Khi lời của Thanh Dương chưởng môn vừa dứt, toàn bộ ánh mắt trong thiên địa không thể nghi ngờ lại một lần nữa hội tụ ở trên người Chu Nguyên.
Với tư cách người thứ nhất của đại điển lần này, bất luận tiến vào một Phong nào, Chu Nguyên không thể nghi ngờ đều đạt được ưu đãi đặc biệt.
Thanh Dương chưởng môn nhìn qua Chu Nguyên, trong ánh mắt thâm thúy lộ ra thần sắc vui vẻ, hắn nói:
- Thương Huyền Phong ta có thể xem như là ngọn núi đứng đầu của Thương Huyền Tông, nếu là ngươi nguyện ý thì có thể gia nhập Thương Huyền Phong ta.
- Chưởng môn sư huynh, ngươi cũng không khỏi quá đáng rồi!
Nghe vậy, Liên Y phong chủ lập tức trợn trắng mắt nhìn Thanh Dương chưởng môn rồi nói:
- Thương Huyền Phong đã là ngọn núi thứ nhất rồi thì cần gì phải cướp người với những Phong khác?
Đối với Chu Nguyên, nàng hiển nhiên cũng có chút thoả mãn, không chỉ có khuôn mặt đẹp trai, vóc người nhã nhặn, thanh tú mà thiên phú cũng rất kinh người. Nếu Chu Nguyên gia nhập Tuyết Liên Phong, tương lai Tuyết Liên Phong bọn họ nhất định cũng có thể trở thành một đệ tử nổi tiếng.
Đến lúc đó, nói không chừng trong mười đại Thánh Tử của Thương Huyền Tông, Tuyết Liên Phong bọn họ lại có thể nhiều hơn một người, cũng không cần Lý Khanh Thiền một mình chống đỡ cả Tuyết Liên Phong nữa.
Nhưng Liên Y phong chủ vừa dứt lời, Cố Thiên Hồng, phong chủ của Hồng Nhai Phong lại lắc đầu, âm thanh như sấm rền:
- Tiểu tử này thích hợp ngoại luyện chi thuật nên gia nhập Hồng Nhai Phong ta.
Hắn nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Tiểu tử, chỉ cần ngươi vào Hồng Nhai Phong ta, bổn tọa sẽ đảm bảo trong ba năm giúp ngươi thăng làm đệ tử đai tím.
Lời này của Cố Thiên Hồng vừa nói ra xong lập tức dẫn tới vô số ánh mắt hâm mộ nhìn qua Chu Nguyên. Ba năm thăng làm đệ tử đai tím, tốc độ này quá nhanh rồi.
Chu Nguyên cũng hơi sững sờ. Hiển nhiên là hắn cũng không ngờ mình lại có thể khiến cho mấy vị cự đầu tranh đoạt. Hơn nữa mấy vị này cự đầu lúc trước vẫn còn giữ bộ dáng cao thâm mạt trắc, như thế nào thoáng một cái đã trở thành tiểu thương chào hàng nhà mình vậy.
- Cố Man Tử!
Mắt phượng của Liên Y phong chủ nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Hồng, quát mắng.
Nhưng nàng vừa quát lên thì Bạch Mi lão nhân của Linh Văn Phong cũng vuốt lông mi trắng bạc đang rủ xuống của mình và chậm rãi nói:
- Chu Nguyên, lão phu thấy ngươi tu luyện thần hồn đã có thành tựu nhất định. Nếu như ngươi lựa chọn tu hành Nguyên văn thì tiền đồ nhất định cực kỳ phi phàm. Mà Linh Văn Phong ta thì chính là ngọn núi có tạo nghệ trên phương diện Nguyên văn đứng thứ nhất trong Thương Huyền Tông.
Liên Y phong chủ tức đến nở nụ cười. Những tên hỗn đản này, rõ ràng lúc trước nàng là người chú ý Chu Nguyên trước, bây giờ vừa thấy được hắn lấy được vị trí thứ nhất của đại điển chọn đệ tử nội sơn liền nhao nhao xông đến cướp người rồi.
Không thèm để ý đến những tên hỗn đản này, mắt phượng của nàng quay qua Chu Nguyên, nàng nói:
- Chu Nguyên, chỉ cần ngươi gia nhập Tuyết Liên Phong ta, ta sẽ thưởng một tòa Nguyên Sơn cho ngươi.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều đệ tử lập tức đỏ mắt.
Chu Nguyên cũng không nhịn được liếm liếm môi. Thưởng cả một tòa Nguyên Sơn, đó là tài sản lớn đến mức nào. Phải biết rằng, toàn bộ ngoại sơn bọn họ cũng mới chỉ có một tòa Nguyên Sơn, chỗ kia là để mấy chục nghìn đệ tử cùng nhau tu luyện.
Mà lúc này, Liên Y phong chủ lại muốn ban thưởng cho hắn một tòa Nguyên Sơn, cho hắn một mình sử dụng. Tuy nói quy mô của tòa Nguyên sơn khẳng định không bằng của ngoại sơn nhưng nếu chỉ một mình hắn độc hưởng thì hiệu suất tu luyện tự nhiên cũng không giống bình thường.
Nghe nói, cho dù là ở bên trong nội sơn thì cũng chỉ có những đệ tử cực kỳ ưu tú mới có tư cách hưởng thụ đãi ngộ một người độc hưởng một tòa Nguyên Sơn.
Mà Chu Nguyên vừa mới tiến nội sơn là đã có thể lấy được vinh hạnh đặc biệt này, từ điều này có thể thấy được Liên Y phong chủ coi trọng hắn như thế nào.
Ngay khi phần đông đệ tử đỏ mắt, Linh Quân phong chủ của Kiếm Lai Phong cũng cười nhạt một tiếng. Ánh mắt mang theo thâm ý nhìn về phía Chu Nguyên, hắn nói:
- Chu Nguyên, nếu như ngươi gia nhập Kiếm Lai Phong ta thì cũng sẽ có đãi ngộ như Tuyết Liên Phong.
Nghe vậy, Lục Huyền Âm đang đứng ở một bên lập tức không nhịn được cắn chặt hàm răng vào nhưng nàng cũng không dám mở miệng, chỉ có thể không ngừng nhìn Chu Nguyên với ánh mắt oán hận.
Vốn dĩ tất cả mọi thứ này đều nên thuộc về Lục Phong.
Nhưng hiện tại, mọi thứ lại bị kẻ quê mùa này cướp đi.
Nghe vậy, Chu Nguyên cũng hơi giật mình. Liếc nhìn vị Linh Quân phong chủ kia với vẻ trầm ngâm, hắn cũng nghe nói tựa hồ Lục Phong cùng Kiếm Lai Phong có quan hệ rất sâu. Hôm nay hắn đánh bại Lục Phong, chiếm vị trí thứ nhất của đại điển chọn đệ tử nội sơn, từ góc độ nào đó cũng coi như là đánh vào mặt của Linh Quân phong chủ.
Cho nên thấy Linh Quân phong chủ mở miệng, hắn cũng có chút ngạc nhiên.
Chỉ có điều, cục diện trước mặt này ngược lại làm cho hắn có chút đau đầu.
Mà đúng lúc này, một thanh âm hơi có vẻ gay gắt, khó chịu bỗng nhiên vang lên:
- Chưởng môn, mấy vị phong chủ, tuy rằng các ngươi ái tài là chuyện tốt nhưng mà chớ để hư mất quy củ. Tài nguyên bên trong Thương Huyền tông chính là dùng công tích để đổi lấy. Nếu tùy ý ban thưởng thì sẽ rối loạn quy củ.
Thanh âm kia tựa như mang theo tiếng sấm sét, vang vọng thiên địa.
Chu Nguyên nhìn sang, người vừa nói chuyện chính là người từ đầu đến cuối đều trầm mặc không nói gì, Lôi Quân phong chủ của Lôi Ngục Phong .
Nếu bàn về tư lịch, vị phong chủ này hoàn toàn có thể nói là cao nhất trong Thương Huyền Tông, cho nên khi hắn mới mở miệng, ngay cả Thanh Dương chưởng môn đều khẽ gật đầu, nói:
- Lôi Quân phong chủ nói cũng đúng. Tất cả đều nên dựa theo quy củ mà làm.
Mấy vị phong chủ khác thấy thế, cũng không tiếp tục lên tiếng nữa.
- Chu Nguyên, ngươi đã đoạt được vị trí thứ nhất của đại điển chọn đệ tử nội sơn cho nên có quyền lợi lựa chọn ngọn núi để vào. Vậy ngươi tự mình lựa chọn đi.
Thanh Dương chưởng môn nhìn về phía Chu Nguyên, chậm rãi nói.
Chu Nguyên cũng hơi rùng mình. Hắn cung kính xác nhận, sau đó trầm mặc, liếc mắt nhìn về phía Yêu Yêu đang đứng trên một bệ đá ở phía xa.
Tất cả ánh mắt của moi người cũng đều hội tụ ở trên người của hắn.
Chu Nguyên hít sâu một hơi. Sau đó, hắn nhìn về phía Thanh Dương chưởng môn cũng mấy vị phong chủ và trầm giọng nói:
- Đệ tử muốn gia nhập Thánh Nguyên Phong.
Hắn được Thương Huyền lão tổ chỉ điểm, đi vào Thương Huyền Tông là muốn lấy đạo thánh văn thứ hai giấu ở bên trong Thánh Nguyên Phong.
Lời của Chu Nguyên vừa dứt, tất cả mọi người đều mở to hai mắt.
Thậm chí cả Thanh Dương chưởng môn cũng mấy vị phong chủ cũng đều sững sờ, nhìn về phía Chu Nguyên với vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên là đối với lựa chọn này của Chu Nguyên, bọn họ cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Ngay cả Lôi Quân phong chủ của Lôi Ngục Phong vốn bình tĩnh từ đầu đến cuối cũng phải kinh ngạc ngẩng đầu nhìn qua Chu Nguyên.
Thanh Dương chưởng môn thoáng trầm mặc một lúc rồi chậm rãi nói:
- Chu Nguyên, ngươi cần phải biết, Thánh Nguyên Phong chính là chỗ mà lão sư của chúng ta thường hay bế quan. Nhưng sau khi lão sư vẫn lạc, phần lớn khu vực bên trong Thánh Nguyên Phong đều bị phong ấn. Bởi vậy, hiện tại, ngọn núi này không có phong chủ, chỉ có mấy vị trưởng lão chủ trì. Những năm gần đây này, có rất ít đệ tử lựa chọn Thánh Nguyên Phong.
- Thậm chí hôm nay, trong mười đại Thánh Tử của Thương Huyền Tông ta, không có một người nào từ Thánh Nguyên Phong.
- Cho nên, ta muốn biết vì sao ngươi phải lựa chọn Thánh Nguyên Phong?
Quay mắt về phía những cự đầu kia, Chu Nguyên ôm quyền nói:
- Vãn bối có thể đi vào Thương Huyền Tông chính là vì ở Thánh Tích Chi Địa, đã lấy được Thánh Huyết của lão tổ để tẩy lễ. Vãn bối cho rằng mình đã nhận được ân tình từ lão tổ thì phải làm điều gì đó, cho nên vãn bối muốn gia nhập Thánh Nguyên Phong. Mặc dù vãn bối không dám nói là sẽ giúp Thánh Nguyên Phong lớn mạnh trở lại, nhưng cũng muốn dốc hết sức làm cho được Thánh Nguyên Phong không đến mức xuống dốc để báo ân tình của lão tổ.
Hắn cụp mắt xuống. Bí mật về thánh văn có quan hệ đến Thương Huyền Thánh Ấn, đây là Thánh Vật chân chính, có liên lụy quá lớn. Cho nên ngay từ đầu Thương Huyền lão tổ đã dặn dò qua là quyết không thể bạo lộ bí mật về thánh văn.
Cho nên, Chu Nguyên tự nhiên không có khả năng để lộ ra tin tức đạo thánh văn thứ hai đang giấu ở bên trong Thánh Nguyên Phong.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, Thương Huyền lão tổ đã từng hoài nghi việc hắn vẫn lạc có lẽ có quan hệ cùng người bên trong Thương Huyền Tông. Dưới loại tình huống này, Chu Nguyên càng không dám đơn giản lộ tin tức ra, bằng không thì vạn nhất lão tổ hoài nghi là chính xác. Lấy thực lực hiện giờ của hắn chỉ sợ không thể bảo toàn.
Cho nên, hắn muốn đi vào Thánh Nguyên Phong, hơn nữa hắn còn đã chuẩn bị một cái cớ vô cùng tốt.
Lời nói này của Chu Nguyên khiến cho ánh mắt của Thanh Dương chưởng môn và mấy vị phong chủ khi nhìn về phía hắn đều hơi hơi hòa hoãn xuống. Dù sao Thương Huyền lão tổ là thầy của bọn họ, là người mà bọn họ cũng cực kỳ kính trọng. Tuy rằng trong mắt bọn họ, ý báo ân trong lời nói của Chu Nguyên còn có chút non nớt, nhưng chính là bởi vì như thế mới lộ ra tâm tính của người thiếu niên này.
Mắt phượng của Liên Y phong chủ lộ ra thần sắc tiếc hận, nhưng ánh mắt của nàng khi nhìn về phía Chu Nguyên lại càng thêm nhu hòa, nàng nói:
- Nếu tiểu gia hỏa nhà ngươi đã có cái tâm này, vậy thì chúng ta sẽ chiều theo ý ngươi. Nhưng ngày sau nếu ngươi có khó khăn, có thể đến Tuyết Liên Phong tìm ta thỉnh giáo.
Chu Nguyên vội vàng ôm quyền cảm tạ. Hắn cũng cảm giác được lời nói của Liên Y phong chủ tràn đầy thiện ý đối với hắn.
Thanh Dương chưởng môn cũng gật gật đầu, nói:
- Nếu ngươi đã chọn lựa như vậy thì bổn tọa cũng chỉ có thành toàn ngươi. Sau này, ngươi sẽ tiến vào Thánh Nguyên Phong tu hành.
Nghe được quyết định của chưởng môn, ở sâu trong nội tâm Chu Nguyên lập tức như trút được gánh nặng. Cuối cùng, hắn đã thành công tiến vào Thánh Nguyên Phong.
Chờ sau khi đến Thánh Nguyên Phong, hắn liền có thể tìm cơ hội để thử xem đạo thánh văn thứ hai kia ở đâu rồi.