Bên vách núi dưới tán thanh tùng.
Chu Nguyên cảm nhận được nguyên khí chiếm cứ hùng hồn trong Khí phủ, khuôn mặt không che giấu được kinh hỉ.
Hắn không nghĩ tới chỉ vẻn vẹn một giọt thánh huyết đã giúp hắn trực tiếp nhảy từ Thiên Quan cảnh hậu kỳ bước vào Chuẩn Thái Sơ cảnh. Mà lúc này hắn có thể mơ hồ cảm ứng được một không gian thần bí, nếu như đoán không lầm mà nói hắn là Thái Sơ Thiên trong truyền thuyết.
Nghe nói Thái Sơ Thiên có cửu trọng, trong đó ẩn chứa Thái Sơ khí cổ xưa, hấp thụ được Thái Sơ khí này có thể cải tạo Khí phủ tự thân, làm cho Khí phủ phát sinh biến hóa rất lớn. Cuối cùng khi đạt đến cực hạn, Khí Phủ sẽ tiến hóa trực tiếp thành Thần Phủ.
Một phần Thần Phủ liền có thể tiến vào Thần Phủ cahr, lúc đó nguyên khí mênh mông như mây có thể che phủ trăm dặm thiên địa, vượt xa, không phải Thái Sơ cảnh nào cũng có thể so sánh được.
-Bây giờ đã có thể cảm ứng được sự tồn tại của Thái Sơ, bước tiếp theo chỉ cần tiến vào bên trong liền có thể chân chính tiến vào Thái Sơ.
Chu Nguyên tự nói.
Vốn lấy tốc độ tu luyện của Chu Nguyên, muốn từ Thiên Quan cảnh trung kỳ đat tới Chuẩn Thái Sơ cảnh tối thiểu cũng cần gần một năm khổ tu. Nhưng không nghĩ tới lần này chỉ trong vòng nửa tháng đã vượt qua.
Mà quan trọng nhất chính là loại vượt cấp này cũng không làm cho căn cơ của Chu Nguyên bất ổn trái lại càng kiên cố.
Hiển nhiên thần kỳ của thánh huyết, thường nhân khó có thể tưởng tượng được.
-Như thế nào? Có hài lòng với thánh huyêt của lão tổ ta không?
Tại lúc Chu Nguyên đang chìm đắm trong vui mừng, một tiếng cười truyền đến từ bên cạnh.
Chu Nguyên ngẩng đầu liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của Thương Huyền lão tổ đang híp mắt cười.
-Tạ ơn tạo hóa của tiền bối.
Chu Nguyên sắc mặt trịnh trọng, ôm quyền thi lễ, hắn có thể cảm giác được chỗ tốt mà giọt thánh huyết này mang tới. Không chỉ làm cho căn cơ của hắn thêm vững chắc mà còn tăng thêm thực lực của hắn. Đương nhiên quan trọng nhất là thánh huyết ẩn chứa không ít kỳ diệu có thể trợ giúp được con đường tu luyện trong tương lai.
Thương Huyền lão tổ khoát tay, nói:
-Phần tạo hóa này, cũng coi như tiểu tử ngươi tự mình thắng được.
Chu Nguyên nhìn thân ảnh của Thương Huyền lão tựa hồ trở nên mờ nhạt đi rất nhiều, đó là vì nguyên khí sắp hao hết. Hiển nhiên sau khi đem giọt thánh huyết cho Chu Nguyên linh quang của Thương Huyền lão tổ cũng không cách nào kéo dài lâu.
-Tiểu tử không cần đa sầu đa cảm, điểm linh quang này của ta vốn là vì đợi người nên đợi, bây giờ đã thành công tự nhiên là nên tiêu tán.
Thương Huyền lão tổ cười nói:
-Chỉ cần ngươi nhớ kỹ ta là được.
Chu Nguyên trầm giọng nói:
-Tiền bối yên tâm, ta chắc chắn dốc hết toàn lực, không để cho ba đạo thánh văn kia rơi vào trong tay Thánh Cung.
Thương Huyền lão tổ gật gật đầu , nói:
-Về phần manh mối đạo thánh văn thứ ba cùng đạo thứ tư kia, đợi lúc ngươi đạt được đạo thánh văn thứ hai kia, tự sẽ biết được.
Hiển nhiên hắn cũng lưu lại đường lui miễn cho Chu Nguyên bị trúng thủ đoạn lập tức có thể đem vị trí thánh văn đều hủy đi.
Trước bàn bạch ngọc Yêu Yêu cũng vươn người đứng dậy.
Thương Huyền lão tổ nhìn một chút nàng, ánh mắt lại chuyển sang Chu Nguyên, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng , nói:
-Cuối cùng, ta hi vọng ngươi có thể bảo vệ nàng thật tốt , nếu Thương Uyên đều tín nhiệm ngươi, vậy lão tổ ta cũng tin tưởng ngươi có thể làm được."
Chu Nguyên liên tục gật đầu.
Hắn có thể cảm giác được thân phận Yêu Yêu có lai lịch cực lớn, bằng không những nhân vật cấp bậc Thương Huyền lão tổ và Thương Uyên sư phụ không trịnh trọng như vậy.
Thương Huyền lão tổ dặn dò xong tất, cũng không cần phải nhiều lời nữa, phất phất tay , nói:
-Đi thôi.
Chu Nguyên nhìn qua thân ảnh hư ảo của Thương Huyền lão tổ, trong lòng lại dâng lên một chút kính ý, hắn hiện tại quá nhỏ bé, cho nên không hiểu rõ đến tột cùng đám người Thương Huyền lão tổ đang làm cái chuyện gì, nhưng chỉ từ hắn vì bảo hộ Yêu Yêu, hy sinh bản thân đều không sợ, hành động đó cũng đủ để cho cho hắn kính nể.
Chu Nguyên lại lần nữa khom người thi lễ đối với thân ảnh của Thương Huyền lão tổ, sau đó liền không cần phải nhiều lời nữa, cùng Yêu Yêu quay người rời đi, biến mất trong sương mù.
Thương Huyền lão tổ nhìn qua thân ảnh rời đi của bọn hắn, thăm thẳm thở dài, tự lẩm bẩm.
-Thánh Tai trong dự ngôn của Nhân tộc ta có thể vượt qua hay không liền nhìn nơi này.
. . .
Khi Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đi ra từ đám sương mù, bọn hắn có cảm giác như toàn bộ thiên địa đang bắt đầu rung động. Hai người ngẩng đầu, liền thấy Thánh Tích Chi địa trên không dần vỡ ra.
Xuyên qua vết nứt, đại hình quen thuộc nổi lên hiển nhiên đó chính là bên ngoài Thánh Tích chi địa.
Thánh Tích Chi Địa đường ra mở ra.
Hưu! Hưu!
Mà tại lúc Thánh Tích Chi Địa mở ra , vô số đạo lưu quang phóng lên tận trời, giống như như châu chấu chui qua khe hở bay ra bên ngoài, trong lúc nhất phi thường náo nhiệt.
Trong thời gian nửa tháng Chu Nguyên tu luyện, Thương Huyền lão tổ liền đem Thánh Tích Chi Địa đóng lại, cho nên rất nhiều kiêu tử trong đó cũng không có cách nào ra ngoài, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, bất quá cũng may chính là trong Thánh Tích Chi Địa thiên địa nguyên khí hùng hậu, ở trong này tu luyện nhất thời, cũng coi là không tệ.
Mà bây giờ Chu Nguyên tu luyện hoàn tất, Thánh Tích Chi Địa lại một lần nữa được Thương Huyền lão tổ mở ra.
Hưu!
Chợt có một đạo nguyên khí quang mang gào thét phi tới, cuối cùng liền xông về phía Yêu Yêu.
Yêu Yêu duỗi cánh tay ngọc ra, đem quang mang kia tiếp được, quang mang tán đi, lộ ra thân ảnh của Thôn Thôn.
Yêu Yêu nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Thôn Thôn, Thôn Thôn cũng là hưởng thụ nhắm mắt lại, trong miệng phát ra tiếng kêu vui sướng.
Chu Nguyên ánh mắt nhìn xuống, nhìn qua Thánh Tích Chi Địa mênh mông, hơi có chút cảm thán,trước khi tiến vào nơi này,Chu Nguyên hắn ở trên Thương Mang đại lục này, chỉ tính là bừa bãi vô danh.
Thế nhưng khi hắn từ nơi này đi ra thời điểm, nghĩ đến. . . Hắn đã xem như danh chấn Thương Mang.
Điều này không phải là hắn tự ngạo, mà là đoạn đường này mang đến chiến tích hiển hách, đủ để cho Chu Nguyên trở thành đệ nhất tu hành giả thế hệ trẻ trên Thương Mang đại lục này .
Hơn nữa trải qua tẩy lễ của thánh huyết, hắn lúc này so nửa tháng trước càng thêm cường hãn, nếu như lúc này Chu Nguyên gặp lại Võ Hoàng, cuộc chiến kia, sẽ có chút dễ như trở bàn tay. . .
-Đi thôi.
Hắn nói một tiếng với Yêu Yêu, sau đó liền có nguyên khí tràn ngập ra, tạo thành một đóa ám kim nguyên khí ở dưới chân của hai người, nguyên khí phóng lên tận trời, chở hai người vụt ra khỏi vết nứt trên bầu trời.
Từ trong vết nứt bay ra, toàn bộ thiên địa phảng phất đều trở nên bao la.
Tại trên đường chân trời nơi xa kia, một tòa thành thị hùng vĩ như ẩn như hiện, chính là Thánh Tích thành.
Mà lúc này, thiên địa bên Thánh Tích Chi Địa cực kỳ náo nhiệt, vô số kiêu tử không ngừng bay ra ngoài. . .
Lúc Chu Nguyên và Yêu Yêu xuất hiện đã thu hút vố số cái nhìn tràn đầy kính sợ.
Hình ảnh Chu Nguyên đánh bại Võ Hoàng đến giờ vẫn còn khắc sâu vào trong tâm trí mọi người.
-Ha ha, Chu Nguyên ngươi thật lợi hại ngay cả Võ Hoàng cũng bị ngươi đánh bại.
Hai đạo nguyên khí bay đến gần Chu Nguyên và Yêu Yêu, giọng nói dịu dàng truyền đến chính là Lục La và Tả Khâu Thanh Ngư.
Mắt Lục La nháy một cái nhìn chằm chằm Chu Nguyên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
-Ngươi ở đó như thế nào?
Chu Nguyên cười một tiếng hỏi về tình hình thi đấu của Lục La với Chúc Anh.
-Hừ, nàng ta không phải là đối thủ của ta, lần trước là do ta trở tay không kịp thôi.
Lục La đắc ý nói.
Tả Thanh Khâu đứng bên cạnh, đôi mắt đẹp lưu chuyển hang hái nhìn Chu Nguyên, cười tủm tỉm nói:
-Thế nào? Ngươi bây giờ có thể coi là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Thương Mang đại lục
Yêu Yêu ôm Thôn Thôn, đôi môi hơi cong lên , nói:
-Vậy ngươi còn hứng thú với đề nghị trước đó của ta không?
Tả Khâu Thanh Ngư nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ đến không tỳ vết của Yêu Yêu, không nhịn được đi qua dựa vào nàng ôm lấy vòng eo thon thả, cười nhẹ nói:
-Ngược lại có chút hứng thú nhưng vẫn không thể so với ngươi được, bằng không ba người chúng ta cùng đến với nhau đi.
Hai thiếu nữ một người hoàn mỹ lạnh lung, một người kiều mị cùng tụ lại một chỗ khiến cho ánh mắt của các kiêu tử không thể dời mắt.
-Đi ra cho ta."
Yêu Yêu không biến sắc, duỗi ngón tay ra đẩy trán của Tả Khâu Thanh Ngư ra.
Ngôn từ của tiểu yêu nữ này quá lớn mật rồi.
Chu Nguyên đứng cạnh các nàng cho nên nghe thấy tiếng cười khẽ của Tả Khâu Thanh Ngư, lúc đó thân thể đều phát sốt một chút mà ánh mắt không kiềm chế được liếc qua gương mặ hai người.
Yêu Yêu bỗng phát hiện ra, liếc mắt lại.
Chu Nguyên cảm thấy lạnh cả người nhanh chóng thu hồi ánh mắt .
Khục!
Lúc sau khi nhiều kiêu từ đi ra khỏi Thánh Tích Chi Địa bỗng có tiếng ho vang lên lấn át hết các ồn ào khác.
Thế là không gian lại yên tĩnh.
Bởi vì tất cả các kiêu tử nhìn thấy sáu đám mây bay tới , trên đó có bóng người ngồi xếp bằng đang tỏa ra nguyên khí uy mãnh..
Chính là sáu vị sứ giả.
Nhìn đến bọn họ bay tới phần lớn các kiêu tử đều căng thẳng, vì họ biết kết thúc Thánh Tích Chi Địa xong thì các vị sứ giả sẽ bắt đầu tuyển đồ đệ mà người được bọn họ nhìn trúng sẽ có tư cách tiến vào Lục Thánh tông tu hành. Đây đại tông phái cường đại nhất trong Thương Huyền Thiên.
Đây đối với tất cả kiêu tử con đường tu luyện này giống như cá chép vượt Long Môn.