Về phần ngoại luyện thì chính là lấy nguyên khí để rèn luyện thân thể,khiến cho cả hai cùng dung nhập vào với nhau.Đến khi tu luyện đại thành thì chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể phá núi lấp biển.Thậm chí có đồn đại rằng nếu như có thể tu luyện thân thể tới mức cực hạn thì sẽ đủ để “Nhục thân thành Thánh”.Đến cấp độ đó thì chỉ cần trong nháy mắt cũng có thể hái sao trời.
Tuy nhiên, mặc kệ là nội luyện hay ngoại luyện thì đều cần phải đạt tới một trình độ nhất định.Về phần Chu Nguyên bây giờ, hắn cũng chưa đủ điều kiện tối thiểu nhất để lựa chọn con đường nội luyện hay ngoại luyện.Bởi vì nói cho cùng thì nguyên khí tự thân của hắn cũng còn chưa đủ hùng hậu. Ngay cả Khí Phủ cũng còn chưa thể lấp đầy thì nói chi tới việc phát triển thành nội luyện hay ngoại luyện?
- Vậy những ngọn núi khác thì sao? -Chu Nguyên tò mò hỏi.
Cố Hồng Y nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Ví như ở Kiếm Lai Phongthì cácđệ tử lại lấy nguyên khí của tự thân để nuôi dưỡng kiếm.Biến nguyên khí thành kiếm khí, sắc bén mà lăng lệ. Tu đến tận cùng có thể trảm cả sao trời.Nếu như chỉ bàn về độ sắc bén thì nguyên khí của các đệ tử Kiếm Lai Phong đãcó thể đứng hàng thứ nhất trong Thương Huyền tông rồiđấy.
- Thế nên được gia nhập Kiếm Lai Phong cũng là một trong những nguyện vọng hàngđầu của cácđệ tử.
Ánh mắt của Chu Nguyên hơi di động.Còn nhớ trước đó thì Lục Phong cũng từng đề cập tới việc hắn có một vị trưởng bối nắm giữ vị trí cao ở trong Kiếm Lai Phong.
Đôi mắt đẹp của Cố Hồng Y hơi nhìn chung quanh một chút, sau đó mới nhỏ giọng nói:
- Theo ta được biết thì năm xưa,Phong chủ của Kiếm Lai Phong chính là đồng tử theo hầu (1) của Thương Huyền lão tổ-người sáng lập nên Thương Huyền tông.
(1) đồng tử theo hầu: cùng nguồn gốc với từ thưđồng, nhưng nghĩa rộng hơn.
- Nghe nói năm xưa,bởi vì ngài ấy từng có cơ hội được nghe lão tổ giảng đạo,hơn nữa còn có cơ duyênđược thừa hưởng thanh kiếm mà Thương Huyền lão tổ luôn mang theo bên mình, thế nên khi nhận được tin tức rằng lão tổ đã ra đi thì ngài ấy liền tựlập nên Kiếm Lai Phong.
- Thế nhưng lúc sinh thời, lão tổ lại chưa bao giờ nói tới việc thu nhận vị Phong Chủ này làmđệ tử.Thế nên nếu như nghiêm chỉnh mà nói thì vị Phong Chủ của Kiếm Lai Phong này cũng không được tính là chi nhánh chân chính của Thương Huyền tông.
- Về sau nếu có gặp phải thì cậu cần phải chú ý.Tuyệt đối không được nhắc tới hai chữ đồng tử ở trước mặt vị Phong Chủ này.Đây chính là từ ngữ cấm kỵ của hắn.
Chu Nguyên nghe được đoạn chuyện bí mật này thì cảm thấy giật mình.Không nghĩ tới vịPhong chủ của Kiếm Lai Phongkia lại không phải là đệ tử chính thứccủa Thương Huyền lão tổ, trái lại, lại chỉ là một đứa đồng tử theo hầu. Có thể coi đoạn chuyện cũ nàynhư là một trong những bí ẩn Thương Huyền tông.Nếu như lão tổ của Cố Hồng Y không phải là Phong chủ của Hồng Nhai Phong thì chỉ sợ cũng khó mà biết được.
- Nói như vậynghĩa là những vị Phong Chủ khác đều đã từng là đệ tử của Thương Huyền lão tổ hả? -Chu Nguyên hỏi.
- Trong cuộc đời của mình thì Thương Huyền lão tổ chỉ thu nhận bốn vị đệ tử.Chưởng môn bây giờ của chúng ta là đại đệ tử, về phần ba vị đệ tử khác lần lượt là lão tổ nhà ta,Phong chủ của Linh Văn Phong cùng phong chủ của Tuyết Liên Phong.
- Thế còn Lôi Ngục Phong thì sao? -Chu Nguyên phát hiệnra chi tiết bị thiếu trong lời kể của Cố Hồng Y.
- Phong chủ của Lôi Ngục Phong ấy à...Nói về vị này,phải nóingàiấy là người có bối phận cao nhất ở Thương Huyền tông của chúng ta. -Cố Hồng Y thấp giọng nói:
- Đồng dạng,vị này cũng không phải là đệ tử của Thương Huyền lão tổ,mà chỉ là một người bạn cũ mà thôi.Năm đó, khi lão tổ sáng lập nên Thương Huyền tông thì vị bạn cũ này đã tìmđến đây và gia nhập. Thương Huyền lão tổ chỉ điểm tu luyện cho ngài ấy rất nhiều,giúp cho thực lực củangài ấy có sự phát triển vượt bậc,về sau còn cho ngài ấy được thành lập Lôi Ngục Phong, với chức trách là quản lý hình phạt cùng kỷ luật của Thương Huyền tông.
Chu Nguyên gật gật đầu.Không nghĩ tới là Thương Huyền tông lại còn có loại bí ẩn như thế này về lai lịch của bảy ngọn núi.
Tuy nhiên,chính vì nhìn thấyđược tình huống phức tạp như thế này mà Chu Nguyên bắtđầucảnh tỉnh lại bản thân.Còn nhớ, hồi gặp mặt tại trong ThánhTích Chi Địa thì Thương Huyền lão tổ đã từng nói qua một cách rất mịt mờ,rằng có lẽ nguyên nhân mà hắn gặp nạn cũng có sự dính líu tới nội bộ của Thương Huyền tông.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là một loại suy đoán của Thương Huyền lão tổ, thế nên giọng nói của hắn cũng không quá xác định.
Nhưng bất luận như thế nào,Chu Nguyên vẫn cảm thấy bản thân cần phải cẩn thận hơn một chút.
- A đúng,còn có một ngọn núi cuối cùng,đó chính là Thái Nguyên Phong.Đây là một ngọn núi đặc biệt nhất ở trong Thương Huyền tông này.Bởi vì nơi này chính là địa điểm mà khi xưa Thương Huyền lão tổ lựa chọn để bế quan.Bây giờ lão tổ đã mất đi rất nhiều năm rồi,ngọn núi chính của Thái Nguyên Phong lại bị phong ấn,thế nên bây giờ Thái Nguyên Phong đãtrở nên tiêu điều rất nhiều,sẽ có rất ít đệ tử lựa chọn theo học ở ngọn núi này. -Cố Hồng Y nói bổ sung.
Chu Nguyên gật gật đầu,vừa muốn nói thêm điều gì,chợt thần sắc hơi động một cái.Ngẩng đầu nhìn lại thì chỉ thấy nơi khe núi truyền tới một chút bạo động.
Ánh mắt của Chu Nguyên bắn thẳng về phía đó.Chỉ thấy nơi khe núi, đang có rất nhiều đệ tử lui về phía sau tựa như thủy triều.Trên khuôn mặt của họ còn treo lấy một chút vẻ sợ hãi.
Lông mày của Chu Nguyên hơi nhíu lại.Đứng thẳng người dậy.Sau đó Chu Nguyên liền nhìn thấy theo dòng người dần dần tản ra hai bên thì nơi chính giữa xuất hiện bóng dáng của một cô gái với bộ đồ màu đen đang bước chậm rãi mà tới.
Khuôn mặt của cô gái này cũng hết sức xinh đẹp, da dẻ trắng như tuyết.Chỉ là đôi lông mày giương lên lộ ra vẻ kiêu ngạo cùng lạnh lùng.Trên tay cô ta còn nắm lấy một thanh Thanh Phong trường kiếm.
Ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở nơi bờ eo thon thả của cô gái.Bởi vì nơi đó được vây quanh bởi một chiếcđai màu vàng kim,hiển hiện lên sự tinh tế thon thả vòng eo của chủ nhân.
Ánh mắt của Chu Nguyên có đôi chút ngưng tụ lại.
Đệ tử đai vàng của nội sơn.
Cũng vào lúc này, Cố Hồng Y đã nhìn rõ được cô gái kia,lông mày của nàng không nhịn được mà nhíu chặt lại,chậm rãi nói:
- Sao cô ta lại tới đây nhỉ?
- Cô ta là ai? -Chu Nguyên hỏi.
Cố Hồng Y dùng ánh mắt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ mà nhìn Chu Nguyên một cái,nói:
- Lục huyền âm,đệ tử đai vàng của Kiếm Lai Phong.
Nghe thấy cái tên này thì Chu Nguyên liền hiểu rõ.
Hẳn là cô gái này chính là người chị họ mà Lục Phong đã từng đề cập tới hồi trước đây mà.
Xem ra mục tiêu của vị khách bất ngờ này cũng không thiện chí đâu.