Trong không gian giống như bắt nguồn từ Hỗn Độn này, từng tia nguyên khí kỳ lạ giống như Huyền Hoàng chảy trôi phiêu đãng, tỏa ra từng luồng khí tức cổ xưa.
Đối với những khí lưu huyền diệu giống như Huyền Hoàng này, từ sâu trong bản năng của Chu Nguyên sinh ra một tia khát vọng hấp thu mãnh liệt.
Chu Nguyên đứng ở trong mảnh đất trời này, thần hồn cảm giác lan tràn ra xung quanh. Phảng phất mảnh không gian này vô biên vô hạn, không có cách nào để chạm tới cuối cùng.
– Thì ra đây chính là Thái Sơ cảnh.
Chu Nguyên tự nói một mình. Chỉ có khi tu vi bước vào cảnh giới Thái Sơ, thì mới có thể cảm ứng được nơi Thái Sơ Thiên này. Cũng chỉ có tới lúc này, thần hồn mới có thể tiến vào nơi đây.
– Tiếp theo đây, hẳn là mình cần phải lấy lực lượng của thần hồn để vận chuyển Thái Sơ khí ở nơi này về thân thể, dựa vào đó để cải tạo Khí Phủ.
Từ đó có thể thấy, hiển nhiên là ai có thần hồn càng cường đại thì sẽ càng chiếm cứ ưu thế trong việc vận chuyển Thái Sơ khí. Hiệu suất của việc này sẽ cao hơn người khác rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Chu Nguyên cười khẽ một tiếng. Bởi lẽ đây chính là thế mạnh của hắn. Tính ra trong đám người cùng đẳng cấp thì Chu Nguyên rất ít gặp phải người có cường độ thần hồn có thể so sánh cùng với hắn.
Tất nhiên là ngoại trừ Yêu Yêu.
Dù sao thì cũng không phải là người nào cũng có được đoán hồn thuật cao thâm như “Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp”.
Chưa kể tới việc, sau khi được trải qua sự tẩy rửa của thánh huyết, thì thần hồn của Chu Nguyên đã càng ngày càng trở nên ngưng luyện, đật tới cảnh giới Hư cảnh hậu kỳ đại viên mãn. Chỉ cần một cơ hội nho nhỏ thôi là có thể coi việc bước vào Thực cảnh là nước chảy thành sông*.
*nước chảy thành sông: một cách tự nhiên liền thành, dễ dàng không bị ngăn trở.
Bình thường mà nói, nếu như một người chưa từng tu luyện đoán hồn thuật, thì khi tu vi của người đó đạt tới cảnh giới Thái Sơ, khi đó thần hồn của người này cũng sẽ được tăng lên một cách bị động. Thế nhưng sự tăng lên này là có hạn, phần lớn cũng chỉ có thể thăng lên tối đa lên cấp độ Hư cảnh sơ kỳ.
Hiển nhiên, nếu như đem so sánh với cảnh giới thần hồn Hư cảnh đại viên mãn hiện nay của Chu Nguyên thì quả thực là có chênh lệch cực lỳ lớn.
Thế nên, có thể nói trong phần lớn những người ở cùng cấp độ Thái Sơ cảnh này, thì sự mạnh mẽ về thần hồn của Chu Nguyên sẽ mang đến ưu thế cực lớn cho bản thân hắn.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên không khỏi vô cùng vui vẻ. Sau đó hắn cũng không dám sơ suất một chút nào, lực lượng thần hồn tản ra xung quanh, tựa như biến thành từng cái bàn tay vô hình, khuấy động không khí xung quanh. Sau đó không ngừng mà đem từng sợi khí luư Huyền Hoàng đan phiêu đãng ở trong mảnh thiên địa này hấp vào trong tay…
Lực lương thần hồn vờn quanh quanh thân, vận chuyển khí lưu Huyền Hoàng tiến tới không ngừng. Những khí lưu này chảy xuôi tại quanh thân, từng sợi từng sợi tăng cường không ngừng.
Sau khoảng thời gian một nén nhang, ở chung quanh thần hồn của Chu Nguyên, thì khí lưu Huyền Hoàng đã dày đặc lại tựa như một mảnh tơ lụa đang lưu động.
Mà lúc này, khí lưu Huyền Hoàng ở xung quanh Chu Nguyên cũng đều đã bị vận chuyển tới.
Bình thường mà nói, thì ở cảnh giới Hư cảnh sơ kỳ chỉ có thể duy trì trong khoảng thời gian một nén nhang ở trong Thái Sơn Thiên này. Sở dĩ như vậy là bởi vì lực lượng của thần hồn ở trong quá trình vận chuyển khí lưu Huyền Hoàng sẽ bị tiêu hao rất nhiều, mãi cho đến khi bị khô kiệt liền sẽ bị Thái Sơ Thiên cưỡng ép đẩy ra ngoài.
Bất quả hiển nhiên là Chu Nguyên không nằm trong những người này. Hắn cảm giác với lực lượng thần hồn của mình thì vẫn còn đủ sức để tiếp tục, không những không có dấu hiệu suy kiệt mà vẫn sung túc như trước. Thế là thần hồn của hắn bay từ từ ra về phía một chỗ có nồng đậm khí lưu Huyền Hoàng, bắt đầu tiếp tục vận chuyển.
Thế là ở trong thời gian tiếp theo, Chu Nguyên làm không biết mỏi mệt, vận chuyển không ngừng lấy khí lưu Huyền Hoàng, mãi cho tới khi thần hồn ẩn ẩn xuất hiện cảm giác mệt mỏi mới vô cùng nuối tiếc mà dừng lại.
Mà lúc này tại xung quanh thần hồn của Chu Nguyên đang có từng luồng khí lưu Huyền Hoàng vờn quanh, tựa như một cái lốc xoáy nho nhỏ nhưng lại có chút hùng vĩ.
Chu Nguyên vô cùng hài lòng mà nhìn qua những khí lưu Huyền Hoàng vốn phải tốn sức vô cùng mà vận chuyển đến này, hơi hơi gật đầu,sau đó tâm thần khẽ động, thần hồn bắt đầu thoát ly Thái Sơ Thiên.
Thần hồn vô hình lôi cuốn lấy rất nhiều khí lưu Huyền Hoàng kia gào thét mà lao xuống, thuận theo cùng mối liên hệ ở giữa nó với nhục thân mà không ngừng quay lại cơ thể…
…
Nguyên Sơn.
Lúc này bên trên từng tòa đài tu luyện kia, kim quang đã mất đầu ảnh đạm. Từng cây Thiên Nguyên Hoa cũng bắt đầu khép lại cành lá, ánh sáng mờ đi, hiển nhiên là đã dùng hết khí lực.
Trên mặt của đông đảo đệ tử đang ngồi xếp bằng ở trên đài tu luyện đều tràn ngập vẻ vui mừng. Hiển nhiên là lần tu luyện này giúp cho bọn hắn nhận được ích lợi không nhỏ. Mà mấu chốt nhất chính là bọn hắn được thưởng thức lợi ích chân chính của việc tiến vào Thương Huyền tông.
Loại hoàn cảnh tu luyện đặc biệt như thế này là không thể nào tìm được ở tại bên ngoài. Không những vậy mà những tông phái bình thường khác cũng chưa chắc có thể so sánh được…
Yêu Yêu cũng là duỗi cái lưng một cái, cái eo thon dài nổi bật lên đường cong uyển chuyển dẫn tới không ít ánh mắt như có như không quét tới.
Là một vị đệ tử nhất đẳng, bây giờ, danh khí của Yêu Yêu tại trong những đệ tử mới này còn cao hơn rất nhiều so với Chu Nguyên. Từ sau khi trải qua sự việc ngày hôm qua, đã có rất nhiều người đang nghe nhóm thông tin về nàng trong âm thầm.
Dù sao thì dung mạo của Yêu Yêu quá đẹp rồi, hơn nữa trên người nàng có một loại khí chất thanh lãnh đạm bạc. Loại cảm giác xa cách ấy làm cho người bình thường cũng không dám tùy tiện mà tìm đến nàng bắt chuyện.
Cũng chỉ có một chút người ở cùng cấp độ đệ tử nhất đẳng, tự xưng là có chút tư cách, thế nên nghĩ biện pháp mà ngấp nghé cơ hội làm quen.
– Hả?
Đối với những ánh mắt nhìn về phía mình thì Yêu Yêu đều là lựa chọn không thèm quan tâm. Nàng ôm Thôn Thôn, đôi mắt đẹp nhìn về phía nơi mà Chu Nguyên đang tu luyện. Bỗng nhiên ở giữa đôi môi đỏ thắm phát ra một tiếng kêu nhẹ nhàng với vẻ kinh ngạc.
Bởi vì Yêu Yêu đã phát hiện được, dường như thần hồn của Chu Nguyên có một chút dị động.
– Đây là…Thần hồn tiến nhập Thái Sơ Thiên? Cuối cùng thì cũng đã bước vào cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên rồi sao? – Yêu Yêu nói với giọng đầy kinh ngạc.
– Ông!
Mà ngay tại lúc mà Yêu Yêu vừa dứt lời thì bỗng nhiên trên bầu trời có một âm thanh kỳ lạ vang lên. Rất nhiều đệ tử đều có chút nghi ngờ mà ngẩng đầu, sau đó bọn họ vô cùng kinh ngạc mà nhìn thấy, lúc này ở trên bầu trời đang có từng sợi khí lưu Huyền Hoàng buông xuống, tựa như tua cờ.
– Đây là… Thái sơ khí?!
Nhìn qua những khí lưu Huyền Hoàng kia, rất nhiều đệ tử đều kinh hô thành tiếng.
– Có người đột phá tới cảnh giới Thái Sơ rồi?
Tất cả mọi người đều là có chút kinh ngạc. Đối với cảnh tượng trước mắt thì bọn họ đều rất quen thuộc. Điều này xảy ra khi bước vào cảnh giới Thái Sơ, thần hồn liên kết được với Thái Sơ Thiên, sau đó vận chuyển Thái Sơ khí trở về.
Nói cách khác, đã có người đột phá đến cảnh giới Thái Sơ. Bất quá, trong những người ở nơi này thì đâu còn có ai còn chưa có đột phá tới Thái Sơ cảnh?
– Là tên Chu Nguyên kia!
Rất nhanh liền có người lấy lại tinh thần. Ở nơi này của bọn hắn thì kẻ còn không có chân chính đột phá được tới cảnh giới Thái Sơ, thì ngoại trừ tên Chu Nguyên kia thì còn có thể là ai.
Thế là, từng tia ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên nhìn về phía vị trí của Chu Nguyên.
Sau đó quả nhiên bọn hắn nhìn thấy. Chu Nguyên chính đang nhắm mắt. Mà những luồng khí lưu Huyền Hoàng đang rơi xuống từ trên bầu trời kia cũng bao phủ lại thân thể của Chu Nguyên. Bắt đầu tràn vào thể nội của hắn liên tục không ngừng.
– Ha ha, lúc còn ở cảnh giới Chuẩn Thái Sơ thì thằng nhãi này đã huyênh hoang như vậy, bây giờ lại đã bước vào cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên thì chẳng phải là muốn lật trời rồi đây?
Một số vị đệ tử nhất đẳng đến từ Thánh Châu nhìn qua cảnh tượng trước mắt này không khỏi cười một tiếng, nhìn với đôi mắt nghiền ngẫm.
Trong ngôn ngữ có ẩn chứa sự châm chọc cùng cao ngạo.
– Lục Phong, lúc trước khi ngươi đột phá đến cảnh giới Thái Sơ thì ở lần thứ nhất mà ngươi vận chuyển Thái Sơ khí quay về có thể kéo dài trong bao lâu?-Có một vị đệ tử nhất đạo cười hỏi.
Sắc mặt của Lục Phong rất đạm bạc, nói:
– 935 hơi thở.
Quãng thời gian này được tính từ lúc Thái Sơ khí bắt đầu xuất hiện cho đến khi nó chui hoàn toàn vào trong Khí Phủ thì được coi là kết thúc. Bình thường mà nói thì bởi vì quá trình này xảy ra rất nhanh nên đều lấy đơn vị thời gian là hơi thở đến tính toán.
Lúc đột phá cảnh giới Thiên Quan, thì khi nguyên khí xông phá Thiên Quan sẽ lấy số trượng cao mà cân nhắc.
Mà lúc đột phá tới cảnh giới Thái Sơ, thì chính nhìn vào Thái Sơ khí được vận chuyển trở về từ Thái Sơ Thiên hùng hậu đến mức nào. Hiển nhiên, Thái Sơ khí càng là hùng hậu thì thời gian tiến nhập vào trong Khí Phủ càng kéo dài hơn.
– Quả thật là lợi hại!
Nghe được câu trả lời của Lục Phong, những vị đệ tử nhất đằng khác cũng tán thưởng một tiếng, trên mặt cũng tràn đầy vẻ thán phục, nói:
– Lần thứ nhất vận chuyển Thái Sơ khí trở về của ta cũng chỉ có thể kéo dài trong vòng 400 hơi thở mà thôi!
– Của ta cũng không xê xích nhiều lắm.
– Xem ra tại trên phương diện tu luyện thần hồn thì Phong ca cũng rất có thiên phú đấy nhỉ?!
Lục Phong nghe vậy thì chỉ cười nhạt một tiếng, nói:
– May mắn từng thu hoạch được một phần cơ duyên. Bởi vậy khi đột phá tới cảnh giới Thái Sơ thì thần hồn vừa vặn đạt tới cảnh giới Hư cảnh trung kỳ.
– Thảo nào!
Đám người nghe vậy thì đồng thời gật đầu. Đại đa số bọn hắn đều là Hư cảnh sơ kỳ, tự nhiên là không thể so sánh được với Lục Phong.
– Ha ha,cũng không biết quá trình mà tên Chu Nguyên này vận chuyển Thái Sơ khí trở về có thể kéo dài trong bao lâu?
Đám người cười híp mắt nhìn về phía Chu Nguyên, thần thái trong mắt hiện lên vẻ xem trò vui.
Trước đó, việc Chu Nguyên đánh bại Hàn Sơn cũng coi là áp chế mặt mũi của đệ tử bản địa Thánh Châu bọn hắn. Bây giờ nếu có cơ hội có thể chế giễu Chu Nguyên một chút thì hiển nhiên là bọn hắn vô cùng vui lòng.
Tại trong đám người đang xì xào bàn tán kia, đôi mắt đẹp của cô gái tên là Cố Hồng Y cũng đang chăm chú nhìn sang. Lúc trước lần thứ nhất mà nàng vận chuyển Thái Sơ khí thì có thể kéo dài trong thời gian 1000 hơi thở, còn muốn bền bỉ một chút so với tên Lục Phong kia.
Thế nên nàng bây giờ cũng muốn nhìn xem, một kẻ tại lúc mà cảnh giới chỉ có chuẩn Thái Sơ đã có thể lấy tư thế vô cùng cường thế mà đánh bại Hàn Sơn như Chu Nguyên, thì đến tột cùng có thể đạt tới trình độ gì?
Ngoại trừ mấy người bọn họ thì ngay cả những đệ tử không phải thuộc về Thánh Châu bản địa, trong đó có người từng nói chuyện giúp cho Chu Nguyên như Kiều Thanh cũng đang nhìn qua.
Giữa không trung, tên Trần Viên kia cũng quăng tới ánh mắt.
Thế là, tại từng đạo ánh mắt nhìn soi mói ấy, Chu Nguyên vẫn nhắm mắt như cũ, mà khí lưu Huyền Hoàng cũng đang rơi xuống không ngừng liên tục từ trên bầu trời…
Mà thời gian thì cũng là từng hơi từng hơi một trôi qua cấp tốc.