Thẩm Thái Uyên vừa dứt lời, hào khí trong đại điện không thể nghi ngờ là có chút xấu hổ. Rất nhiều đệ tử mới liếc nhìn nhau mà sắc mặt của những đệ tử cũ kia cũng không được tự nhiên.
Dù sao loại sự tình này đích thật là có chút mất mặt.
Thái Huyền Thánh Linh thuật vốn dĩ là Nguyên thuật mà chỉ đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong mới có thể tu luyện, kết quả bây giờ lại trở thành Nguyên thuật không thể bỏ qua cho mười đại Thánh Tử.
Nhưng không mà quản xem trong lòng bọn họ xấu hổ như thế nào thì cũng không thể làm gì để thay đổi kết quả này. Dù sao, trong những năm này, đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong hoàn toàn chính xác là yếu hơn đệ tử thủ tịch của sáu Phong khác, bằng không thì làm gì có chuyện trong mười đại Thánh Tử không có một người nào là đến từ Thánh Nguyên Phong bọn họ. Hơn nữa bởi vì ngọn núi chính bị phong ấn khiến cho Thánh Nguyên Phong bị suy yếu, không thể trợ giúp bọn họ quá nhiều trong Đoạt Thánh Chiến.
Mặc dù, hôm nay, thế hệ này, Thánh Nguyên Phong còn không có tuyển được đệ tử thủ tịch nhưng ở bên trong Thương Huyền Tông đã có lời đồn rằng mỗi một thời đại, nếu có người trở thành Thánh Tử, như vậy việc đầu tiên mà hắn cần phải làm chính là đi qua Thánh Nguyên Phong, khởi xướng Đoạt Thánh Chiến, lấy Thái Huyền Thánh Linh Thuật kia đi.
Mà từ trong lời đồn này là có thể nhìn ra, Thánh Nguyên Phong bây giờ thê thảm đến mức nào.
Ở vị trí cao nhất trên kia, sắc mặt của Thẩm Thái Uyên cũng biến đổi vài lần. Sau một lúc lâu, sắc mặt của ông cuối cùng cũng bình thường trở lại. Mặc dù nói chuyện này ra thì có chút mất mặt nhưng nhiều năm như vậy, ông cũng đã chết lặng.
Mặc dù chết lặng thì chết lặng nhưng Thẩm Thái Uyên không thể nghi ngờ cũng đang khát cầu có thể cải biến loại tình huống này. Dù sao hôm nay, khi gặp các trường lão khác của Thương Huyền Tông, lúc nào ông cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Chính là bởi vì như thế, ông mới coi trọng Chu Nguyên như thế .
Thánh Nguyên Phong bọn họ thật vất vả mới được một người đứng đầu của đại điển chọn đệ tử nội sơn lựa chọn. Mặc dù Thẩm Thái Uyên không trông cậy vào Chu Nguyên yêu nghiệt được như Sở Thanh vậy nhưng chỉ cần có thể bảo trụ Thái Huyền Thánh Linh Thuật của Thánh Nguyên Phong bọn họ không bị những Thánh Tử kia tùy tùy tiện tiện là có thể đến cướp đi là được rồi...
Thẩm Thái Uyên nhìn thật sâu Chu Nguyên, ánh mắt kia có hàm nghĩa phi thường rõ ràng.
Tiểu tử, ta rất coi trọng ngươi đó.
Mà tcảm nhận được ánh mắt của Thẩm Thái Uyên, khóe miệng của Chu Nguyên cũng không nhịn được mà giật giật. Mục đích khi ta đến Thánh Nguyên Phong chỉ là vì đạo thánh văn thứ hai mà Thương Huyền lão tổ phong ấn trong ngọn núi chính thôi, Thẩm trưởng lão đừng nên coi trọng ta như vậy.
Nhưng không nói những thứ khác, hắn lại cực kỳ hứng thú với Thái Huyền Thánh Linh Thuật kia.
Phải biết đó chính là Thiên Nguyên Thuật xếp hàng thượng phẩm, nhìn qua toàn bộ Thương Huyền Thiên, loại Nguyên thuật đẳng cấp này đều thuộc về cấp bậc đỉnh tiêm. Cho nên, hắn tự nhiên cũng động tâm.
Đương nhiên, ở sâu trong nội tâm của hắn còn có một tia dã tâm, đó chính là hắn rất muốn biết nếu như kết hợp bảy thuật, hóa thành Thánh Nguyên Thuật thì sẽ có cảnh tượng thế nào?
Nhưng hiển nhiên, gom góp đủ bảy thuật là chuyện cực kỳ khó khăn.
Mặc dù còn chưa từng gặp Sở Thanh, người được gọi là người đứng đầu trong mười đại Thánh Tử nhưng từ trong lời đồn hắn cũng đã biết được người này mạnh đến mức nào. Nhưng kể cả người này đến bây giờ cũng chỉ có thể gom góp năm thuật, hai thuật còn lại, nếu như hắn đoán không lầm thì hẳn là thuộc về Tuyết Liên Phong cùng Kiếm Lai Phong.
Bởi vì đệ tử thủ tịch của hai phong kia chính là Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền, hai người có bài danh thứ hai và thứ ba trong mười đại Thánh Tử.
Có được vị trí ấy, thực lực của hai người này tất nhiên là cực kỳ bất phàm, có lẽ sẽ hơi có chênh lệch với Sở Thanh nhưng thân là một bên bị người khiêu chiến, có được ưu thế địa lợi, có được nguyên khí của cả một Phong gia trì, hiển nhiên là cũng đủ để đền bù điểm chênh lệch rất nhỏ giữa hai bên.
Cho nên, một lần thất bại của Sở Thanh có lẽ là thua ở trong tay Khổng Thánh hoặc là Lý Khanh Thiền.
Ánh mắt Chu Nguyên lấp lóe tinh quang, sau đó theo thời gian trôi qua mà dần thu liễm lại. Chuyện kết hợp bảy thuật đối với hắn còn có chút xa. Hôm nay, hắn còn cần đi từng bước một.
- Tốt rồi, chuyện đó tạm thời để qua một bên, chúng ta bắt đầu khóa học ngày hôm nay.
Ánh mắt của Thẩm Thái Uyên quét qua, đè xuống tiếng ầm ỹ trong đại điện. Sau đó, ông nhìn về phía những đệ tử mới kia và nói:
- Các ngươi mới nhập môn nên chưa biết nhiều việc, nên chăm chỉ tham gia khóa học mỗi sáng này, tại đây tu hành rất có lợi đối với các ngươi.
Thẩm Thái Uyên vừa dứt lời, những đệ tử ở dưới lập tức cảm giác được từ trong cơ thể của ông có nguyên khí bàng bạc phóng ra.
Nhưng vào lúc này, Chu Nguyên nhanh chóng phát hiện bồ đoàn cổ xưa mà bọn họ đang ngồi đột nhiên tỏa sáng, hào quang giống như là một màn sáng lớn, bao phủ toàn bộ thân thể của bọn họ.
- Đây là...
Chu Nguyên cảm thụ được trong màn sáng kia ẩn chứa một lực lượng kỳ diệu, loại lực lượng này lại rất tương tự thần hồn chi lực.
Rất nhiều đệ tử mới cũng tò mò khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Mà những đệ tử cũ phía trước kia thì tựa như là đã quen việc dễ làm, bọn họ nhanh chóng nhắm mắt tu luyện. Mấy người Chu Nguyên chỉ thấy được ở chỗ mi tâm của bọn họ có hào quang lập loè của thần hồn chi lực và những đệ tử cũ này trực tiếp tiến nhập trạng thái tu luyện, tiến về Thái Sơ Thiên, vận chuyển Thái Sơ khí.
- Thần hồn của tất cả mọi người đều được tăng cường rồi...
Chu Nguyên kinh ngạc lên tiếng. Khi những đệ tử cũ kia vận chuyển thần hồn, hắn có thể cảm ứng được thần hồn của những người này đều được tăng cường.
Chu Nguyên như nghĩ đến điều gì đó rồi không hề do dự, hắn khé nhắm hai mắt, thần hồn nhanh chóng tràn ra từ mi tâm.
Thần hồn phá thể mà ra, bay lên không. Qua giây lát là thần hồn đã bước chân vào trong Thái Sơ Thiên huyền diệu kia.
Trong Thái Sơ Thiên, ngoại trừ màu sắc vàng đen của Thái Sơ khí thì còn có gió xoáy có năng lực xé rách thần hồn thổi khắp nơi.
Thần hồn của Chu Nguyên lơ lửng trong hư không. Lúc này, khi đưa tay ra, hắn có thể nhìn thấy ở bên ngoài thần hồn của hắn vậy mà cũng có một màn hào quang nhàn nhạt, màn hào quang không chỉ có tăng phúc cường độ thần hồn của hắn còn nâng cao năng lực chống cự gió xoáy bên trong Thái Sơ Thiên.
- Thì ra là thế. Xem ra Thái Sơ Nham cùng với bồ đoàn chính là hai món Nguyên bảo, có thể tăng phúc cường độ đồng thời bảo vệ thần hồn, có thể giúp chúng ta dừng lại ở trong Thái Sơ Thiên càng lâu hơn, nhờ thế mà Thái Sơ khí vận chuyển quay về cũng nhiều hơn.
Chu Nguyên giật mình, chợt cảm thấy vui mừng, nguyên lai khóa học sáng sớm ba ngày một lần này lại có chỗ tốt như vậy. Đã có loại tăng phúc này, hiệu suất vận chuyển Thái Sơ khí của hắn cũng sẽ tăng cao.
Nghĩ đến đây, hắn không do dự nữa. Tâm niệm vừa động, thần hồn chi lực đột nhiên bạo phát ra, hóa thành bàn tay lớn, trảo lấy Thái Sơ khí tràn ngập trong thiên địa.
Ông ông!
Thần hồn tăng phúc làm cho hiệu suất của Chu Nguyên được phóng đại. Chỉ thấy được từng sợi Thái Sơ khí màu vàng đen bị kéo đến, cuối cùng quanh quẩn ở bên ngoài thần hồn của Chu Nguyên. Theo thời gian dần trôi qua, Thái Sơ khí nhanh chóng tạo thành một cơn lốc xoáy màu vàng đen.
Cảm thụ được loại hiệu suất này, Chu Nguyên cũng cực kỳ phấn chấn.
- Không biết ở dưới loại tăng phúc này, ta có thể vận chuyển bao nhiêu Thái Sơ khí trong một lần, có thể duy trì trong bao nhiêu giây đây?
Ban đầu lúc còn ở ngoại sơn, lần thứ nhất vận chuyển Thái Sơ khí, Chu Nguyên giằng co hơn hai ngàn ba trăm giây. Về sau, bởi vì càng ngày càng thuần thục, mỗi một lần vận chuyển Thái Sơ khí, hắn có thể tiếp tục 3000 giây.
Còn lần này, dưới tình huống có được sự tăng phúc như thế, Chu Nguyên cũng hơi hiếu kỳ vì không biết mình có thể đạt tới trình độ nào.
...
Trong đại điện lúc này cực kỳ yên tĩnh.
Rất nhiều đệ tử đều nhắm mắt tu luyện, chỗ mi tâm của bọn họ đều có thần hồn lập loè, hiển nhiên là bọn họ đều ở trong Thái Sơ Thiên vận chuyển Thái Sơ khí.
Từ trên cao nhìn xuống, Thẩm Thái Uyên nhìn qua rất nhiều đệ tử, cuối cùng ánh mắt của ông đã tập trung vào Chu Nguyên, hai mắt có chút lập loè.
- Không biết ở lần thứ nhất, ở dưới sự tăng phúc của Thái Sơ Nham cùng Thái Cổ Bồ, tên tiểu tử này có thể vận chuyển bao nhiêu Thái Sơ khí?
Cường độ vận chuyển Thái Sơ khí sẽ là nhân tố quyết định cho tốc độ tu luyện ở bên trong Thái Sơ cảnh, cái này cũng tương đương với tiềm lực. Cho nên, dưới loại tình huống này, Thẩm Thái Uyên có thể dò xét thoáng qua nội tình của Chu Nguyên.
Mặc dù không thể dùng cái này làm kết quả để phán đoán chính xác nhưng lại có thể xem rõ một hai.
Ánh mắt của Thẩm Thái Uyên nhìn về phía trên vách tường bóng loáng của đại điện. Ở trên đó lúc này có hào quang hiển hiện. Nhìn kỹ lại thì đúng là có thể nhìn thấy nguyên một đám tên người lấp lóe ở bên trên.
Đây là Thái Sơ vách tường, ghi chép kết quả vận chuyển Thái Sơ khí ở lần thứ nhất mượn nhờ tác dụng Thái Sơ Nham, Thái Cổ Bồ của lịch đại đệ tử Thánh Nguyên Phong.
Mà ở trong trí nhớ của Thẩm Thái Uyên, năm đó, khi Thánh Nguyên Phong còn huy hoàng, cũng xuất hiện rất nhiều đệ tử kinh tài tuyệt diễm. Mà ở lần thứ nhất mượn nhờ Thái Sơ Nham, Thái Cổ Bồ tu luyện, khi vận chuyển Thái Sơ khí trở về, đệ tử bài danh Top 10 tòa Thái Sơ vách tường này giằng co suốt hơn sáu nghìn giây.
Nhưng ở về sau, Thánh Nguyên Phong dần dần xuống dốc. Những năm gần đây, Thánh Nguyên Phong không có một đệ tử nào có thể tiến vào Top 10 của Thái Sơ vách tường này... Điều này thật sự là làm cho người ta cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Thẩm Thái Uyên khẽ thở dài một tiếng ở trong lòng, sau đó ánh mắt lại tiếp tục tập trung ở trên người Chu Nguyên. Sau đó, ông thì thào tự nói.
- Chu Nguyên, hãy để cho ta nhìn xem, người đứng đầu của đại điển chọn đệ tử nội sơn lần này đến tột cùng là có năng lực như thế nào.