cái.

Bình Luận (0)
Comment