Chu Nguyên gãi đầu một cái. Dựa theo những gì mà Chu Thái từng miêu tả thì dù cho nghi thức tẩy lễ ở cấp độ thấp nhất là Nhất Long thì cũng yêu cầu cần phải sử dụng mấy chục giọt Long Nguyên Tủy.
Chu Nguyên lấy ra một cái bình ngọc, sau đó thả viên Long Nguyên Tủy này vào bên trong.
Thế nhưng ngay tại lúc mà Chu Nguyên vừa mới bỏ Long Nguyên Tủy vào trong bình, thì ở khu vực nước biển phía sau hắn lại xuất hiện một luồng dao động cực kỳ nhỏ bé. Chỉ thấy từ sâu trong đám đá biển này, có một cái bóng mờ mờ lặng lẽ hiện ra. Dần dần, một con thú lớn với kích thước chừng trăm trượng, thân thể trong suốt, xuất hiện ở sau lưng Chu Nguyên.
Trong con mắt của con thú lớn với kích thước ước chừng trăm trượng kia hiện lên vẻ tham lam và khát vọng. Nó nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên với vẻ thèm thuồng tựa như khi nhìn thấy một món đồ ăn ngon. Ngay sau đó, nó đột nhiên mở ra cái miệng to lớn của mình, táp một ngụm về phía thân hình của Chu Nguyên.
Xoẹt!
Thế nhưng ngay trong nháy mắt mà cái miệng to lớn của nó vừa cắn tới, thì đột nhiên có một cây bút được bao phủ trong lớp nguyên khí màu vàng óng lại trực tiếp xé rách nước biển, mang theo lực lượng kinh người xuyên thủng đầu của nó chỉ trong nháy mắt.
Chu Nguyên xoay người lại, quan sát con thú to lớn trong suốt này.
“Đây chính là Thủy Thú, loài sinh vật được sinh ra từ Long khí của long mạch hay sao?”. Chu Nguyên vô cùng hứng thú mà đứng quan sát con thú lớn dù bị trọng thương nhưng vẫn đang liều mạng giãy dụa như cũ kia.
Con Thủy Thú ở trước mắt có kích thước chừng trăm trượng, dựa theo ước lượng của Chu Nguyên thì thực lực của nó cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên.
Thế nhưng khi Chu Nguyên nhìn thấy con mắt của con Thủy Thú này thì lại hơi ngẩn ra. Bởi vì hắn phát hiện đôi mắt của nó, khi nhìn chằm chằm vào mình, lại mang theo vẻ tham lam cực độ. Con Thủy Thú liên tục đóng mở cái miệng, tưởng như đang cố nuốt lấy tên nhân loại trước mắt này vào trong miệng mình.
“Chẳng phải mọi người đều nói là Thủy Thú không có linh trí, chỉ hành động dựa theo bản năng thôi sao?”.
Chu Nguyên cảm thấy hơi nghi hoặc một chút. Ánh mắt tham lam cùng khát vọng của con Thủy Thú này là cực kỳ rõ ràng, đây căn bản không phải là ánh mắt của một loài sinh vật không có trí khôn nên có được.
Chẳng lẽ đây cũng là một loại bản năng xui khiến con Thủy Thú này ăn được hắn? Thế nhưng sư huynh Chu Thái cũng chưa từng đề cập tới loại hiện tượng này mà.
Chu Nguyên nhíu mày, nhưng cũng lười suy nghĩ nhiều, tay cầm Thiên Nguyên Bút, nguyên khí bên trong cơ thể cũng dâng trào mà ra.
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, thân thể lớn tới trăm trượng của con Thủy Thú bị đánh nổ tung lên, tạo nên một cơn sóng chấn động lan ra xung quanh. Có thể nhìn thấy một vệt sáng vàng ẩn hiện ở trong trung tâm của luồng dao động này.
Chu Nguyên đưa tay bắt lấy nó, chỉ thấy luồng ánh sáng vàng này thực ra lại là một viên tinh thể màu vàng, vẫn như cũ là thứ Long Nguyên Tủy kia. Chỉ là lần này thì viên tinh thể mới thu được to hơn vài phần so với viên cũ. Giọt Long Nguyên Tủy được ẩn chứa ở bên trong nó cũng nồng hậu dày đặc hơn một chút.
Sau khi thu hồi viên Long Nguyên Tủy này, Chu Nguyên cũng không dừng lại lâu mà quay người bơi đi, tiếp tục công việc tìm kiếm của mình.
Lần này, cũng qua không được bao lâu thì thân hình của Chu Nguyên lại đột ngột dừng lại. Bởi vì hắn nhìn thấy ở phía trước mặt mình truyền tới một luồng dao động cực kỳ mạnh mẽ của nước biển. Ngay sau đó, có từng con Thủy Thú với kích thước cực kỳ to lớn chậm rãi hiện lên, bao vây ở xung quanh bốn phương tám hướng của Chu Nguyên.
Đầu lông mày của Chu Nguyên nhíu chặt lại.
Nguyên nhân khiến cho Chu Nguyên nhíu mày lại cũng không phải là vì số lượng đông đảo của những con Thủy Thú này, mà là bởi vì Chu Nguyên phát hiện ra rằng trong đôi con ngươi vốn trong suốt của những con Thủy Thú này lại đều đang mang theo cơn khát vọng tham lam nồng đậm, cả đám đều nhìn gắt gao chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên.
Ánh mắt của chúng giống y như đúc với con Thủy Thú vừa nãy.
-Có điều gì đó là lạ ở đây... -Hắn lẩm bẩm nói.
Oanh!
Một luồng nguyên khí màu vàng óng xé rách đáy biển tăm tối, tưởng như một con mãng xà đang nổi giận lao thẳng về phía những con Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng đang định cắn Chu Nguyên khí thế hùng hổ dọa người kia, và chỉ trong nháy mắt liền xé nát bọn chúng thành từng mảnh vụn.
Chu Nguyên cầm hiên Nguyên Bút ở trong tay, vẩy ngòi bút một cái. Chỉ thấy nơi đầu lông tơ màu tuyết trắng của ngòi bút lập thức phân hóa ra thành vô số những sợi tơ mảnh mai mà sắc bén, vươn ra và cuốn lấy những mảnh vỡ của lũ Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng kia, cuối cùng trực tiếp siết chặt khiến cho chúng nổ tung thành phấn vụn.
Dưới sự trùng kích của trận chiến đấu, nước biển xung quanh bị xê dịch tạo thành một luồng lốc xoáy nhỏ trong lòng biển. Mà thân hình của Chu Nguyên đang đứng ở ngay trung tâm của vòng xoáy ấy. Xung quanh hắn là vô số những mảnh vụn của lũ Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng vừa mới bị chém giết.
Phải qua tận hơn mười phút đồng hồ sau thì sự bạo động của nguyên khí ở xung quanh mới dần dần lắng lại.
Chu Nguyên đứng nguyên tại chỗ với vẻ bình tĩnh, tay áo vung lên, chỉ thấy mấy chục viên Long Nguyên Tủy bị một luồng lực lượng vô hình cuốn lấy và bay về phía hắn.
Trong trận chiến vừa rồi, mặc dù số lượng Thủy Thú vây công Chu Nguyên là rất nhiều, thế nhưng kích thước của chúng cũng chỉ đa phần ở mức khoảng chừng hơn trăm trượng, tức là cũng tương đương với thực lực của cao thủ cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên. Thế nên bọn chúng cũng không thể tạo thành sự uy hiếp quá lớn đối với Chu Nguyên.
Thế là chỉ cần tốn một ít công sức cùng thời gian thì Chu Nguyên đã thành công chém giết được lũ Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng này, đồng thời còn tiện tay thu hoạch được một số viên Long Nguyên Tủy.
Chu Nguyên đem những viên Long Nguyên Tủy này cất đi, thế nhưng lông mày vẫn không nhịn được nhíu chặt lại. Bởi vì hành động liều chết vây công Chu Nguyên lúc trước của lũ Thủy Thú có kích thước hơn trăm trượng này là rất khác thường. Theo những gì mà Chu Thái đã nói lúc trước thì khi tiến vào bên trong Nguyên Trì sẽ gặp phải hai chuyện phiền toái khá lớn. Một cái là người xâm nhập sẽ phải đối mặt với sự tiêu hao cực kỳ lớn của nguyên khí do tác động của áp lực đến từ nguyên khí trong thiên địa. Một cái khác chính là lũ Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng này rất giỏi ẩn núp, muốn tìm kiếm cũng rất khó khăn. Thế nhưng tình hình trước mắt lại hoàn toàn ngược lại, căn bản là những con Thủy Thú với kích thước hơn trăm trượng này không có ý định trốn đi, trái lại lại kết đàn kết lũ chủ động tới cửa gây sự...
Hiển nhiên, tình hình dị thường này trái ngược hoàn toàn với những gì mà Chu Thái từng nói.
-Thế nhưng nhìn từ một phương diện khác thì tình huống này lại mang ý nghĩa tích cực cho việc săn giết Thủy Thú của mình. Bởi lẽ nếu như những con Thủy Thú này không chủ động lao tới đây, thì để tìm kiếm và thu hoạch được số lượng Thủy Thú nhiều thế này thì mình sẽ phải tiêu hao ít nhất là một ngày trời. -Chu Nguyên lẩm bẩm nói.
Không nói cái khác, chỉ nhìn số lượng Long Nguyên Tủy trước mắt thì Chu Nguyên đã thu được lợi ích không nhỏ.
Thế là chỉ hơi trầm ngâm một chút, Chu Nguyên lại một lần nữa đạp chân trên đám mây nguyên khí, xé rách màn nước biển ở trước mắt mà lao đi. Thế nhưng lần này hắn lại nắm chặt Thiên Nguyên Bút ở trong tay, tinh thần cũng trở nên cảnh giác đề phòng hơn nhiều.
Lúc này, Chu Nguyên đã di động được nửa ngày trời, thế nhưng bốn phía lại không hề có động tĩnh gì nữa. Điều này khiến cho sự cảnh giác trong lòng Chu Nguyên cũng hơi buông lỏng xuống. Có lẽ sự kiện vừa nãy cũng chỉ là do trùng hợp, hoặc là do Chu Nguyên vừa vặn xâm nhập vào trong phạm vi hoạt động của một bầy Thủy Thú?!
-Hả?
Thế nhưng ngay tại lúc mà Chu Nguyên vừa mới nghĩ như vậy thì tinh thần của hắn lại đột nhiên rung lên cảnh báo, nguyên khí bên trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển đem toàn thân bao phủ lại, hai mắt Chu Nguyên cũng nhìn chằm chằm về phía trước.
Chỉ thấy màn nước biển ở nơi đó đang xuất hiện sự biến động dữ dội. Chỉ qua vài giây ngắn ngủi thì có khoảng chừng 10 con Thủy Thú to lớn rẽ nước lao ra.