Con mắt của Lục Phong đỏ bừng, trong đó còn tràn đầy vẻ không cam lòng.
Phụt! phụt!
Rốt cuộc đã không thể nhịn được nữa, Lục Phong phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng chậm rãi ngửa ra đằng sau, ngã thẳng xuống đất, vì bị thương quá nặng mà ngất đi.
Đùng!
Tại khoảnh khắc mà Lục Phong ngã xuống thì tựa như là cả đất trời đều chìm trong im lặng. Dần dần, vô số các đệ tử đều há to miệng, trong mắt cũng dâng lên từng luồng cảm xúc rung động.
Ồ!!!
Trong chớp mắt tiếp theo, vô số những tiếng bàn luận xôn xao vang lên ngập trời, đinh tai nhức óc tưởng như muốn lật tung cả ngoại sơn.
Ai cũng không nghĩ tới, rằng Lục Phong mới chính là người bại trận trong cuộc chiến này!
-Tiểu Nguyên ca thật lợi hại!
Đám người Thẩm Vạn Kim cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía bóng người thon gầy nhưng cao lớn sừng sững đang đứng ở trên tòa bệ đá kia. Tuy nói bọn họ vẫn luôn hi vọng có thể nhìn thấy Chu Nguyên giành chiến thắng, thế nhưng ngay cả những người gần gũi với Chu Nguyên như bọn họ cũng không thể hiểu hết được, đến cùng thì Chu Nguyên mạnh bao nhiêu. Thế nên trong lòng của ai cũng không quá chắc chắn về chiến thắng của Chu Nguyên. Dù sao thì sự uy hiếp mà Lục Phong mang lại cũng quá mạnh mẽ rồi!
Thế nên trong khoảnh khắc mà Lục Phong ngã xuống thì chính bản thân bọn họ cũng phải nhận lấy một cơn sốc khá lớn.
Lúc này, sắc mặt của Tiêu Thiên Huyền cũng tràn đầy vẻ phức tạp mà nhìn về phía Chu Nguyên. Có thể thấy được trong ánh mắt của hắn còn có cả sự sợ hãi. Giờ này khắc này, hắn thực sự có chút khâm phục khả năng nhìn người của phụ thân mình.
Với thiên phú mà Chu Nguyên thể hiện ra thì hắn chắc chắn sẽ trở thành một trong những nhân vật đứng đầu của Thương Huyền tông trong tương lai. Có thể nói là tiền đồ không giới hạn. Đến lúc đó, chỉ sợ là toàn bộ Thương Huyền Thiên sẽ đều biết được đến cái tên Chu Nguyên này.
Chỉ có ngu xuẩn mới đi kết thù kết oán với nhân vật bậc này.
Cố Hồng Y cũng đang ngẩng lên khuôn mặt xinh đẹp nhìn về phía thân ảnh của Chu Nguyên, trong mắt của nàng cũng có từng tia sắc thái khác thường. Hiển nhiên là loại kết quả này đã tạo nên sự kinh ngạc không nhỏ cho Cố Hồng Y.
Mặc dù Cố Hồng Y rất chán ghét Lục Phong, nhưng cũng không thể không thừa nhận là tên này là người có năng lực. Chí ít ở lúc này thì nàng còn chưa thể chiếm được ưu thế nếu như phải đối đầu trực diện với Lục Phong.
Thế nhưng, Chu Nguyên lại có thể đánh bại hắn.
Cố Hồng Y rất rõ ràng, Chu Nguyên chỉ xuất thân từ một nơi đại lục cực kỳ xa xôi. Nếu như bàn về điều kiện tu luyện thì tài nguyên mà Chu Nguyên có thể sử dụng là không thể nào so sánh được với những kiêu tử con cháu vọng tộc của Thánh Châu đại lục như bọn họ. Trong điều kiện như thế, vậy mà Chu Nguyên vẫn có thể giành chiến thắng.
Phải có năng lực lớn tới nhường nào mới có thể san bằng được sự chênh lệch về xuất thân ấy?
Cố Hồng Y cong lên đôi môi đỏ, trước mắt hiện ra cảnh tượng khi mà nàng nhìn thấy Chu Nguyên lần đầu tiên. Lúc ấy, ngay cả việc Chu Nguyên nhận được tư cách trở thành đệ tử nhất đẳng cũng đã gây nên rất nhiều chỉ trích cùng trào phúng từ phía mọi người. Chính bản thân nàng cũng chỉ coi rằng đây là một kẻ phải dựa vào quan hệ đi cửa sau để đạt được danh hiệu này. Thế nhưng, ở thời điểm ấy, lại có ai có thể dự đoán được, rằng chỉ ba tháng sau, thì kẻ mà bọn họ vẫn luôn coi khinh ấy lại có thể đứng ở chỗ cao nhất của tuyển sơn đại điển, khiến cho vạn người phải ngưỡng mộ?
-Lần này, coi như là cô đã cứu mạng ta một lần! -Tại một bên, đột nhiên Dương Tu lại nở ra nụ cười khổ.
Ánh mắt của Dương Tu tràn đầy vẻ kiêng dè mà nhìn về phía thân ảnh của Chu Nguyên, hơi thở dài một tiếng. Bởi vì hắn hiểu rằng, nếu như đổi lại là mình ở trong vị trí của Lục Phong thì chỉ sợ là sẽ càng thua thê thảm hơn.
Vì thế nên hành động ngăn cản lại mình vào lúc nãy của Cố Hồng Y cũng đã gián tiếp bảo vệ được mặt mũi cho Dương Tu.
Ngay tại lúc mà rất nhiều đệ tử đều còn đang ồn ào xôn xao, thì nơi tầng mây nguyên khí phía trên, chỗ của mấy vị người đứng đầu cũng khá là sôi nổi.
Thanh Dương chưởng giáo nhìn về phía thân ảnh trẻ tuổi kia, cười gật gật đầu, nói:
-Được lắm! Không hổ là người đã từng được nhận Thánh huyết tẩy lễ của lão sư.
Trên gương mặt xinh đẹp của Phong Chủ Liễu Liên Ycũng nở rộ ra một nụ cười làm cho người say mê. Đôi mắt phượng của nàng nhìn về phía Phong chủ Linh Quân, cười nói:
-Xem ra đám người Kiếm Lai Phong các ngươi đã tính sai rồi.
Trên gương mặt tựa như ngọc sáng của Phong Chủ Linh Quân vẫn duy trì nụ cười nhạt nhòa. Có thể nhìn ra được, kết quả của trận đấu này cũng khác xa so với dự liệu của hắn. Thế nhưng dù sao thì Linh Quân cũng là người từng trải, bụng dạ cực sâu, thế nên hắn cũng không thể hiện ra cảm xúc cực đoan nào cả, chỉ là nói:
-Chàng trai Chu Nguyên này rất ưu tú! Lục Phong thua cũng không oan.
Ánh mắt của Phong Chủ Linh Quân nhìn Chu Nguyên một lúc lâu rồi mới rời đi, lại nhìn qua chỗ Lục Phong nằm. Thế nhưng cái nhìn này chỉ là lướt qua rồi thu hồi lại. Hiển nhiên là hắn đã thất vọng cực điểm với biểu hiện của Lục Phong.
Lục Huyền Âm đang đứng ở bên cạnh Linh Quân cũng trắng bệch cả gương mặt. Cô ta ngơ ngác nhìn về phía tòa bệ đá Hoàng Kim ấy, chợt nổi giận tới cực điểm, có chút không khống chế được mình, quát to lên:
-Làm sao mà Lục Phong có thể thua được? Chắc chắn là tên Chu Nguyên này đã sử dụng loại âm mưu bẩn thỉu nào đó!
Thế nhưng âm thanh này của cô ta vừa mới vang lên thì Phong Chủ Linh Quân đã dùng ánh mắt tràn đầy nghiêm khắc mà nhìn qua. Lục Huyền Âm bị dọa sợ, vội vàng câm như hến.
-Đây không phải là nơi mà ngươi có thể nói chuyện một cách tùy ý như vậy. Sau khi trở về Kiếm Lai Phong thì hãy tự đi chịu phạt đi. -Phong Chủ Linh Quân thản nhiên nói.
Thân thể mềm mại của Lục Huyền Âm run lên, nhưng lại sợ không dám cãi lại, chỉ có thể vội vàng cúi đầu nhận lệnh.
Ánh mắt thâm thúy của Thanh Dương chưởng giáo nhìn xuống dưới. Lúc này thì đa phần bệ đá đã xác định quyền sở hữu. Xem ra lần tuyển sơn đại điển này cũng đã đến hồi kết thúc.
Tuy nhiên điều làm cho Thanh Dương chưởng giáo cảm thấy ngoài ý muốn, đó là trong số mười người đứng đầu của lần tuyển sơn đại điển này, lại có tới sáu người có xuất thân từ những đại lục bên ngoài mà không phải là Thánh Châu đại lục. Đây là một hiện tượng rất hiếm thấy, thậm chí có thể nói là chưa từng xuất hiện ở trong quá khứ. Bởi vì dù sao thì những đệ tử của Thánh Châu đại lục được thừa hưởng những ưu thế lớn hơn rất nhiều so với các đệ tử của các đại lục khác.
Về phần vị trí thứ nhất của tuyển sơn đại điển, trong mười lần diễn ra thì có tới tám, chín lần là thuộc về kiêu tử bản thổ của Thánh Châu đại lục. Có thể nói trong lần này, việc Chu Nguyên có thể lấy được vị trí đầu tiên cũng là biến số lớn nhất của tuyển sơn đại điển, hơn nữa những gì mà Chu Nguyên thể hiện cũng khiến cho người ta phải cảm thấy thán phục.
Thanh Dương chưởng giáo vung lên tay áo, lập tức trên khắp bầu trời xuất hiện vô số những điểm sáng, cuối cùng rơi vào bên trên thân thể của đám đệ tử trên các tòa bệ đá.
Điểm sáng rơi vào trong cơ thể của đông đảo các đệ tử. Sau đó những người đệ tử này vô cùng ngạc nhiên và phát hiện, nguyên khí vốn bị tiêu hao sau chiến đấu của mình lại được khôi phục một cách nhanh chóng, cùng với đó thì rất nhiều vết thương trên cơ thể cũng đang khép lại.
-Tạ ơn chưởng môn! -Rất nhiều đệ tử cùng nhau bái tạ.
Thanh Dương chưởng giáo mỉm cười, âm thanh hùng hồn lại vang lên:
-Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi có thể gia nhập vào nội sơn.
Những đệ tử giành được 9999 tòa bệ đá kia đều lộ ra vẻ vui mừng như trút được gánh nặng.
Sau đó, ánh mắt của Thanh Dương chưởng giáo lại nhìn về phía thân ảnh của mười người đang đứng ở trên mười tòa đài cao nhất, nói:
-Về phần mười người đứng đầu của tuyển sơn đại điển sẽ được tự do chọn lựa ngọn núi mà mình muốn gia nhập. Đồng thời mỗi người còn được ban thường thân phận đệ tử đai vàng, khi vào nội sơn sẽ được hưởng thụ tài nguyên tu luyện ngang hàng cùng với các đệ tử đai vàng khác.
Không đợi những đệ tử này tạ ơn, ánh mắt của Thanh Dương chưởng giáo lại chuyển về hướng Chu Nguyên, nụ cười trên mặt lại càng nồng đậm, âm thanh cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều:
-Chu Nguyên, ngươi là người đứng đầu của tuyển sơn đại điển, cũng có thể tự do chọn lựa ngọn núi mà mình muốn gia nhập.
-Bây giờ, bản tọa muốn hỏi ngươi, trong số bảy ngọn núi của Thương Huyền tông thì ngươi muốn gia nhập vào ngọn núi nào?