Chỉ mấy ngày sau, dư âm của trận tỷ thí giữa Chu Nguyên cùng Tào Sư rất nhanh đã dần dần biến mất.
Ngoại trừ hơi chấn động lúc mới nghe tin, đến bây giờ, rất nhiều đệ tử cũng đã bắt đầu tiếp nhận kết quả này. Dù sao cuộc tỷ thí này chỉ xem như cạnh tranh bên trong một mạch của Thẩm Thái Uyên, cũng không có quan hệ quá lớn cùng với hai mạch khác.
Đương nhiên, quan trọng nhất là những đệ tử xem qua Chu Nguyên tỷ thí cùng Tào Sư đều hiểu, tuy rằng có thể nói là Chu Nguyên đã chiến thắng Tào Sư, nhưng đó là bởi vì Tào Sư nhát gan chứ thực sự nguyên khí của bản thân Chu Nguyên chưa đủ, làm cho trận này thắng được cũng có chút mạo hiểm. Cho nên nếu nói một cách nghiêm khắc, thực lực của hai người Chu Nguyên và Tào Sư cũng sàn sàn nhau gian.
Bởi vậy, đối với việc Chu Nguyên thay thế Tào Sư trở thành người thứ ba tham gia thi đấu đoạt động phủ, đệ tử của một mạch Lục Hồng căn bản cũng không có quá mức để ý. Bởi vì theo bọn họ, bất luận người tham gia là Tào Sư hay là Chu Nguyên thì kết quả cuối cùng đều không có gì khác nhau.
Trận thi đấu đoạt động phủ này, một mạch của Lục Hồng hiển nhiên là cũng không có để một mạch của Thẩm Thái Uyên vào trong mắt.
Mặc dù hôm nay xuất hiện một Chu Nguyên mạnh mẽ thay thế Tào Sư, nhưng trong mắt bọn họ, đó đơn giản chỉ là đổi một người đi lên chịu mất mặt mà thôi.
Cho nên sự chú ý đối với Chu Nguyên chỉ tồn tại được trong mấy ngày, sau đó đã nhanh chóng biến mất. Bọn họ chẳng muốn để ý tới, bởi vì bọn họ biết được, chờ đến thi đấu đoạt động phủ diễn ra, Chu Nguyên tự nhiên sẽ bị đánh về nguyên hình...
...
Lại là một lần khóa học sáng sớm trên Cầu Đạo Điện.
Chu Nguyên ngồi ngay ngắn ở trên bồ đoàn, hai mắt khép hờ. Mượn nhờ Thái Sơ Nham cùng Thái Cổ Bồ, thần hồn của hắn tiến vào trong Thái Sơ Thiên vận chuyển Thái Sơ khí.
Trong đại điện, ngẫu nhiên có đệ tử nhìn qua chỗ Chu Nguyên. Chẳng qua, hiện nay, không còn người nào tiếp tục dị nghị đối với việc Chu Nguyên ngồi vững vàng ở vị trí thứ ba trong hàng ngũ đệ tử đai vàng. Cho dù là Tào Sư ngồi bên cạnh hắn, trong những ngày này đều cực kỳ thành thật, không dám tùy ý khiêu khích Chu Nguyên nữa.
Hiển nhiên, một trận chiến giữa Chu Nguyên cùng Tào Sư đã giúp người trước lập uy thành công rồi.
Trong đại điện, sự yên tĩnh giằng co hồi lâu. Thẳng đến khi tất cả mọi người đều tu luyện xong xuôi, theo thời gian dần trôi qua có thanh âm trò chuyện trầm thấp bắt đầu vang lên.
Từ trên chỗ cao nhất, Thẩm Thái Uyên cũng nhìn xuống dưới. Ánh mắt của ông đảo qua ba người Đồng Long, Phan Tung cùng với Chu Nguyên rồi ông chậm rãi nói:
- Còn có hai mươi ngày nữa thì thi đấu đoạt động phủ sẽ diễn ra.
Tất cả mọi ánh mắt trong đại điện lập tức hội tụ về hướng ba người Chu Nguyên.
- Lần thi đấu đoạt động phủ này, các ngươi có nắm chắc hay không?
Nghe được Thẩm Thái Uyên nói chuyện đó, sắc mặt của Đồng Long cùng Phan Tung đều có chút do dự vì không biết nên trả lời như thế nào. Dù sao bọn họ cũng biết, ba người tham gia thi đấu bên phía một mạch của Lục Hồng đều không đơn giản, đặc biệt là Vệ U Huyền kia, thực lực của người này là một điều cực kỳ bí ẩn.
Bởi vậy, chưa thực sự chiến đấu, ai có thể biết được mình sẽ nắm chắc bao nhiêu phần trăm?
- Thẩm sư, chúng ta chắc chắn dốc hết toàn lực để nghênh chiến.
Cuối cùng, Đồng Long lên tiếng, chỉ là ai cũng đều có thể nghe hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, đó là hắn cũng không chắc chắn được bao nhiêu phần cả.
Thẩm Thái Uyên nhíu mày. Ông cũng không hài lòng lắm với câu trả lời này của Đồng Long. Nhưng ông cũng biết áp lực mà Đồng Long, Phan Tung phải thừa nhận. Dù sao đệ tử của một mạch Lục Hồng vốn là mạnh hơn một mạch bọn họ.
Những đệ tử khác đều âm thầm lắc đầu, thở dài. Kỳ thật trong nội tâm của bọn họ cũng không phải rất coi trọng phe mình.
Cũng không có quá nhiều người để ý tới Chu Nguyên. Mặc dù hắn đã chiến thắng Tào Sư nhưng cũng chỉ là thắng thảm mà thôi. Mà thực lực của Tào Sư còn thấp hơn Đồng Long cùng Phan Tung một chút, nếu cả hai người bọn họ đều chỉ có thể nói như thế, chắc hẳn Chu Nguyên cũng chỉ có thể nói theo mà thôi.
Nhưng đối với chuyện này, mọi người ngược lại là không có ý nghĩ đi trào phúng. Bởi vì cho dù đổi lại là Tào Sư thì hắn cũng sẽ trả lời giống như vậy thôi.
- Trong khoảng thời gian này, nếu ba người các ngươi có vấn đề gì trong quá trình tu luyện hoặc là cần tài nguyên gì thì cũng có thể trực tiếp tìm ta.
Thẩm Thái Uyên nói.
Vào lúc này, ông cũng chỉ có thể cho ba người đãi ngộ lớn nhất, xem có thể giúp cho thực lực của bọn họ tăng lên một bước hay không.
Nghe ông nói vậy, Đồng Long cùng Phan Tung thì hơi vui mừng, vội vàng ôm quyền tạ ơn.
Còn Chu Nguyên thì hơi nghĩ một lúc rồi thử nói:
- Thẩm sư, trong khoảng thời gian này, con muốn thử tu luyện Thiên Dương thần lục mà chưởng giáo ban tặng, chỉ là môn Nguyên thuật này cần có một ít nguyên tài hiếm có, con tìm mãi nhưng thủy chung chưa từng kiếm được thông tin gì...
Để tu luyện Thiên Dương thần lục thì cần ba loại nguyên tài, Cửu Dương tinh, Thiên Hỏa nham tủy, Kim Ô tâm. Đây đều là những Nguyên tài có chút quý hiếm, cho dù là hắn đã tìm trong Lâm Lang các rất lâu nhưng đều không có kết quả.
Hôm nay, nghe Thẩm Thái Uyên nói như thế, hắn lập tức nghĩ đến việc này, bèn không chút khách khí nói ra rồi.
Mà hắn vừa dứt lời, Thẩm Thái Uyên còn chưa nói gì thì ở phía dưới Trương Diễn đã cười nhạt nói:
- Mục tiêu theo đuổi của Chu Nguyên sư đệ không khỏi quá cao rồi. Sư đệ phải biết, Thiên Dương thần lục chính là Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Hạ phẩm, đừng nói là đệ tử đai vàng, cho dù là đệ tử đai tím cũng chỉ một số ít người mới có thể tu thành. Theo ta thấy, Chu Nguyên sư đệ còn không bằng tốn tâm tư cho việc tăng cường nguyên khí của bản thân thì hơn. Dù sao đối thủ mà ngươi gặp phải trong thi đấu đoạt động phủ cũng không đơn giản.
- Đến lúc đó nếu đối phương có thể đỡ được chiêu Bát Long của Cửu Long Điển, chỉ sợ ngươi sẽ không còn sức hoàn thủ rồi.
Nghe hắn nói vậy, những đệ tử khác ở trong đại điện cũng xì xào bàn tán, phần lớn đều đồng ý với lời mà Trương Diễn vừa nói. Dù sao bọn họ đều rất rõ ràng muốn tu luyện Thiên Nguyên Thuật là chuyện khó khăn bực nào. Ngay cả thi triển cấp độ Bát Long của Cửu Long Điển, nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên đều có chút không đủ. Cho dù là tu luyện thành Thiên Dương thần lục, chỉ sợ cũng không có cách nào để thi triển ra?
Chuyện này làm cho bọn họ thoáng có chút hoài nghi liệu có phải Chu Nguyên đang thừa cơ muốn kiếm chỗ tốt hay không.
Đương nhiên, chủ yếu thì là trong lòng mọi người đang có chút ghen ghét. Phải biết, Thiên Dương thần lục là Thiên Nguyên Thuật chân chính, mặc dù chỉ là một cuốn Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Hạ phẩm nhưng cho dù là một ít đệ tử đai tím đều chưa chắc có được.
Chu Nguyên liếc nhìn Trương Diễn kia một cái rồi cũng không có để ý tới hắn, chỉ nhìn về phía Thẩm Thái Uyên.
- Thiên Dương thần lục sao?
Thẩm Thái Uyên cũng hơi giật mình, bởi vì ông cũng đã từng nghe qua về môn Nguyên thuật này, cho nên cũng biết để tu luyện cần những nguyên tài gì. Sau một lúc, ông vuốt râu nói:
- Tiểu tử ngươi đúng là một kẻ láu cá biết tận dụng cơ hội. Cho dù là ta muốn lấy được ba loại nguyên tài thì cũng hơi đau đầu.
Sau đó, ông nhìn Chu Nguyên, nói:
- Ngươi xác định mình có thể tu luyện Thiên Dương thần lục trước khi thi đấu bắt đầu sao?
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Đệ tử sẽ cố gắng hết sức thử một lần.
Nghe hắn nói vậy, Trương Diễn kia nở nụ cười nghiền ngẫm.
Nhưng hắn vừa muốn mở miệng thì Thẩm Thái Uyên đã phất phất tay ra hiệu. Ông nhìn Chu Nguyên một lúc lâu và nói:
- Đã như vậy, ta tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ ngươi. Ta sẽ đi gom góp những nguyên tài này thay cho ngươi.
Khóe miệng của Trương Diễn hơi giật giật. Hắn cũng không ngờ Thẩm Thái Uyên lại có thể đáp ứng loại yêu cầu vô lí này của Chu Nguyên. Bình thường, cho dù là những đệ tử đai tím như bọn họ có đôi khi cũng không có loại đãi ngộ này.
Trong lòng có chút đè nén, Trương Diễn chỉ có thể liếc xéo Chu Nguyên một cách, bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười:
- Chu Nguyên sư đệ, Thẩm sư coi trọng ngươi như thế thì ngươi cũng chớ có phụ lòng ông ấy. Hi vọng, trong thi đấu đoạt động phủ, sư huynh có thể nhìn thấy ngươi tu thành Thiên Nguyên Thuật, sau đó giúp cho các sư huynh đệ chúng ta mở mang mắt, đừng nên cầm tài nguyên nhưng lại không làm gì cả.
Một số đệ tử thân với Trương Diễn âm thầm cười trộm. Trương Diễn hiển nhiên là cố ý nâng Chu Nguyên lên. Đến lúc đó thi đấu đoạt động phủ mà Chu Nguyên còn không tu luyện thành công thì chỉ sợ sẽ khiến các đệ tử khác cảm thấy hắn là kẻ thừa cơ muốn tốt chỗ và như thế tự nhiên sẽ làm giảm thanh danh của hắn.
- Trương Diễn sư huynh yên tâm, ta sẽ dốc hết toàn lực.
Chu Nguyên không mặn không nhạt nói.
Nhìn thấy dáng vẻ dầu muối không tiến này củaChu Nguyên, Trương Diễn cũng chỉ có thể âm thầm hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào nữa.
Thẩm Thái Uyên bỗng nhiên khoát tay, hai vệt sáng bay xuống dưới, Chu Nguyên đưa tay tiếp nhận. Đó là hai miếng lệnh bài, trên lệnh bài tựa hồ là điêu khắc một con rồng khổng lồ, ở trên người của con rồng này có núi cao, động phủ.
- Thẩm sư, đây là gì vậy?
Chu Nguyên nghi hoặc hỏi.
- Cái này là ban thưởng của người đứng đầu trong đại điển tuyển chọn đệ tử nội sơn, danh ngạch của Nguyên tủy tẩy lễ.
Thẩm Thái Uyên nói.
- Ồ! Thẩm sư, Nguyên tủy tẩy lễ đã bắt đầu rồi sao?
Nghe ông nói vậy, Chu Nguyên lập tức vui mừng cười. Hắn cũng đã chờ đợi cái này hồi lâu rồi.
Thẩm Thái Uyên gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Ngày mai, Nguyên tủy tẩy lễ sẽ chính thức bắt đầu.
- Miếng lệnh bài thứ hai là của Chu Tiểu Yêu, đây chính là phần thưởng do Bạch Mi phong chủ ban tặng. Cho nên ngày mai nếu nàng có hứng thú thì cũng có thể đi.
Nói đến Yêu Yêu, Thẩm Thái Uyên cũng cảm thấy hơi đau đầu. Bởi vì sau khi đi vào Thánh Nguyên Phong, Yêu Yêu vậy mà không có tới bất cứ buổi khóa học sáng sớm nào, cho nên ông còn chưa từng nhìn thấy chân dung của danh nhân này.
Chu Nguyên âm thầm cảm thán. Bạch Mi phong chủ thật đúng là quá coi trọng Yêu Yêu rồi.
- Nguyên tủy tẩy lễ là thứ mà chỉ có đệ tử đai tím mới vừa có tư cách hưởng thụ, hai tháng mới có một lần, cho nên cũng có thể nói là việc trọng đại. Ngày mai ngươi có thể đi tới cùng Chu Thái.
Thẩm Thái Uyên nói.
Chu Nguyên nhìn về phía Chu Thái, người sau cũng quay về phía hắn nở nụ cười ấm áp, vì vậy hắn cũng gật gật đầu.
Thẩm Thái Uyên lại tiếp tục phân phó vài câu, sau đó phất tay làm cho những đệ tử kia tán đi.
Chu Nguyên nắm chặt lệnh bài trong tay, trong mắt thì xuất hiện thêm thần sắc hiếu kỳ cùng chờ mong. Hắn đã chờ đợi Nguyên tủy tẩy lễ này hồi lâu rồi, hôm nay cuối cùng là đã chờ đến.
Lúc trước, đánh một trận cùng Tào Sư cũng làm cho hắn cảm giác được tu vi nguyên khí của bản thân hơi kém. Cho nên lúc này đây, hắn cực kỳ mong đợi với Nguyên tủy tẩy lễ nổi tiếng này của Thương Huyền Tông.
Hắn thu hồi hai miếng lệnh bài, thì thào tự nói.
- Hi vọng Nguyên tủy tẩy lễ này sẽ không khiến cho ta thất vọng ...