Đã trải qua một đoạn thời gian từ sau vụ việc xảy ra ở trên Nguyên Sơn. Ảnh hưởng mà nó mang lại là bầu không khí thường ngày ở ngoại sơn càng lúc càng trở nên căng cứng hơn.Đã bắt đầu xuất hiện những va chạm, có lớn có nhỏ,giữa những đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục cùng với các đệ tử đến từ các đại lục bên ngoài khác.
Thế nhưng tính chất của nhữn cuộc xung đột này lại khác biệt hoàn toàn so với trước đây.Trong quá khứ, khi có sự va chạmvới các đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục thì những đệ tử đến từ các đại lục bên ngoài cũng chỉ có thể yếu đuối và chịu đựng. Bất quá nay đã khác,bọn họ đã bắt đầu tiến hành phản kích và chống đối lại. Sự chuyển biến về thái độ này khiến cho những đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục kia có chút trở tay không kịp.
Dù sao, sở dĩ mà đám đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục có thể cao cao tại thượng, cũng là bởi vì đám người bọn họ có một kẻ với thực lực mạnh mẽ tuyệt đối là Lục Phong đứng đầu. Thế nhưng sau khi trải qua sự việc ngày hôm đó,khi mà Chu Nguyên có thể có đủ thực lực để đối diện một cách trực tiếp cùng với Lục Phong ở trên Nguyên Sơn, đột nhiên các đệ tử đến từ những đại lục bên ngoài lại phát hiện thì ra ở bên trong đám người mình cũng có không ít cao thủ ẩngiấu.
Nếu đã có người với thực lực mạnh mẽ như vậy thì vì cớ gì mà bọn họ còn cần phải xem sắc mặt của đám đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục này làm gì nữa?
Thế là tại trong khoảng thời gian khi mà tuyển sơn đại điển đã sắp sửa diễn ra này thì những xung đột giữa hai bên không còn kết thúc một cách êm xuôi như quá khứ nữa mà căng thẳng lại đang không ngừng leo thang.Mỗi bên đều đang kìm nén một phần quyết tâm,muốn đem đối phương áp đảo lại.
Đối với loại mâu thuẫn ở giữa các đệ tử này thì những người lãnh đạo của Thương Huyền tông lại có thái độ dung túng không để ý tới. Không những vậy, bọn họ còn để cho sự việc phát triển một cách tùy ý. Bởi vì đây cũng là một trong những quy tắc ngầm được thừa nhận của Thương Huyền tông.
Bởi lẽ dù cho thương biển Tông đã được xếp vào hàng những tông môn đứng đầu ở trong Thương Huyền Thiên,thế nhưng đừng quên là những tông môn khác cũng đang phát triển không ngừng.Mà động lực cho sự phát triển ấy chính là cạnh tranh. Ở bất cứ nơi đâu,tại bất cứ thời điểm nào,chỉ khi cạnh tranh tồn tại thì sự tiến bộ mới có thể được duy trì. Bằng không thì chẳng khác gì một đầm nước đọng, sẽ không có chút sinh cơ nào cả.
Nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác thì sự cạnh tranh giữa các đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục cùng với những đệ tử đến từ các đại lục bên ngoài khác sẽ giúp cho bọn họ có thể tôi luyện lẫn nhau. Khiến cho song phương đều có động lực thúc đẩy bản thân phải cố gắng tu hành để không bị rớt lại đằng sau.
Về phần những đệ tử không có cách nào thích ứng được với sự cạnh tranh này thì cũng chỉ đành phải chấp nhận bị đào thải.
Bất quá,tại thời điểm mà loại xung đột giữa song phương này càng lúc càng kéo dài thì thanh danh của Chu Nguyên đã bắt đầu bay vút lên một tầm cao mới với tốc độ hết sức kinh người. Thậm chí đã có xu thế có thể sánh ngang cùng với danh vọng của Lục Phong. Đã bắt đầu xuất hiện tiếng nói về việc Chu Nguyên chính là người có khả năng tranh đoạt vị trí đứng đầu nhất trong hàng ngũ những đệ tử thế hệ này của ngoại sơn.
Tất nhiên đây đều là ngôn luận của các đệ tử đến từ những đại lục bên ngoài,về phần những đệ tử bản thổ của Thánh Châu đaị lục kia thì lại tỏ ra khinh thường đối với loại ngôn luận như thế này. Theo những gì mà bọn họ nghĩ thì sở dĩ Chu Nguyên có thể đánh nganh tay cùng với Lục Phong vào ngày đó cũng là bởi vì Trần Viên đuổi tới kịp thời và ngăn cản lại.Bằng không,nếu như cứ để sự việc tiếp tục diễn ra thì chắc chắn là Chu Nguyên sẽ phải gánh chịu lấy kết cục thảm bại dưới tay Lục Phong.
Nhưng nói gì thì nói,cho tới bây giờ,ở nơi ngoại sơn này, một sự thật hiển nhiên không thể tránh khỏi là thanh danh của Chu Nguyên đã không hề kém cạnh so với Lục Phong.
Về phần đến tột cùng thì giữa hai vị kiêu tử của ngoại sơn này, ai mới là người có tư cách nhận lấy ngôi vị đứng đầu thì cũng chỉ phải chờ vào sự kiện tuyển sơn đại điển đang sắp sửa diễn ra tới đây...
...
Trong khoảng thời gian này thì Chu Nguyên vẫn sẽ tiến hành giảng dạy Hóa Hư Thuật cho các đệ tử như lúc trước. Thế nhưng lẽ đương nhiên là hắn sẽ dành nhiều thời gian hơn cho việc tu luyện của tự thân.
Hơn ai hết,Chu Nguyên hiểu rõ rằng Lục Phong không phải là một đối thủ bình thường.Mặc dù cách làm người của tên này khiến cho người khác rất chán ghét, thế nhưng không thể phủ nhận được là thực lực của hắn lại hết sức mạnh mẽ. Thế nên Chu Nguyên sẽ không để cho mình có cơ hội được lơ là chủ quan.
Đồng thời cùng với việc chú trọng tu luyện của bản thânthì Chu Nguyên cũng bắt đầu thực hiện lời hứa mà hắn đã hứa hẹn cùng với đám người Tống Uyển Khê, Triệu Côn cùng Kiều Tu. Đó là tiến hành chỉ điểm công việc tu luyện cho bọn họ.
Dù sao bây giờ Chu Nguyên thu nhận đám người này cũng là đểđến khi tuyển sơn đại điển diễn ra thì bản thân có thể thu được một chút trợ giúp từ bọn họ.Thế nên nếu như có thể khiến cho thực lực của bọn họ tăng lên thì cũng đồng dạng với làm tăng lên ưu thế của chính mình.
Nơi khe núi.
Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng ở trên tảng đá.Đầu tiên, ánh mắt của hắn nhìn về phía Triệu Côn,mở miệng nói:
-Ngươi lựa chọn tu luyện môn Nguyên thuật có tên là Thiên Cương thủ,đúng không?
Thiên Cương Thủ là một môn trung phẩm Tiểu Thiên Nguyên thuật.Nó có tính chất cương mãnh mà sắc bén.Khi thi triển môn Nguyên thuật này sẽ dẫn theo từng đợt gió xoáy hết sức sắc bén. Nó sắc bén tới mức có thể cắt chém cả sắt thép bằng một cách dễ dàng chư cắt đậu hũ.Khi tu luyện môn Nguyen thuật này đến viên mãn thì ngay cả việc chém phá núi non cũng đều là dễ như trở bàn tay.
Triệu Côn ngheđược Chu Nguyên mở miệng hỏi về Nguyên thuật mà mình tu luyện thì trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ.Mà đám người Tống Uyển Khê đang ngồi xếp bằng ở một bên cũng lộ ra vẻ chờ đợi ngóng trông.
Bọn họ đã chờ rất nhiều ngày rồi, rốt cuộc thì cũng đã chờ tới lúc Chu Nguyên bắt đầu chỉ điểm cho bọn hắn tu luyện Nguyên thuật.
Trong mấy ngày gần đây nhất thì bọn hắn cũng đích thật là có chút buồn rầu.Bởi vì bọn họ nghe được một vài tin tức ngầm, rằng dường như là Lục Phong đang dựa vào quan hệ của mình để tìm kiếm giảng sư tiến hành chỉ đạo chuyên môn trên phương diện tu luyện Nguyên thuật cho đám người Tần Trấn cùng Lôi Hồng Đào.Không thể nghi ngờ rằng điều này sẽ khiến cho thực lực của đám người Lục Phong có sự tăng trưởng trên diện rộng.
Điều này khiến cho đám người Triệu Côn, Tống Uyển Khê cảm thấy hết sức bất an.Dù sao thì nếu như chênh lệch cứ bị kéo dài mãi thế này,đến khi tuyển sơn đại điển diễn ra thì không thể nghi ngờ rằng bọn họ sẽ không thể địch lại đám người Lục Phong.Đến lúc đó dù cho có muốn chiếm cứ vị trí chót nhất trong số 10 người đứng đầu cũng là hết sức khó khăn.
Bất quá lo lắng về lo lắng,bọn họ lại không có quan hệ cứng rắn như Lục Phong.Cũng không có khả năng để cho những tên giảng sư đến từ nội môn kia tiến hành chỉ đạo chuyên môn cho mình.Thế nên tất cả hi vọng của đám người Triệu Côn, Tống Uyển Khê cũng chỉ dành trọn ở trên người của Chu Nguyên.
Thế nhưng làm cho người ta cảm thấy nôn nóng là suốt mấy ngày nay,Chu Nguyên cũng không có một lời nào nói tới vấn đề này.Bọn hắn cũng chỉ đành phải cố gắng nhẫn nhịn.Đến bây giờ rốt cuộc cũng nhìn thấy Chu Nguyên chủ động đề cập tới thì tự nhiên là mừng rỡ vô cùng.
Bất quá ẩn sâu dưới sự mừng rỡ ấy,trong lòng mỗi người bọn họ cũng có đôi chút nửa tin nửa ngờ.Mặc dù bọn họ cũng biết rằng rất có khả năng là Chu Nguyên có thiên phú hết sức kinh người trên phương diện tu luyện Nguyên thuật.Thế nhưng đừng quên Nguyên thuật mà đám người bọn họ tu luyện là không hề giống nhau,mỗi người tu luyện một kiểu Nguyên thuật riêng.Chẳng lẽ Chu Nguyên lại có thể tinh thông được tất cả những môn Nguyên thuật này được hay sao?
Thế nên đối với cam kết chỉ điểm đám người mình tu luyện Nguyên thuật của Chu Nguyên thì mấy người Triệu Côn, Tống Uyển Khê vẫn giữ thái độ là phải tận mắt nhìn thấy mới có thể xác định.