Trách không được… đạo thánh văn này lại lợi hại như vậy”
Trong lòng Chu Nguyên rung động một lúc lâu mới hoàn hồn, cảm thán nói.
Đạo thánh văn này có thể phát hiện ra sở hở trong nguyên thuật giúp hắn có thể dùng lực nhỏ nhất phá giải nguyên thuật của đối phương, loại năng lực này đơn giản mà kỳ diệu vô cùng.
Lúc trước đại chiến cùng Võ Hoàng, nếu như không phải thánh văn có thể nhìn ra sở hở trong nguyên thuật của đối phương, lấy nhỏ phá lớn, thì Chu Nguyên muốn thắng cũng phải trả giá rất lớn.
Cho nên khi biết được đạo thánh văn này có nguồn gốc từ “Thương Huyền Thánh Ấn” Chu Nguyên mới cảm thấy giật mình.
Đạo thánh văn có tên là Phá Chướng Thánh Văn có thể dò xét được sơ hở của vạn vật, nó chính là một trong bốn đạo thánh văn trên Thương Huyền Thánh Ấn bị ta tách ra.
Thương Huyền lão tổ cười nhạt nói.
Một trong bốn đạo thánh văn bị tách ra?
Chu Nguyên nhanh nhạy nhận ra mấu chốt.
Năm đó ta bị cường giả Thánh tộc phục kích, bọn hắn ý đồ cướp đoạt Thương Huyền Thánh Ấn do ta nắm giữ, nhưng lại không ngờ tới ra đã sớm chuẩn bị, đem bản thế của Thương Huyền Thánh Ấn phong ấn, đồng thời đem bốn đạo thánh văn trên đó tách ra, làm suy giảm sức mạnh của Thương Huyền Thánh Ấn, khiến Thánh tộc không có cách nào cảm ứng vị trí của nó.
Thương Huyền lão tôt gật đầu nói.
Chu Nguyên âm thầm tặc lưỡi, thì ra loại thánh văn thần bí này lại có cả thảy bốn đạo.
Chỉ nguyên Phá Chướng Thánh Văn đã lợi hại như thế, không biết ba đạo còn lại có sức mạnh gì?
Thương Huyền lão tổ cười híp mắt nhìn qua Chu Nguyên, bỗng nhiên thấm thía nói:
Nhóc con ta thấy ngươi thiên phú cao, hiện tại muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ.
Chu Nguyên cảm giác được có chút không ổn, nói:
Tiền bối không phải là ngài muốn ta đi tìm Thương Huyền Thánh Ấn chứ?
Thông minh.
Thương Huyền lão tổ tán dương, nói.
Chu Nguyên lập tức lắc đầu, nói:
Tiền bối ngài quá coi trọng ta, ta chỉ là một tên Thiên Quan Cảnh nhỏ bé, sao có tư cách nhúng chàm vật chí bảo này!
Não hắn còn không bị úng nước, Thương Huyền Thánh Ấn đích thực là vật chí bảo nhưng Chu Nguyên cũng hiểu đó là củ khoai lang phỏng tay. Không nói đến Thánh tộc kia, chỉ cần Thánh Cung cũng không khác gì quái vật khổng lồ trong mắt hắn.
Một khi hắn tìm được Thương Huyền Thánh Ấn, vạn nhất bị Thánh Cung phát hiện sẽ dẫn đến tai họa mà hiển nhiên không phải hắn có thể ứng phó được.
Tiểu tử không có tiền đồ.
Thương Huyền lão tổ trừng Chu Nguyên một cái, nhưng hắn cũng ngạc nhiên vì sao Chu Nguyên có thể cự tuyệt được. Nếu là thường nhân biết đến vật chí bảo này sợ là đã sớm mất đi lý trí, nổi lòng tham bắt lấy.
Từ góc độ nào đó mà nói hắn ngược lại rất thưởng thức phần lý trí này của Chu Nguyên.
Tiểu tử ngươi có muốn bảo vệ nàng không?
Thương Huyền lão tổ nhìn thoáng qua Yêu Yêu một cái.
Chu Nguyên không chút do dự nói:
Đây hứa hẹn của ta với Thương Uyên sư phụ.
Thương Huyền lão tổ cười lạnh một tiếng, nói:
Vậy ngươi biết những người đang tìm nàng đều là người như thế nào không? Đó là ngươi chọc nổi? Bằng ngươi cũng bảo vệ được?”
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
Ta không biết có bảo vệ được nàng hay không, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức. Ta đã đồng ý với Thương Uyên sư phụ nếu có người muốn thương tổn Yêu Yêu nhất định phải bước qua xác ta.
Đôi mắt sáng của Yêu Yêu giật giật, nhẹ nhàng liếc qua hắn một chút, môi hồng nhếch lên, nói:
Một hai năm nay đều là ta bảo vệ ngươi.
Nhưng dù nói như vậy, trong mắt nàng lại hiện lên ý cười. Chu Nguyên mặt đỏ lên, giải thích:
Dù sao cũng phải cho đệ thời gian để mạnh lên chứ.
Thế này cũng có chút khí phách.
Thương Huyền lão tổ cười một tiếng, sau đó nói:
Nhưng để ta nói cho ngươi, nếu như Thương Huyền Thánh Ấn rơi vào tay Thánh Cung, vậy bọn họ sẽ trở thành chủ của Thương Huyền Thiên, lúc đó cảm ứng của bọn hắn sẽ viễn siêu so với những gì ngươi tưởng tượng, thậm chí có thể phát hiện ra Yêu Yêu. Hơn nữa ngươi đã tìm được một đạo thánh văn, cho nên một khi Thánh Cung cung chủ đoạt được Thương Huyền Thánh Ấn, chuyện đầu tiên hắn làm là tìm về bốn đạo thánh văn để khôi phục sức mạnh của THương Huyền Thánh Ấn. Mà ngươi… chính là người đầu tiên bị để mắt tới.
Chu Nguyên không nhịn được mà biến sắc, không ngờ đạo thánh văn trong tay cũng là khoai lang bỏng tay.
Tiền bối, không phải ngài nói Thương Huyền Thánh Ấn đã bị ngài phong ấn, ai cũng không tìm được sao?
Thương Huyền lão tổ cười nhạt nói:
Đích thực là đã bị ta phong ấn, nhưng Thánh Cung chưa bao giờ ngừng tìm kiếm, Thánh Cung cung chủ cũng không phải phế vật, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng bị hắn cảm ứng được.
Chu Nguyên không nói gì.
Thương Huyền lão tổ nhìn sắc mặt phát khổ của Chu Nguyên, ngữ khí chậm dần, nói:
Hơn nữa hiện tại ta cũng không để ngươi đi tìm Thương Huyền Thánh Ấn ngay, trước tiên ngươi có thể tìm về ba đạo thánh văn. Như vậy dù Thương Huyền Thánh Ấn có rơi vào tay Thánh Cung cung chủ hắn cũng vô pháp trở thành Thương Huyền Thiên Thiên chủ.
Hắn liếc xéo Chu Nguyên, nói:
Ta cũng không tin ngươi không có hứng thú với ba đạo thánh văn kia.
Chu Nguyên liếm môi, nói hắn không có hứng thú đương nhiên là giả, hắn đã thể nghiệm sự lợi hại của Phá Chướng Thánh Văn, tự nhiên cũng muống biết ba đạo thánh văn kia có uy năng cỡ nào.
Nhưng Thương Huyền nói cũng không sai, Thánh tộc kia muốn bắt Yêu Yêu mà Thánh Cung lại là chó săn của Thánh tộc. Một khi bọn họ chiếm được Thương Huyền Thánh Ấn vậy đối với Yêu Yêu mà nói sẽ là uy hiếp rất lớn.
Mặc dù bây giờ hắn không có thực lực để đối đầu với Thánh Cung nhưng nếu như có thể âm thầm tạo cho bọn hắn một chút phiền toái. Chí ít để bọn hắn không có cách nào đoạt được Thương Huyền Thánh Ấn hoàn chỉnh như vậy hắn nguyện ý làm.
Vậy ta đi đâu tìm ba đạo thánh văn kia?
Chu Nguyên trầm ngâm một lúc rồi hỏi.
Hiện tại hắn còn chưa đủ tư cách để đi tìm Thương Huyền Thánh Ấn nhưng lại có thể tìm được bốn đạo thánh văn lấy từ trên thánh ấn.
Nhìn thấy Chu Nguyên rốt cuộc gật đầu, Thương Huyền lão tổ cười một tiếng, nói:
Đạo thánh văn thứ hai bị ta phong ấn trong Thánh Nguyên phong ở Thương Huyền tông
“Thương Huyền tông, Thánh Nguyên phong?”
Thương Huyền lão tổ cười gật gật đầu, nói:
Trong Thương Huyền tông của ta có bảy ngọn núi, đệ tử ở mỗi ngọn núi nhiều vô số. Mỗi người quản lí chức vụ của mình và có tu pháp riêng. Còn Thánh Nguyên phong chính là nơi lão tổ ra bế quan.
Chu Nguyên nói:
– Vậy ta muốn lấy được đạo thánh văn thứ hai thì phải gia nhập Thương Huyền tông sao?
Thương Huyền lão tổ cười nói:
Làm sao? Ngươi còn không vui? Thương Huyền tông của ta cho dù không được như trước, nhưng vẫn là một trong những tông môn mạnh nhất Thương Huyền Thiên này.
Chu Nguyên cười cười, hắn tự nhiên là vui lòng gia nhập Thương Huyền tong, dù sao việc hắn làm cũng cần phải có hậu thuẫn mạnh mẽ. Bằng không đến lúc bị Thánh Cung đối phó hắn không thể gánh được nếu không có chỗ dựa.
Năm đó trước khi qua đời ta đã phong ấn Thánh Nguyên phong, ai cũng không vào được. Hai người các ngươi khi gia nhập Thương Huyền tông, qua tuyển sơn đại điển có thể cầm ấn tín của ta đi vào Thánh Nguyên phong, phá giải phong ấn mở lại Thánh Nguyên phong.
Thật là phiền phức…
Chu Nguyên nhếch nhếch miệng, nói:
Lão nhân gia ngài là khai sơn tổ sư của Thương Huyền tông, chúng ta không thể cầm ấn tín của ngài thì có thể đi tìm Thương Huyền tông tông chủ để hắn cho phép chúng ta đi vào Thánh Nguyên phong tìm kiếm thánh văn sao?
Không thể.
Thương Huyền lão tổ chậm rãi nói:
Bí mật của thánh văn có liên quan trọng đại, không ai trong Thương Huyền tông biết chuyện này nên các ngươi không thể tiết lộ.
Hơn nữa…
Thương Huyền lão tổ trầm mặc một lát, nói:
Ta nghi ngờ nguyên nhân năm đó lão tổ ta qua đời không chỉ là do người ngoài….
Ánh mắt Chu Nguyên run lên, chẳng lẽ còn có nội ứng trong Thương Huyền tông?
Cảm giác thật là nguy hiểm.
Chu Nguyên nhìn chằm chằm Thương Huyền lão tổ, mặt đầy đau khổ, giọng mang thâm ý nói:
Tiền bối, chuyện ngài nhắc nhở cũng không dễ dàng gì, nhưng mà muốn con ngựa chạy nhanh cũng phải cho nó ăn no mới được…
Thương Huyền lão tổ thấy tên tiểu tử này dám trắng trợ mở miệng yêu cầu cũng không nhịn được tức cười, sau đó tức giận:
Yên tâm, không đói chết ngươi
Hắn xòe tay ra, trong lòng bàn tay có kim quang tụ đến dần dần biến thành một giọt chất lỏng màu vàng.
Giống như một giọt máu tươi màu vàng
Giọt máu tươi màu vàng vừa xuất hiện liền dẫn tới bạo phong gào thét trong thiên địa, vô số nguyên khí cuốn tới.
Đây là cái gì?
Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào giọt máu tươi màu vàng, nuốt nước miếng một cái.
Thương Huyền lão tổ cười nhạt một tiếng.
Đây chính là thứ mà các ngươi tha thiết mơ ước khi tiến vào Thánh Tích chi địa…một giọt thánh huyết của lão tổ ta.