Cô gái với bộ váy màu đen, trên tay cầm theo Thanh Phong trường kiếm,từng bước từng bướcmột đi vào bên trong khe núi. Cô ta đi qua chỗ nào thì có rất nhiều đệ tửđang đứng ở chỗ đó đều nhao nhao tránh né. Trong ánh mắt của từng người đều tràn đầy vẻ kinh sợ. Bọn họ có thể cảm giác được kiếm khí phát tán ra từ trên thân của cô gái này sắc bén lăng lệ tới mức nào.
Hơn nữa, chiếc đai vàng tinh tế bên hông của cô gái cũng đã biểu lộ thân phận của nàng.
Đệ tử đai vàng của nội sơn.
Phải biết ngay cả những người đệ tử nộisơn có chức nghiệp giảng dạy Nguyên thuật ở ngoại sơn cũng chỉ là đệ tử đai đen mà thôi.Nếu bàn về địa vị cùng thân phận thì những giảng sư mà ngày thường luôn cao ngạo đó kém quá xa cô gái mặc váy đen trước mắt này.
Tuy nhiên, đối với đông đảo ánh mắt của các đệ tử chung quanh thì cô gái mặc váy đen lại chẳng thèm để ý tới.Có thể thấy trong mắt của cô ta tràn đầy vẻ lạnh lùng cùng kiêu ngạo.Hiển nhiên là những đệ tử ngoại sơn này chẳng đáng để cô ta liếc mắt một cái.
Cô gái xuyên qua khe núi,cuối cùng đi đến vị trí trước mặt Chu Nguyên cùng Cố Hồng Y.
Chu Nguyên dùng ánh mắt mang theo vẻ đề phòng nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.Cô ta chính là chị họ của Lục Phong,vốn là đệ tử nội sơn lại đột nhiên đến nơi ngoại sơn này, nếu có mụcđích thìquá nửa sẽ không phải là mục đích tốt đẹp gì.
Bất quá, mặc kệ Chu Nguyên đề phòng trong lòng,cô gái tên là Lục Huyền Âm kia chỉ là nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái,sau đó con ngươi tràn đầy vẻ kiêu ngạo của cô ta lại nhìn về phía Cố Hồng Y.
Trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của cô ta đột nhiên nổi lên vẻ tươi cười.Cô ta đi lên phía trước, kéo lấy tay nhỏ của Cố Hồng Y,cười tủm tỉm nói:
- Hồng Y,trước đó cũng từng nghe Lục Phong nhắc tới là muội đã tới Thương Huyền tông, tỷ đã sớm muốn đến chơi với muội, chỉ tiếc là thời gian không cho phép.Thế nhưng cũng không sao,chỉ chờ muội tiến vào nội sơn thì thời gian mà chúng ta gặp mặt sẽ tăng lên rất nhiều.
Đối với vẻ nhiệt tình này của Lục Huyền Âm thì Cố Hồng Y cảm thấy có đôi chút mất tự nhiên. Trên thực tế,có thể xem là Cố Hồng Y cũng có đôi chút quen biết với Lục Huyền Âm. Dù sao hai nhà vốn là có quan hệ thân thiết,khi còn bé mấy đứa trẻ cũng hay chơi chung với nhau.
Chỉ bất quá theo tuổi tác tăng dần,Lục Huyền Âm cũng tiến vào tu luyện ở trong Thương Huyền tông,số lần gặp mặt ít đi, thế là chút tình cảm này cũng dần dần phai nhạt.
Thế nên đối với việc Lục Huyền Âm đột nhiên xuất hiện,lại nhiệt tình với mình như vậy thì Cố Hồng Y cũng có chút không quá thích ứng.
Cố Hồng Y khéo léo rút lại cánh tay,nói:
- Làm sao đột nhiên mà Lục sư tỷ lại từ trong nội môn đi ra bên ngoài này?
Lục Huyền Âm mỉm cười nói:
- Còn chẳng phải là nghe nói muội muội tới đây, vừa lúc tỷ rảnh rỗi liền đến chơi với muội hay sao?Vừa rồi tỷ cũng đã gọi Lục Phong một tiếng.Tí nữa mấy người chúng ta cùng nhau tụ tập đi.Còn nhớ khi còn bé thì muội cùng với Lục Phong chơi thân với nhau nhất đấy.
Cố Hồng Y cau lại chân mày.Bây giờ thì nàng cũng đã hiểu rõ,mục đích hôm nay mà Lục Huyền Âm tới đây cũng không phải là Chu Nguyên, mà là hướng về Cố Hồng Y nàng.
Trên thực tế cũng đúng như những gì mà Cố Hồng Y suy đoán.Mục đích củahành động bất ngờ ngày hôm nay của Lục Huyền Âm chính là giúp cho Lục Phong có thể có cái cớ để tiếp cận với Cố Hồng Y.Bởi vì từ những gì mà Lục Phong nói thì có vẻ là gần đây Cố Hồng Y bắt đầu đối xử lạnh nhạt với hắn, không những vậy côấy lại còn trở nên thân quen với một thằng nhà quê đến từ cái xó xỉnh đại lục nào đó.
Khi nghe được tin tức này thìLục Huyền Âm cảm thấy có chút khó có thể tin, cũng không thể chấp nhận được.Phải biết lão tổ của Cố gia chính là Phong Chủ Hồng Nhai Phong của Thương Huyền tông,địa vị vô cùng hiển hách.Nếu như Lục Phong cùng Cố Hồng Y có thể thành một đôi, vậy thì đây quả thực là một tin tức tốt đối với Lục gia bọn họ.
Mà lại,thậm chí làcả vị Phong chủ của Kiếm Lai Phong, nơi mà cô ta đang theo học, cũng đều đã từng tự mình hỏi tới việc này.
Theo Lục Huyền Âm thấy,điều kiện của Lục Phong hết sức xuất chúng, thiên phú cũng tốt vô cùng.Có thể nói là môn đăng hộ đối cùng với Cố Hồng Y.Kết quả chuyện tốt còn chưa thành,trước mắt lại nhảy ra tới một tên nhà quê phá đám.Quả thực là khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.
Thế là khi Lục Huyền Âm nghe thấy tin tức này, cô ta mới vội vã tạm dừng tu luyện,chạy ra ngoại sơn tìm lấy Cố Hồng Y.Rất hiển nhiên, mục đích là muốn tìm cơ hội để tác hợp hai người Lục Phong cùng Cố Hồng Y lại một lần nữa.
Cố Hồng Y lắc lắc đầu,có chút xin lỗi mà nói:
- Lục sư tỷ,tuyển sơn đại điển đã đến gần trước mắt,tạm thời ta chỉ muốn bình tĩnh lại tâm thần,tập trung tu luyện.
Lục Huyền Âm vội vàng cười nói:
- Tập trung tu luyện là tốt, nhưng cũng cần có mức độ.Thỉnh thoảng cũng nên nghỉ ngơi một chút,cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới sự phát triển của tu vi đâu.
Cố Hồng Y cảm thấy đau đầu, cảm thấy có chút khó đối phó với loại nữ nhân này,chỉ đành từ chối một lần nữa:
- Bây giờ muội còn cần phải dựa vào sự giúp đỡ của Chu Nguyên để tu luyện Hóa Hư Thuật. Thế nhưng thời gian rảnhmỗi ngày của hắn cũng có hạn,cho nên thật sự là muội phải tranh thủ thỉnh giáo,không quá rảnh rỗi.
Lục Huyền Âm nghe vậy thì giật mình một chút,sau đó con ngươi tràn đầy vẻ lạnh lẽo kia nhìn về hướng Chu Nguyên,mỉm cười nói:
- Chắc hẳn vị này chính là Chu Nguyên sư đệ? Mấy sự tình mà cậu gây ra gần đây ở ngoại sơn cũng lan truyền tới tận nội sơn rồi đấy!
Chu Nguyên chỉ từ chối cho ý kiến,cười cười không đáp.
Lục Huyền Âm rất tùyý mà nói:
- Thế này đi,Chu Nguyên sưđệ này,việc tu luyện ngày hôm nay của Hồng Y tạm dừng ở đây.Có gì thì về sau cậu lại bớt ra chút thời gian bổ sung lại,thế có được hay không?
Lúc nói lời này thì khuôn mặt của Lục Huyền Âm vẫn treo lấy nụ cười, mặc dù là câu đề nghị,thế nhưng trong giọng nói lại tựa hồ đã làm ra quyết định cho chuyện này.
Chu Nguyên cũng không quá để ý,thần sắc nhàn nhạt,mắt hơi cụp xuống,nói:
- Thời gian tu luyện mỗi ngày đều là cố định.Nếu như đã bỏ qua thì chỉ đành chờ lần khác.Đệ tử tu luyện Nguyên thuật ở chỗ này của ta cũng nhiều lắm,thế nên cũng chẳng dư dả thời gian mà nhắc tới chuyện học bù.
Nụ cười xinh đẹp trên gương mặt của Lục Huyền Âm lập tức ngưng tụ lại.Cô ta vốn cho rằng với thân phận của mình,đối với một kẻ chỉ là đệ tử ngoại sơn như Chu Nguyên thì hắn sẽ phải ngoan ngoãn nghe theo yêu cầu.Nói gì thì đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.Thế nhưng Lục Huyền Âm cũng không nghĩ tới là Chu Nguyên lại không biết điều như vậy.
- Chu Nguyên sư đệ quả là người có cá tính đấy nhỉ? -Nét tươi cười của Lục Huyền Âm thu liễm lại,nói.
Cô ta dùng ánh mắt nhàn nhạt mà nhìn xem Chu Nguyên,trong đó tràn đầy vẻ nghiền ngẫm.Lúc trước,trong tin tức mà Lục Phong gửi cho Luc HuyềnÂm thì hắn cũng đã từng nhắc tới mâu thuẫn của mình cùng với Chu Nguyên.Bất quá bất luận là Lục Phong hay là Lục Huyền Âm cũng không quá để chuyện này ở trong lòng.
Về phần Chu Nguyên tuyên bố muốn đoạt lấy vị trí thứ nhất của Lục Phong trong tuyển sơn đại điển, theo Lục Huyền Âm thì đây càng là chuyện tiếu lâm.Thậm chí cô ta còn cảm thấy tên nhà quê Chu Nguyên này thật là chẳng biết trời cao đất rộng là gì.
Trong mất của Lục Huyền Âm,một tên chỉ ở cấp độ Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên như Chu Nguyên còn chẳng có đủ tư cách để khiêu chiến Lục Phong.
Thế nên lần này đi ra ngoại sơn thì mục đích của cô ta cũng thuần túy là vì Cố Hồng Y.Về phần Chu Nguyên?Cô ta chẳng có ý nghĩ phải dọa dẫm hay nhắc nhở cái gì.Bởi vì dưới cái nhìn của Lục Huyền Âm,đợi đến lúc tuyểnsơn đại điển diễn ra thì tên nhà quê này chắc chắn sẽ bị Lục Phong đánh đến đầu rơi máu chảy,mất hết mặt mũi.
Chỉ là cô ta cũng không nghĩ tới,tên nhà quê này lại dám không nể mặt mũi của chính mình.
Chu Nguyên lắc đầu cắt đứt suy nghĩ của Lục Huyền Âm,nói:
- Ta chỉ là làm việc dựa theo quy củ mà thôi.Bất kể là ai đến thì ta cũngđều làm như vậy.Mong rằng Lục sư tỷ đừng trách.
Thanh âm của Chu Nguyên hết sức bình thản,không mang theo gợn sóng,hơn nữa nội dung câu nói cũng khá là chân thành.
Thế nhưng Lục Huyền Âm lại chẳng thèm để ý tới cái này.Cô ta chỉ biết là Chu Nguyên từ chối đề nghị của mình.Đôi con ngươi đang nhìn chằm chằm Chu Nguyên kia dần dần trở nên lạnh lẽo.Nguyên khí quanh thân cũng khẽ chấn động.Trong lúc mơ hồ còn có thể nghe thấy từng tiếng kiếm khí sắc bén rít gào phát ra.
Một luồng áp lực lăng lệ lập tức bao phủ về hướng Chu Nguyên.
- Lục sư tỷ!
Cố Hồng Y đang đứng ở một bên cũngphát hiện không khí giữa hai người không đúng,lập tức tiến lên một bước đứng ở trước người Chu Nguyên,lông mày dựng thẳng lên, trong giọng nói có chút giận dữ:
- Tỷ làm cái gì vậy?
Lục Huyền Âm hơi cau mày một chút,cô ta phát hiện Cố Hồng Y là thật sự nổi giận, liềnvội vàng tán đi kiếm khí quanh thân, trong giọng nói tràn đầy vẻ tiếc nuối:
- Hồng Y,muội thật sự không muốn nhân cơ hội này đểhọp mặt cùng với mấy người chúng ta hay sao?
Cố Hồng Y trầm giọng nói:
- Gần đây vội vàng tu luyện,thật sự là không có thời gian rảnh rỗi.
Từ chối về từ chối, chính Cố Hồng Y cũng hiểu rõ cô gái Lục Huyền Âm này khá khó chơi,chỉ đành nói:
- Nếu không thì chờ tới khi tuyển sơn đại điển kết thúc,chúng ta lại lựa thời gian gặp mặt một chút cũng được.
Lục Huyền Âm cũng nghe ra đây là điểm giới hạn của Cố Hồng Y, thế là lập tức cười gật gật đầu,nói:
- Được thôi,vậy liền chờ tới khi tuyển sơn đại điển kết thúc đi.Muội cứ việc yên tâm,đến lúc tuyển sơn đại điển diễn ra thì ta cũng sẽ tới đây cổ vũ cho muội.
Nói xong, cũng không dây dưa cái gì,Lục Huyền Âm quay người rời đi.
Trước khi đi cô ta còn dùng ánh mắt lạnh lẽo lướt qua Chu Nguyên một chút.
Tại trong đông đảo những ánh mắt nhìn soi mói,Lục Huyền Âm ra khỏi khe núi, cuối cùng ở tại nơi cửa của khe núi gặp mặt Lục Phong với toàn thân áo trắng.
Lục Phong nhìn thấy Lục Huyền Âm chỉ là đi ra một mình thì lông mày hơi nhíu lại,nói:
- Hồng Y không cùng tới sao?
Lúc này gương mặt xinh đẹp vốn vẫn giữ nét mỉm cười của Lục Huyền Âm lập tức âm trầm xuống.Trong mắt cô ta hiện lên một vẻ lạnh lẽo,thản nhiên nói:
- Quả thực là tên nhà quê kia quá khiến cho người ta chán ghét.
Hiển nhiên, Lục Huyền Âm đã quy tất cả nguyên nhân của lần thất bại này lên trên đầu của Chu Nguyên.
- Lục Phong, nếu có cơ hội thì trên tuyển sơn đại điển, hãy phế đi thằng nhãi này.
- Ta muốn để cho hắn biết,chỉ là hạng người quê mùa thì tốt nhất là cứ ở lại trong cái vũng bùn của mình,đừng có suốt ngày mơ tưởng viển vông con cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!
Trong âm thanh của Lục Huyền Âm tràn đầy vẻ ác độc.
Lục Phong nghe vậy cũng nhẹ nhàng gật đầu,trong ánh mắt cũng hiện lên vẻ lạnh lẽo nhìn lướt qua nơi khe núi.
- Tỷ cứ việc yên tâm, lúc tuyển sơn đại điển diễn ra,ta sẽ khiến cho hắn hiểu được đến tột cùng thì hắn đã trêu chọc phải những người đáng sợ tới nhường nào.