Khí lưu Huyền Hoàng tựa như là thẩm thấu ra từ trong một không gian không biết tên kia, sau đó trực tiếp xuất hiện tại trên không phía trên Chu Nguyên, sau đó rủ xuống liên tục không ngừng…
Mà thời gian cũng là trôi qua nhanh chóng tại vô số đạo ánh mắt nhìn soi mói kia.
Thời gian trăm hơi thở cũng bất quá là kéo dài trong nháy mắt rồi đi qua.
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người nháy cũng không nháy một chút, tính toán thời gian không ngừng.
Một trăm hơi thở… 150 hơi thở…250 hơi thở.
Rất nhanh, thời gian khí lưu Huyền Hoàng rủ xuống đại tới độ dài ba trăm hơi thở. Thế nhưng những sợi khí lưu đang rủ xuống kia vẫn sáng tỏ hùng hậu như cũ, không thấy có dấu hiệu yếu bớt chút nào.
400 hơi thở…
500 hơi thở…
Khi thời gian kéo dài tới mức này, thì sắc mặt của những đệ tử nhất đẳng thuộc Thánh Châu bản địa đều trở nên có chút khó coi. Bởi vì độ dại thời gian này đã vượt qua thời gian lúc trước trong lần đầu tiên mà bọn hắn vận chuyển Thái Sơ khí.
– Xem ra là cũng có chút năng lực nha! – Trong đám người, có người không nhịn được mà cất giọng. Trong giọng nói tràn đầy sự ghen ghét.
Chỉ có tên Lục Phong kia là vẫn thần sắc lạnh nhạt, không có dao động quá lớn.
Khí lưu Huyền Hoàng tiếp tục rủ xuống, thời gian tiếp tục trôi qua, rất nhanh đạt tới 700 hơi thở.
Bắt đầu có tiếng kinh hô trầm thấp vang lên đầy khắp núi đồi. Bởi vì với độ bền bỉ như thế này đã có thể coi là vượt qua chín phần mười người ở nơi này. Liền ngay cả một số đệ tử nhất đẳng cũng đều có chút theo không kịp với con số như thế này.
– Không nghĩ tới là tên Chu Nguyên này lại cũng có tạo nghệ không yếu trên phương diện tu luyện thần hồn! – Cô gái tên là Kiều Thanh kia vô cùng kinh ngạc mà nói. Hiển nhiên độ bền bỉ thời gian của Chu Nguyên làm cho cô cảm thấy ngoài ý muốn.
Mà cho tới lúc này, rốt cuộc thì lông mày của tên Lục Phong kia cũng nhíu lại một chút.
– Tên này…
Lục Phong có thể cảm nhận được, cho dù đến thời điểm hiện tại đã qua 700 hơi thở, thế nhưng Thái Sơ khí đang giáng xuống từ trên trời kia vẫn không có dấu hiệu đứt quãng, nhìn qua vẫn còn dư lực mười phần…
750 hơi thở… 800 hơi thở…900 hơi thở…1000 hơi thở.
Lúc này, toàn bộ Nguyên Sơn đều trở nên yên tĩnh lạ thường. Những tên đệ tử nhất đẳng của Thánh Châu bản địa kia cũng không nhịn được mà nuốt ngụm nước bọt, quay đầu nhìn về phía Lục Phong. Mà lúc này, lông mày của Lục Phong cũng đang nhíu chặt lại.
Bởi vì thành tích của Chu Nguyên đã siêu việt lần trước khi mà hắn vận chuyển Thái Sơ khí lần đầu.
Mà lại, điều càng làm cho nỗi lòng của Lục Phong trĩu nặng xuống chính là, cho dù đã đạt tới 1000 hơi thở nhưng khí lưu Huyền Hoàng đang rủ xuống kia vẫn không có dauas hiệu yếu bớt.
– Đến cùng thì thần hồn của tên này mạnh đến mức nào mà chỉ ở lần thứ nhất lại có thể vận chuyển nhiều Thái Sơ khí về như vậy?! – Một vị đệ tự nhất đẳng không nhịn được mà nói.
Ánh mắt Lục Phong lấp lóe một chút, nhìn thật sâu về hướng Chu Nguyên, thản nhiên mà nói:
– Có chút ý tứ.
*``*``*
– Có ý tứ!
Đôi mắt đẹp của Cố Hồng Y chớp lên. Bất qua trong thanh âm của nàng lại có chút tràn đầy hăng hái. Bởi vì nàng phát hiện, vậy mà có chút nhìn Chu Nguyên không thấu.
Nguyên bản trong mắt nàng đây chỉ là một tên thiếu niên tầm thường không đáng coi vào đâu này, vậy mà vào lúc này lại tựa hồ có vẻ sâu không lường được.
Tại trong khắp núi yên lặng kia, quá trình rủ xuống của Thái Sơ khí vẫn còn tiếp tục. Cuối cùng là tại trong những ánh mắt rung động không ngừng kia, thời gian kéo dài đình chỉ tại con số 2359 hơi thở.
Trình độ này khiến cho rất nhiều đệ tử đều là hai mặt nhìn nhau, không biết nói cái gì ccho phải.
Bởi vì cho dù là đến bây giờ thì khi bọn hắn vận chuyển Thái Sơ khí cũng đều xa xa không làm được đến mức này. Thế mà tên Chu Nguyên này lại có thể làm đến, còn chưa kể đây là lần thứ nhất…
Mặc dù cái này cũng không thể đại biểu cho thành tựu của tương lai, nhưng cũng đồng dạng như lúc đo độ cao cột nguyên khí khi xông phá Thiên Quan, thành tích này có thể giúp cho Chu Nguyên có thể chiếm cứ rất nhiều ưu thế, tối thiểu là ở tại lúc cảnh giới Thái Sơ.
Người ta vận chuyển Thái Sơ khí một lần liền bằng với nhiều lần vận chuyển của bọn hắn. Với hiệu suất như vậy thì làm sao so sánh được?
Lục Phong thở một hơi thật dài, mắt mang thâm ý mà nhìn qua những đệ tử Thánh Châu bản địa xung quang đang bị chấn động ngây người kia, nhàn nhạt mà nói:
– Không cần thiết phải quá kinh hãi hay sợ sệt. Hẳn là hắn đã tu luyện qua đoán hồn thuật, thế nên thần hồn mới có thể mạnh hơn chúng ta.
– Quả là một kẻ có dã tâm. Vừa tu nguyên khí, lại tu cả thần hồn.
– Bất quá tuy có dã tâm có khát vọng là chuyện tột. Nhưng làm việc gì cũng phải lượng sức mà làm. Việc kiêm tu cả hai lĩnh vực cũng đại biểu cho sẽ bị phân tâm, không thể chuyên chú tu luyện như một như chúng ta. Thế nên sẽ có một ngày, khi mà chúng ta bước vào cảnh giới Thần Phủ, thì hắn vẫn còn đang đau khổ mà tìm cách leo lên ở cảnh giới Thái Sơ.
– Hơn nữa, kỳ thật thì độ dài thời gian kéo dài này cũng không đại biểu điều gì. Trọng yếu nhất vẫn phải là xem có thể ngưng luyện ra bao nhiêu Nguyên Khí Tinh Thần. Điều này mới đại biểu cho căn cơ nội tình.
Những đệ tử khác nghe vậy cũng gật đầu đồng ý. Hoàn toàn chính xác, mặc dù kiêm tu cả hai lĩnh vực có thể giúp cho có nhiều thủ đoạn, thế nhưng cũng đồng nghĩa với việc khó mà tinh thông cả hai thứ. Thà rằng như vậy còn không bằng như bọn hắn chuyên tu một phương diện mà thôi.
Chí ít, một khí bọn hắn bước vào cảnh giới Thần Phủ, liền xem như thần hồn của Chu Nguyên có mạnh đến đâu, nhưng một khi giao đấu thì bọn hắn với ưu thế về cảnh giới có thể tùy tiện mà giải quyết được Chu Nguyên.
Mà về phần cái gọi là Nguyên Khí Tinh Thần kia, chính là những điểm sáng nho nhỏ được ngưng kết ra khi nguyên khí bản thân gặp gỡ với Thái Sơ khí. Mỗi một điểm sáng tựa như một vì sao, cho nên cũng được xưng là Nguyên Khí Tinh Thần*.
*Tinh thần ở đây là vì sao, không phải tâm thần.
– Không biết lúc trước thì trong lần thứ nhất ngưng luyện, Lục sư huynh có thể tạo ra bao nhiêu viên Nguyên Khí Tinh Thần? Về phần ta thì tựa hồ lúc đầu chỉ có thể ngưng tụ ra hơn 20 viên. – Có người lên tiếng hỏi.
– Trong lần thứ nhất thì chỉ có hơn 50 viên mà thôi. – Lục Phong cười nhạt, nói.
Người bên cạnh nghe vậy thì chậc lưỡi một lần nữa. Có thể tại lúc đột phá tới cảnh giới Thái Sơ mà trực tiếp ngưng luyện ra hơn 50 viên Nguyên Khí Tinh Thần, cũng đủ để chứng minh sự hùng hậu về nguyên khí của Lục Phong.
Đôi mắt xinh đẹp của Cố Hồng Y cũng là hướng về trên người Chu Nguyên. Tương tự nàng cũng rất rõ ràng, mặc dù nói thời gian mà Thái Sơ khí rủ xuống đã thể hiện sự cường đại của thần hồn Chu Nguyên. Thế nhưng trong Thái Sơ cảnh, trọng yêu nhất lại là phải xem có thể ngưng kết được Nguyên Khí Tinh Thần như thế nào.
“Lúc đầu thì mình có thể ngưng kết được 63 viên. Vậy không biết tại lúc mói bước vào cảnh giới Thái Sơ thì tên cn này có thể ngưng kết đưược bao nhiêu?
…
Mà ngay tại lúc mà những người xung quanh Nguyên Sơn bị sự hùng hậu của Thái Sơn khí do Chu Nguyên vận chuyển về làm cho rung động, thì bản thân Chu Nguyên lại không phát hiện được một chút nào. Bởi vì lúc này toàn bộ tâm thần của hắn đều đầu nhập vào bên trong Khí Phủ.
Trải qua việc những luồng Thái Sơ khí hùng hậu kia không ngừng tràn vào bên trong Khí Phủ, thì bên trong Khí Phủ cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa cực lớn.
Vốn lúc ban đầu thì Khí Phủ của Chu Nguyên có màu đỏ tươi như màu máu. Bất quá trải qua việc càng ngày càng có nhiều Thái Sơn khí tiến vào, thì chỉ thấy phảng phất như Khí Phủ đang bắt đầu từ từ kéo dài, trở nên càng thêm mênh mông.
Đồng thời có một chút đường vân cổ xưa bắt đầu như ẩn như hiện ở bên trong Khí Phủ.
Chu Nguyên có thể cảm giác được rõ ràng rằng, một đợt Thái Sơn khí này làm lớn ra Khí Phủ, làm cho khả năng thu nhận được nguyên khí của Khí Phủ càng trở nên dồi dào hơn.
Mà lại, khi mà nguyên khí vốn đang chiếm cứ ở bên trong Khí Phủ dung hoà cùng với Thái sơ khí, thì ẩn ẩn như có sương mù kỳ diệu dâng lên. Những sương mù này dần ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành từng viên tinh thần tỏa sáng ở phía bên trên Khí Phủ.
Trong những điểm sáng này có nguyên khí thuần túy tràn ngập. Mà lại phảng phất như trên mỗi một viên tinh thần đang tỏa sáng kia đều có thể ẩn ẩn mà thấy được những đường mãng văn rất nhỏ.
“Nguyên khí đang bị tiêu hao rất nhiều…”
Chu Nguyên phát hiện được, theo quá trình mà từng viên Nguyên Khí Tinh Thần kia xuất hiện, thì nguyên khí ở bên trong khí phủ cũng đang bị tiêu hao nhanh chóng.
“Chẳng lẽ đây chính là tiêu chí của Thái Sơn cảnh, Nguyên Khí Tinh Thần hay sao?”
Tâm thần của Chu Nguyên nhìn chăm chú lên những điểm sáng đang tỏa sáng không ngừng kia. Những điểm sáng này được gọi là Nguyên Khí Tinh Thần, chính là tiêu chí đặc trưng của Thái Sơ cảnh. Bởi vì những Nguyên Khí Tinh Thần này có được tác dụng cực lớn. Trong quá trình chiến đấu cùng với người khác, nếu mà dẫn bạo những viên Nguyên Khí Tinh Thần này thì sẽ tạo ra lực phá hoại cực kỳ lớn với sát thương càng cao hơn.
Có thể nói việc nguyên khí bên trong Khí Phủ cô đọng lại hóa thành những viên Nguyên Khí Tinh Thần như thế này cũng được coi là một loại tiến hóa.
“Nghe đồn, bên trong Thần Phủ của cường giả Thần Phủ cảnh có nguyên khí ngưng tụ thành Chư Thiên cùng ức vạn tinh thần. Khi chiến đấu cùng với người khác thì có thể tùy thời mà đem bọn chúng hóa thành nguyên khí cuồn cuộn. Hiệu suất vận chuyển cao hơn rất nhiều so với khi còn ở cảnh giới Thái Sơ.” Chu Nguyên tự nói trong lòng.
Mà bây giờ, số viên Nguyên Khí Tinh Thần ở bên trong Khí Phủ của hắn được ngưng tụ ra tổng cộng là 146 viên.
Nghe nói là lúc đạt tới cảnh giới Thái Sơ cửu trọng thiên, nếu như số lượng viên Nguyên Khí Tinh Thần được ngưng luyện ra ở bên trong Khí Phủ càng nhiều thì khi Khí Phủ tiến hóa thành Thần Phủ sẽ có đẳng cấp càng cao hơn.
Chu Nguyên có chút hăng hái mà nghĩ tới. Quả thật là hắn có chút chờ mong. Cũng không biết là chờ tới một ngày mà hắn có đủ điều kiện để đột phá tới cảnh giới Thần Phủ thì bên trong Khí Phủ của hắn có thể ngưng luyện đi ra bao nhiêu viên Nguyên Khí Tinh Thần?
Chu Nguyên nghĩ thầm trong lòng, sau khi nhìn chừng trăm viên Nguyên Khí Tinh Thần bên trong Khí Phủ kia một lần nữa, Chu Nguyên chính là tâm niệm vừa động, liền lui ra từ bên trong trạng thái tu luyện.
Cùng lúc này, bên trên đài tu luyện, hai con mắt vốn đang đóng chặt của Chu Nguyên cũng từ từ mở ra. Mà khi Chu Nguyên hoàn toàn nhìn kỹ cảnh tượng trước mắt thì không khỏi giật mình. Bởi lẽ hắn phát hiện đang có hàng ngàn ánh mắt ngưng tụ ở trên người mình.
– Ê này!
Đột nhiên có một giọng nói dịu dàng thanh thúy truyền tới. Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn lại thì phát hiện chính là cô gái tên là cố Hồng y kia. Đôi mắt của cô nàng đang nhìn chằm chằm về phía hắn, trực tiếp mà hỏi:
– Ngươi ngưng kết được ra bao nhiêu viên Nguyên Khí Tinh Thần?