Ngay khi thanh âm của Cố Hồng Y vừa được truyền ra, thì vô số những ánh mắt ở trên dưới Nguyên Sơn đều dồn dập nhìn về trên thân Chu Nguyên, trong đó tràn ngập đủ loại cảm xúc.
Trước đó, quá trình mà Chu Nguyên vận chuyển Thái Sơ khí quá hùng hậu khiến cho người ta phải hâm mộ ghen ghét. Bất quá có thể vận chuyển nhiều Thái Sơ khí như vậy cũng chỉ chỉ ra việc Chu Nguyên có nghiên cứu không tầm thường trên phương diện tu luyện thần hồn. Thế nhưng đối với Thái Sơ cảnh mà nói thì càng quan trọng hơn là phải xem số lượng của viên Nguyên Khí Tinh Thần được ngưng tụ ở bên trong Khí Phủ.
Bởi vì từ một loại trình độ nào đó mà nói thì điều này đại biểu cho sự hùng hậu của nguyên khí bản thân.
Đương nhiên, đây cũng không phải nói là người có số lượng càng nhiều viên Nguyên Khí Tinh Thần thì càng lợi hại. Mà sức chiến đấu của một người còn bị ảnh hưởng bởi nhiều loại nhân tố, mà tiêu biểu nhất ở một trong số đó chính là chất lượng cũng như phẩm chất của viên Nguyên Khí Tinh Thần.
Bất quá, trên tổng thể mà nói thì số viên Nguyên Khí Tinh Thần càng nhiều thì sẽ chiếm cứ ưu thế lớn hơn một chút.
Chu Nguyên nghe được vấn đề trực tiếp như vậy của Cố Hồng Y thì hơi giật mình. Sau đó tại những ánh nhìn đầy soi mói kia, Chu Nguyên chỉ lắc đầu mà nói:
– Xin lỗi, ta không thể trả lời.
Có thể nói số lượng viên Nguyên Khí Tinh Thần đã được coi là con số thuộc về phạm trù tư mật cá nhân.
Bởi vì một khi có người biết được số lượng viên Nguyên Khí Tinh Thần thì có thể suy đoán một cách đại khái ra thực lực của chủ nhân. Mặc dù bản thân Chu Nguyên cũng không phải là rất quan tâm đến phương diện này, thế nhưng hắn cảm thấy nếu như đặt tại trường hợp công khai như thế này mà nói ra thì ngoại trừ chiếm được một chút ánh mắt thán phục ra, tựa hồ còn lại cũng chẳng có một chút chỗ tốt nào cả. Thế nên hắn trực tiếp mà cự tuyệt câu hỏi của Cố Hồng Y.
Xì…ì!
Câu nói này của Chu Nguyên vừa phát ra thì lập tức dẫn tới một mảnh tiếng ồn ào.
– Ngươi…!
Nghe vậy, đôi mắt sáng đẹp của Cố Hồng Y cũng hơi mở to một chút.Cô nàng có chút tức giận nhìn chằm chằm vào trên người Chu Nguyên. Cũng bởi vì với thân phận của nàng thì rất ít bị người khác phái cự tuyệt yêu cầu của mình một cách trực tiếp như thế này.
– Hừ, xem ra là không có mặt mũi để nói ra.
Một chút đệ tử thầm mến Cố Hồng Y cũng bất bình thay cho nàng, lúc này cười lạnh thành tiếng.
– Đúng vậy, hẳn là không nói lên lời. Dù sao thì trước đó hắn có thể vận chuyển nhiều Thái Sơ khí trở về như vậy. Thế mà kết quả lại toàn là lãng phí, thật sự là đáng tiếc. – Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.
Tự nhiên, hiển nhiên là những người này đều coi việc cự tuyệt của Chu Nguyên chính là biểu hiện của sự chột dạ.
Nhưng mà Chu Nguyên lại chẳng thèm để ý tới những âm thanh châm chọc này của bọn hắn. Khuôn mặt của hắn vô cùng bình tĩnh mà nói:
– Nếu như ai muốn biết ta có bao nhiêu viên Nguyên Khí Tinh Thần, thì chẳng phải chỉ cần khiêu chiến một lần là sẽ biết được hay sao?
Nghe vậy, phần đông đệ tử hơi ngẩn ngơ một chút. Sau nó lại thầm mắng một tiếng, hiện tại người nào không biết muốn khiêu chiến Chu Nguyên liền phải bỏ ra 30 viên Nguyên Ngọc. Cái giá này là quá cao.
Thế nên bọn hắn cũng chỉ âm thầm mà lắc đầu. Tại sau khi chứng kiến được sức chiến đấu của Chu Nguyên, thì bọn hắn cũng không còn dám khinh thường vị đệ tử mà nhìn qua có vẻ rất dễ bắt nạt này nữa.
Mà lại, điều quan trọng nhất chính là, hiện giờ Chu Nguyên còn càng mạnh hơn so với lúc trước. Bởi vì hắn cũng đã bước vào cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên.
Chu Nguyên nhìn thấy không có người đáp ứng thì trong lòng hơi có điểm thất vọng. Xem ra ý tưởng dựa vào người khác khiêu chiến để kiếm lấy Nguyên Ngọc này của hắn đã thất bại. Sau khi ăn phải một lần thiệt thòi vì những người này cũng đã học khôn, sẽ lại không làm lại một lần thứ hai.
Về phần những vị đệ tử nhất đẳng kia, thì có lẽ tại trước khi làm rõ được những tuyệt chiêu của hắn thì sợ là cũng sẽ không chịu ra tay.
Cố Hồng Y khẽ cắn răng, cuối cùng chỉ có thể trợn nhìn Chu Nguyên một chút, không nói thêm lời. Mặc dù cô nàng khá hiếu kỳ về số lượng của viên Nguyên Khí Tinh Thần mà Chu Nguyên ngưng tụ được, thế Nhưng dù sao giữa hai bên cũng không có ân oán gì cả. Thế nên cũng sẽ không cần chỉ bởi vì sự từ chối của Chu Nguyên mà Cố Hồng Y phải ra tay động thủ.
“Chẳng lẽ tên này là muốn dùng loại phương thức như thế này để gây nên sự chú ý của ta?”
Cố Hồng Y nghĩ thầm trong lòng. Dù sao thì số lượng thiếu niên mang lòng ái mộ nàng cũng quá nhiều. Trong đó cũng không thiếu có lấy các loại phương thức khác biệt để gây nên sự chú ý.
Bất quá, rất nhanh thì ý nghĩ này bị Cố Hồng Y loại bỏ. Bởi vì đôi mắt nàng nhìn về phía vị trí của Yêu Yêu. Sau khi so sánh một chút thì chỉ có thể khẽ cắn cắn môi đỏ. Bởi vì dù cho có là người kiêu ngạo như nàng cũng không thể không thừa nhận, cô gái mà toàn thân trên dưới đều tràn đầy vẻ thần bí cùng linh hoạt kỳ ảo này thật sự là có vẻ đẹp tuyệt sắc nhân gian.
Đến tột cùng thì quan hệ giữa Yêu Yêu và Chu Nguyên là như thế nào, thì bản thân Cố Hồng Y cũng không biết. Thế nhưng không thể phủ nhận là hai người này có quan hệ khá thân mật. Bằng không cũng không ở cùng với nhau như vậy.
Lúc này, ánh mắt của tên Trần Viên đang lơ lửng ở giữa không trung kia cũng đang nhìn xuống dưới, quét nhìn Chu Nguyên một chút, sau đó đưa mắt về phía rất nhiều đệ tử mà nói:
– Việc tu hành của hôm nay đến đây là kết thúc.Về sau trong mỗi ngày các ngươi đều cần phải lên Nguyên Sơn để tu luyện.
Đối với điểm này thì tất cả mọi người đều vô cùng nhất trí. Dù sao thì chính bọn hắn cũng đã được đích thân thể nghiệm qua những lợi ích khi được tu luyện ở Nguyên Sơn, tự nhiên là hận không thể mỗi ngày đều có thể lên núi tu luyện.
– Bất quá mặc dù việc tu luyện nguyên khí là vô cùng quan trọng, thế nhưng việc tu hành nguyên thuật cũng không thể lơ là
bỏ
EUmllb
qua.
– Các ngươi có thể tiến về Tàng Kinh lâu ở ngoại sơn để thuê nguyên thuật. Bất quá nguyên thuật có đẳng cấp càng cao thì giá cả để thuê học cũng càng cao. Đương nhiên, đây đều phải lấy Nguyên Ngọc đến để thanh toán.
– Mà ở bên trong Tàng Kinh lâu cũng có rất nhiều giảng sư. Nếu như các ngươi gặp phải vấn đề khó giải quyết trong quá trình tu luyện Nguyên thuật thì có thể thỉnh giáo bọn họ. Thế nhưng tương tự cũng cần phải thanh toán bằng Nguyên Ngọc. Mà những vị giảng sư có năng lực càng cao thì giá cả để thuê vị này giải thích nghi hoặc sẽ càng cao hơn.
Nghe được lời nói này của Trần Viên thì rất nhiều đệ tử đều cảm thấy nhức đầu. Nói đi nói lại thì cái gì cũng đều cần phải dùng Nguyên Ngọc. Vốn bọn hắn cũng không có khái niệm quá lớn đối với những viên Nguyên Ngọc này, thế nhưng trải qua hôm nay lại hiểu rõ sâu sắc được đến cùng thì Nguyên Ngọc quan trọng đối với bọn hắn tới nhường nào.
Không có Nguyên Ngọc thì thậm chí thời gian tu luyện mà bọn hắn có thể sử dụng Thiên Nguyên hoa cũng sẽ càng ít hơn so với người bên ngoài.
Cứ như vậy mà xem ra thì mỗi tháng chỉ nhận được 30 viên Nguyên Ngọc quả thực là không đủ để tiêu dùng.
Trần Viên nhìn thấy khuôn mặt của đám người đều hiện lên vẻ nhăn nhó, cũng hiểu được bọn hắn đang đau đầu về cái gì, lúc này mới tiếp tục nói:
– Về phần Nguyên Ngọc, thì ngoại trừ số lượng 30 viên mà mỗi tháng các ngươi nhận được, nếu là còn muốn thu hoạch được nhiều hơn thì các ngươi có thể tiến về phía Tạp Sự các để nhận lấy nhiệm vụ.
– Nhiệm vụ ở nơi đó hỗn tạp nhiều loại, tuần sơn, gác đêm, lên núi săn giết nguyên thú, tìm tài nguyên…v…v. Chỉ cần hoàn thành thì đều có thể thu hoạch được một chút Nguyên Ngọc trợ cấp.
Đám người như vậy mới thở dài một hơi. Thì ra còn có thể thu hoạch được Nguyên Ngọc bằng những con đường khác. Bằng không thì chỉ e cuộc sống sau này của bọn hắn sẽ trải qua một cách vô cùng căng thẳng.
Ánh mắt của Chu Nguyên cũng trở nên sáng lên. Mặc dù tạm thời thì hắn không có hứng thú với việc đi Tạp Sự các để nhận nhiệm vụ, dù sao thì Chu Nguyên mới thắng được 30 viên Nguyên Ngọc từ chỗ của Hàn Sơn. Thế nhưng điều càng làm cho hắn càng cảm thấy hứng thú chính là nơi Tàng Kinh lâu ở ngoại sơn kia.
Mặc dù chỉ là Tàng Kinh lâu ở ngoại sơn, thế nhưng dù sao đây cũng là Thương Huyền tông, thế nên có lẽ là nguyên thuật được cất giấu ở trong đó cũng sẽ có đẳng cấp không thấp đâu chứ nhỉ?
– Trong những nguyên thuật mà mình tu luyện bây giờ thì chỉ có ‘Đại phong lôi’ là thuộc về cấp bậc Tiểu Thiên Nguyên thuật, có thể miễn cưỡng mà cầm ra tới. Về phần những nguyên thuật khác, Cho dù là ‘Long bi thủ’ thì đều có chút yếu kém hơn nhiều.
Chu Nguyên tự nói. Trong quá trình mà thực lực của Chu Nguyên không ngừng tăng lên thì những nguyên thuật mà hắn tu luyện ở trong quá khứ cũng đang dần dần bị đào thải. Thậm chí cho đến hiện tại thì đại bộ phận chiêu thức cũng như nguyên thuật được hắn dùng để chiến đấu đều là do hắn dựa vào Thông Thiên Huyền Mãng khí để diễn biến ra, ví dụ như là ‘Huyền Mãng Lân’.
Thế nên Chu Nguyên bức thiết cần một chút Tiểu Thiên Nguyên thuật để tăng cường sức chiến đấu của bản thân. Bất quá hiển nhiên là Tiểu Thiên Nguyên thuật không thể dễ dàng đạt được như vậy. Dù sao thì trước đó Chu Nguyên cũng phải vất vả hồi lâu mới có thể đạt được một môn ‘Đại phong lôi’ lúc còn ở trong nơi Thánh Tích Chi Địa kia.
– Xem ra là phải đi đến Tàng Kinh lâu một chuyến.
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên còn đang suy nghĩ thì tên Trần Viên kia đã trình bày xong, chân đạp lên nguyên khí mà đi.
Ngay sau đó, bầu không khí ở trên toàn bộ Nguyên Sơn cũng thư giãn xuống tới, ồn ào không ngừng.
Đôi mắt đẹp của cô nàng tên là Cố Hồng Y kia quét qua Chu Nguyên một chút, cũng không có ý định tiếp tục nói chuyện, trực tiếp quay người xuống núi. Hiển nhiên cô nàng này vẫn còn có chút tức giận với việc Chu Nguyên cự tuyệt thẳng thừng đề nghị của mình trước mặt bao người như vậy.
Mà Lục Phong với toàn thân áo trắng cũng tại sự chen chúc bao vây của rất nhiều đệ tử đến từ Thánh Châu bản địa kia mà đi xuống Nguyên Sơn. Thần sắc của hắn vô cùng lạnh nhạt, thế nhưng tại lúc đi tới trước mặt Chu Nguyên lại dừng bước lại một chút, thản nhiên mà nói:
– Đối với ngươi thì ta chẳng có một chút hứng thú nào cả. Bất quá nói cho người biết một chuyện, gia đình của ta vốn là thế giao với gia đình của Hồng Y. Thế nên ta hi vọng người không nên tiếp xúc quá gần với nàng. Đồng thời cũng thể hiện sự tôn trọng một chút đối với cô ấy.
– Bản thân ta không muốn gây chuyện cùng với ngươi. Thế nhưng cũng hy vọng là ngươi không cần tự mình tìm phiền phức.
Ngay khi âm thanh vừa rơi xuống, Lục Phong cũng không đợi chờ bất cứ một câu trả lời nào từ phía Chu Nguyên, phảng phất như khinh thường phải nghe, chỉ là sượt qua người mà qua.
Mà ánh mắt của những đệ tử nhất đẳng thuộc về Thánh Châu đang đứng xung quanh Lục Phong kia cũng không chút kiêng kị mà nhìn về phía Chu Nguyên. Dường như có chút đồng tình với việc hắn gây nên sự không hài lòng của Lục Phong.
Chu Nguyên không thèm để ý tới ánh mắt của bọn hắn, chỉ là nhìn qua bóng lưng của Lục Phong, hơi nhíu mày lại. Sự kiêu căng ngạo mạn của những tên kiêu tử đến từ Thánh Châu bản địa này quả thực khiến cho người ta chẳng thích một chút nào.
– Cũng hi vọng là các ngươi sẽ không chọc vào ta đi thôi…
Hai mắt Chu Nguyên hơi híp lại, bờ môi khẽ mím, dường như có một đường cong sắc bén hiện lên.
– Bằng không thì chỉ sợ là nắm đấm này của ta cũng sẽ không có nửa điểm phân biệt xem các ngươi có phải là cái gì kiêu tử của Thánh Châu bản địa hay không đâu…