Với sự chờ mong của rất nhiều đệ tử, ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Trên quảng trường cực lớn, mấy ngàn đệ tử túm tụm lại thành một mảng lớn, đông nghịt. Tiếng trò chuyện rôm rả, trên khuôn mặt của tất cả đệ tử ở đây đều bị che kín bởi vẻ dè chừng cùng hưng phấn.
Hôm nay chính là lúc mà bọn họ được bước vào nội sơn.
Chu Nguyên, Yêu Yêu đứng nổi bật ở trong đám đệ tử mới. Bên cạnh bọn họ là Kiều Tu, Triệu Côn, Tống Uyển Khê, Thẩm Vạn Kim và rất nhiều đệ tử. Mà lúc này, khi nhìn qua đây, ánh mắt của tất cả đệ tử mới đều mang theo vẻ kính sợ nồng đậm.
Đại điển tuyển chọn nội sơn ở ba ngày trước đã làm cho bọn họ minh bạch, ở bên trong đệ tử ngoại sơn thế hệ này, đến tột cùng ai mới là người thâm tàng bất lộ nhất.
Cảm nhận được những ánh mắt kia, Chu Nguyên hơi có chút cảm thán. Ba tháng trước, bọn họ cũng ở chỗ này, chỉ có điều khi đó, không có người nào coi trọng bọn họ, thậm chí còn bởi vì thân phận đệ tử nhất đẳng mà hắn bị rất nhiều người cười nhạo.
Mà lúc kia, có lẽ ai cũng không ngờ thiếu niên bị bọn họ cười nhạo kia sẽ bộc lộ quang sang chói mắt đến mức làm cho người không dám nhìn thẳng ở trên Đại điển tuyển chọn nội sơn vào ba tháng sau.
- Tiểu Nguyên ca, sau này tại nội sơn, nếu như huynh có nhu cầu về phương diện gì, chỉ cần nói một tiếng, chúng ta sẽ đến tương trợ.
Triệu Côn vỗ ngực, nói với vẻ phóng khoáng.
Những người khác cũng thành khẩn gật đầu, trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên đều có sự cảm kích. Lần này, bọn họ có thể tiến vào Top 10, công lao của Chu Nguyên là chuyện không thể bỏ qua.
Đối với lời này, Chu Nguyên lại chỉ cười cười.
- Nhưng Tiểu Nguyên ca ngươi sao lại lựa chọn đi Thánh Nguyên Phong. Hiện tại, rất nhiều đệ tử đều đồn rằng chỗ đó tránh được thì nên tránh.
Kiều Tu có chút tiếc nuối nói.
Chu Nguyên vẫn cười cười nhưng cũng không có giải thích, bởi vì hắn biết rõ ở trong mắt rất nhiều người, lựa chọn lần này của hắn quả thực có chút ngu xuẩn. Nhưng hắn cũng không thể nói với mọi người rằng hắn là vì một đạo thánh văn nên mới gia nhập Thánh Nguyên Phong được.
Khi bọn họ đang nói chuyện, bỗng nhiên, từ chân trời có bảy vệt sáng lướt đến, lúc vệt sáng bay đến gần mọi người mới biết đó là bảy đám mây bằng nguyên khí. Cuối cùng, bảy đám mây này đáp xuống quảng trường.
Đám mây bằng nguyên khí ổn định, phần đông đệ tử lập tức nhìn thấy ở trên bay đám mây có bảy bóng người đang đứng vững.
Nguyên khí uy áp cường hãn từ trong cơ thể của bọn họ phát ra, lập tức làm cho quảng trường đang sôi trào trở nên an tĩnh.
Bảy bóng người đưa mắt nhìn quanh rồi có thanh âm vang lên:
- Chúng ta chính là Tiếp Dẫn Sứ của bảy Phong, các ngươi nếu đã chuẩn bị tốt rồi thì hãy theo chúng ta tiến vào nội sơn.
Oanh.
Trên quảng trường, rất nhiều đệ tử lại lần nữa hưng phấn hét lên, tiếng hét ầm ỹ vang vọng cả một góc trời.
Nhìn thấy thế, bảy vị Tiếp Dẫn Sứ kia cũng chỉ cười cười mà không có cưỡng chế dừng lại. Dù sao, năm đó, bọn họ cũng từng ở trong hoàn cảnh này, cho nên bọn họ biết được hiện tại những thiếu niên, thiếu nữ này kích động như thế nào.
Bảy người vung tay áo lên, lập tức có nguyên khí cuồn cuộn gào thét lao đến. rồi chỉ thấy được nguyên khí trên quảng trường nhanh chóng biến thành đám mây nổi lên, chở tất cả đệ tử ở đây phóng lên trời.
Đám mây từ nguyên khí này mang tất cả mọi người bay về phía chân trời. Rất nhiều đệ tử hưng phấn nhìn qua cảnh tượng núi cao trùng trùng điệp điệp nhanh chóng xẹt qua ở dưới chân.
Bọn họ cứ bay như vậy trọn vẹn đến một nén nhang( khoảng 45-60 phút), sau đó phần đông đệ tử lập tức phát giác được tốc độ bắt đầu giảm dần.
- Đã tới rồi sao?
Phần đông đệ tử vội vàng nhìn về phía trước.
Nhưng rất nhanh bọn họ lại cảm thấy ngạc nhiên bởi vì lúc này ở phía trước vẫn như cũ là dãy núi dài không thấy điểm cuối, cũng không có bất kỳ cảnh tượng gì để có thể gọi là nội sơn cả.
Yêu Yêu ôm Thôn Thôn, con ngươi không linh thanh tịnh khẽ nhắm lại rồi lập tức mở ra. Nàng đánh giá hư không ở phía trước và lẩm bẩm:
- Nguyên văn kết giới thật là lợi hại, lại có thể tạo một không gian.
Ngay khi nàng vừa dứt lời, Chu Nguyên cũng nhìn thấy bảy vị Tiếp Dẫn Sứ kia vung tay áo. Từ trong tay áo của mỗi người đều có một sợi nguyên khí bay lên, bảy sợi nguyên khí đan vào nhau tựa như là tạo thành hình một cái ấn, chậm rãi chạm vào hư không phía trước.
Ngay sau đó, nhóm đệ tử mới chấn động, bởi vì bọn họ nhìn thấy hư không phía trước có gợn sóng nổi lên, sau đó vỡ ra.
Hung!
Trong nháy mắt, tựa như là có thiên địa nguyên khí bàng bạc từ trong đó lao ra, thế giới trước mắt lập tức xuất hiện biến hóa.
Vốn là một khu vực trống trải, đột nhiên có vô số linh cầm xuất hiện, bay múa, tiếng kêu thanh minh quanh quẩn ở giữa thiên địa.
Từng ngọn núi nguy nga đột ngột mọc lên từ mặt đất, chọc thẳng vào bầu trời.
Trên những ngọn núi khổng lồ này có thác nước hùng vĩ tựa như Ngân Hà, nước chảy trút xuống tạo thành bọt trắng xóa.
Thậm chí còn trên bầu trời còn có mấy đám mây bằng nguyên khí cực lớn nổi lơ lửng. Trên những đám mây này, có từng tòa cung điện đứng sừng sững, vô số bóng người chân đạp đám mây bằng nguyên khí, bay về phía chân trời.
Cảnh tượng nguy nga đồ sộ không khác gì Tiên cung.
Rất nhiều đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn qua cảnh tượng giống như là Tiên cảnh ở trước mắt.
Nhìn thấy những đệ tử mới kia đang rung động, bảy vị Tiếp Dẫn Sứ cũng cười cười. Đột nhiên, bọn họ vung tay áo lên, đám mây bằng nguyên khí chở những đệ tử mới xé rách trong hư không bước vào trong nội sơn.
Vừa vào trong nội sơn, tất cả mọi người đều cảm giác được thiên địa nguyên khí dồi dào vọt tới, làm cho nguyên khí trong cơ thể trở nên sinh động rất nhiều.
Hiển nhiên, trình độ hùng hậu của thiên địa nguyên khí ở đây vượt xa ở ngoại sơn.
- Ồ. Đó là cái gì?
Đột nhiên, rất nhiều đệ tử ồ lên rồi chạy qua nhìn về một hướng. Chu Nguyên cũng nhìn theo hướng, chỉ thấy được ở trên bầu trời, trong một đám mây bằng nguyên khí khổng lồ có một ngọn núi đứng sừng sững.
Ngọn núi này có một bên vách núi bóng loáng như kính. Vách núi lóe ra quang mang chói mắt. Mà lúc này, ở chỗ cao nhất của vách núi kia, ba chữ to tản ra ánh sáng màu vàng tựa như là tản ra một loại uy nghiêm, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
- Thánh Tử Phong!
- Đây chính là Thánh Tử Phong hay sao?
Có đệ tử hô lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.
- Cái gì là Thánh Tử Phong?
Càng nhiều hơn nữa là những người nghi hoặc, đặt câu hỏi.
- Ở trong Thương Huyền Tông chúng ta, cứ cách một năm thì sẽ tranh tuyển ra mười người mạnh nhất, mà bọn họ cũng được xưng là mười đại Thánh Tử của Thương Huyền Tông, đứng sừng sững ở vị trí cao cấp nhất trong các đệ tử.
- Để dương danh Thánh Tử cũng là để khuyến khích những đệ tử khác, Thương Huyền Tông đã thiết lập Thánh Tử Phong, khắc tên của mười đại Thánh Tử lên trên, để bọn họ được hưởng thụ sự kính bái, tôn sùng của những đệ tử khác.
- Có thể nói, trở thành mười đại Thánh Tử, lưu danh Thánh Tử Phong đều là mộng tưởng cùng truy cầu suốt đời của đệ tử Thương Huyền Tông.
Nghe xong những đều này, rất nhiều đệ tử đều xôn xao lên tiếng và sau đó từng ánh mắt mang theo vẻ kính sợ tôn sùng nhìn qua phía ngọn núi gọi là Thánh Tử Phong kia.
Chu Nguyên cũng nhìn chằm chằm về phía vách núi bóng loáng kia.
Ánh mắt của hắn nhìn từ dưới lên trên.
- Triệu Chúc đứng thứ mười, đệ tử Kiếm Lai Phong.
- Diệp Ca đứng thứ chín, đệ tử Linh Văn Phong.
- .
Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn thoáng qua những cái tên kia. Hắn có thể cảm giác được mỗi một cái tên tựa như là đều ẩn chứa sức nặng làm cho người không dám khinh thường.
- Thương Xuân Thu đứng thứ tư, đệ tử Hồng Nhai Phong.
- Lý Khanh Thiền đứng thứ ba, đệ tử Tuyết Liên Phong.
- Khổng Thánh đứng thứ hai, đệ tử Kiếm Lai Phong.
- Sở Thanh đứng thứ nhất, đệ tử Thương Huyền Phong.
Rất nhiều đệ tử đều im lặng, ánh mắt có chút nóng rực cùng tôn sùng nhìn qua mười cái tên được khắc trên vách núi đá kia.
Trong hai mắt của Chu Nguyên cũng có ánh sáng lập loè. Hắn biết được mười người này có lẽ chính là người nổi tiếng nhất trong hàng ngũ đệ tử của Thương Huyền Tông ở thế hệ này.
Chỉ là, đột nhiên, hắn phát hiện ra rằng, trong mười đại Thánh Tử lại không có người nào là đệ tử Thánh Nguyên Phong.
Hắn gãi gãi đầu, không nhịn được bất đắc dĩ cười cười.
Xem ra hiện tại Thánh Nguyên Phong đích thật là có chút thảm.