Trong đó, thể tích của 2 con Thủy Thú đi đầu đã đạt đến hơn 300 trượng; những con còn lại cũng có kích thước khoảng chừng hơn 200 trượng.
Thực lực của 7 Thủy Thú này đã tương đương với thực lực của cao thủ cảnh giới Thái Sơ tam trọng thiên.
Lúc này, tình hình giống y hệt với lúc trước, con mắt của những con Thủy Thú này đều ẩn chứa sự tham lam nồng đậm, tất cả đều tập trung nhìn chằm chằm về phía Chu Nguyên.
Chu Nguyên quan sát những con Thủy Thú này một lúc, khẽ thở dài một hơi, trong lòng cũng đã hiểu rõ. Hiển nhiên là hiện tượng này cũng không phải là trùng hợp, mà rất có thể là trên người hắn có mang theo một thứ gì đó có sức hấp dẫn rất mạnh với những con Thủy Thú này.
-Đến tột cùng là thứ gì đang hấp dẫn những con Thủy Thú này đây? -Chu Nguyên trầm tư tự hỏi.
-Uuuu...!
Những con Thủy Thú đang lao tới này cũng không cho Chu Nguyên có thời gian để mà trầm tư. Bọn chúng đồng loạt phát ra một loại sóng âm rất kỳ lạ, thân thể to lớn cũng lao qua màn nước biển với tốc độ cực nhanh, mục tiêu trực chỉ Chu Nguyên đang đứng ở đằng kia.
-Vạn Kình Văn!
Trước thế tiến công hung mãnh của đàn Thủy Thú, chỉ thấy Chu Nguyên vung tay lên một cái, theo đó có một cây bút màu đen mang theo từng luồng Nguyên khí sáng chói đập mạnh xuống, mang theo lực lượng đáng sợ như của một con Cổ Kình, nện ở trên đỉnh đầu của con Thủy Thú với kích thước hơn ba trăm trượng dẫn đầu kia.
Oanh!
Một bút vừa rơi, lập tức tạo thành một luồng sóng xung kích bạo phát ra bốn phía, khiến cho nước biển ở trong phạm vi ngàn trượng xung quanh đều bị cuốn lật lên.
Mà con Thủy Thú với thực lực có thể so sánh với cao thủ cảnh giới Thái Sơ tam trọng thiên kia cũng bị đập nát ngay tại chỗ.
Lợi dụng khoảng thời gian chỉ trong nháy mắt này, thân hình của Chu Nguyên đã trở nên hư hóa, cuối cùng hóa thành một đoàn mây mù bắn mãnh liệt mà ra. Những nơi mà đoàn mây mù ấy đi qua thì từng con Thủy Thú ở đó đều không ngừng bạo tạc. Có thể nói là đánh đâu thắng đó.
Chiến đấu đến cũng nhanh mà kết thúc cũng nhanh. Với thực lực ngày hôm nay của Chu Nguyên thì dù cho có phải đối mặt với cao thủ cảnh giới Thái Sơ ngũ trọng thiên thì hắn vẫn có sức để đánh một trận. Thế nên hiển nhiên là những con Thủy Thú với thực lực cao lắm chỉ ở mức Thái Sơ tam trọng thiên này đã không thể nào ngăn cản được hắn.
Chiến đấu kết thúc, Chu Nguyên đưa tay thu hồi Long Nguyên Tủy, Thiên Nguyên bút cũng thu nhỏ lại bay về trong tay. Hắn cười lạnh nói:
-Đều là tặng không Long Nguyên Tủy, không cần thì phí. Ta cũng muốn nhìn xem đến tột cùng thì các ngươi có thể đưa tặng bao nhiêu cho ta!
Vừa nói xong, thân hình Chu Nguyên đã bắn mãnh liệt mà ra, mang theo khí thế sắc bén ngút trời.
Chu Nguyên cũng không còn xoắn xít về nguyên nhân của hiện tượng lạ thường của những con Thủy Thú này nữa. Dù sao mục đích chuyến đi này của Chu Nguyên cũng là Long Nguyên Tủy. Như vậy những con Thủy Thú này tới càng nhiều thì thu hoạch của Chu Nguyên lại càng lớn.
Thế là dọc theo con đường đi về phía trước, chỉ trong khoảng thời gian nửa canh giờ ngắn ngủi thì Chu Nguyên đã trực tiếp gặp phải năm đàn Thủy Thú có quy mô lớn chặn đường ngăn cản. Cấp độ của những trận đại chiến này đều cực kỳ kịch liệt. Nhiều lúc Chu Nguyên phải triển khai toàn bộ chiến lực mới có thể chém giết được những đàn Thủy Thú này. Thế nhưng đồng thời thì thu hoạch cũng cực kỳ phong phú, có thể nói là đầy bồn đầy bát, đến mức trên khuôn mặt vốn luôn bình tĩnh của Chu Nguyên cũng không nhịn được hiện lên vẻ mừng rỡ không thôi.
-Cửu Long Điển, Ngũ Long!
Năm luồng nguyên khí mang theo hình dáng của nguyên thú gào thét lao ra, trực tiếp xé rách con Thủy Thú có kích thước gần 400 trượng ở trước mặt. Cùng lúc đó thì có 1 viên Long Nguyên Tủy lớn chừng nắm tay bay ra, bị Chu Nguyên thu vào trong túi.
-Còn ai nữa không?!
Tầm mắt quét ngang xung quanh, Chu Nguyên vui sướng ngửa mặt lên trời cười to. Trên suốt đoạn đường vừa mới đi qua này, có thể nói Chu Nguyên được chém giết đến mức cực kỳ vui sướng thoải mái. Bởi vì chính những con Thủy Thú này đã trở thành nguồn cung cấp dồi dào, cống hiến cho hắn thu hoạch được số lượng Long Nguyên Tủy rất lớn. Dựa theo Chu Nguyên ước đoán, thì số lượng Long Nguyên Tủy mà hắn đã thu thập được cũng đã đủ để cho Chu Nguyên được hưởng một lần nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ có cấp độ Tứ Long.
Mà thời gian để Chu Nguyên có thể thu hoạch được số lượng Long Nguyên Tủy này cũng vẻn vẹn chỉ là một canh giờ mà thôi!
Thu hoạch lớn như vậy khiến cho Chu Nguyên lâm vào trong sự hưng phấn vô cùng.
-Hôm nay, các ngươi đến bao nhiêu, ta liền giết bấy nhiêu! -Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên bút trong tay, tay chỉ xuống dưới, nói với giọng nói đầy vẻ phóng khoáng.
Thế nhưng ngay tại lúc mà âm thanh của Chu Nguyên vừa mới dứt, thì chỉ thấy nước biển ở phía trước lại bắt đầu chập chùng kịch liệt. Ngay sau đó, từng con Thủy Thú với kích thước lớn chừng 500 trượng xuất hiện, chúng xé rách màn nước biển và lao về phía Chu Nguyên với tốc độ cực nhanh.
Chỉ tính riêng số lượng những con Thủy Thú có kích thước hơn 500 trượng thôi thì con số đã lên tới 8 con rồi. Đây là còn chưa kể tới mười mấy con Thủy Thú có kích thước chừng 400 trượng cùng càng nhiều Thủy Thú có thể tích nhỏ hơn đang đi theo sau lưng chúng.
Quy mô của đàn thú lớn tới mức dọa người, trực tiếp khiến cho vẻ hào phóng trên gương mặt Chu Nguyên biến mất chẳng còn chút gì. Nếu như chỉ xuất hiện một con Thủy Thú với kích thước 500 trượng thì Chu Nguyên vẫn có tự tin có thể chém giết được nó. Thế nhưng lúc này lại có tới 8 con như vậy đồng thời xuất hiện, hơn nữa lại còn có càng nhiều Thủy Thú đang kéo tới ở phía sau. Với quy mô như vậy thì dù cho có là cao thủ cảnh giới Thái Sơ lục trọng thiên, nếu gặp phải, thì cũng chỉ có nước quay đầu mà chạy.
Lúc này, gương mặt của Chu Nguyên đã đan xen hai màu trắng xanh. Hắn nhìn về phía đám Thủy Thú đang gào thét lao tới với khí thế cực kỳ hung mãnh kia, không nhịn được cắn răng nói:
-Các ngươi giỏi lắm!
Chỉ kịp nói được một câu, Chu Nguyên liền vội vàng thu lại Thiên Nguyên bút, sau đó lập tức quay đầu bỏ chạy.
Chu Nguyên cũng không phải đồ đần. Khi đối mặt với đàn Thủy Thú có quy mô lớn tới mức độ này, dù cho hắn có thể trải qua một trận chiến gian khổ và giải quyết được đi nữa thì đến lúc đó chỉ sợ Nguyên khí bên trong cơ thể đã bị tiêu hao không còn. Mà hiển nhiên, việc tiêu hao hết nguyên khí dự trữ của mình, khiến cho bản thân trở nên suy yếu ở một nơi nguy hiểm như nơi Nguyên Trì này cũng chẳng phải là việc làm sáng suốt gì.
-Uuuuu...
Nhìn thấy Chu Nguyên quay đầu bỏ chạy, trong cái miệng lớn của rất nhiều con Thủy Thú đều xuất hiện từng quả bong bóng, thân thể cao lớn của chúng cũng lập tức vạch phá màn nước biển, hóa thành một cái bóng mờ lao thật nhanh đuổi theo sau lưng Chu Nguyên.
Thân hình Chu Nguyên đã tiến vào trạng thái hư hóa, tốc độ cũng đạt tới mức cực hạn. Trên đường trốn chạy, hắn quay đầu nhìn về phía đàn Thủy Thú đang đuổi sát không tha ở phía sau lưng, trong lòng cũng kêu khổ không thôi. Chu Nguyên cũng không ngờ là mình sẽ lại trêu chọc tới số lượng Thủy Thú lớn đến như vậy.
Đối với tình hình trước mắt thì cũng chỉ còn cách cố gắng thoát khỏi sự truy đuổi của đàn Thủy Thú này rồi mới có thể bình tĩnh mà tính tiếp.
Thế là một người cùng một đám Thủy Thú cứ thành đoàn truy đuổi nhau chạy khắp nơi trong biển Nguyên Trì. Thỉnh thoảng cũng sẽ có những đệ tử khác đang săn bắt Thủy Thú ở trong biển đi ngang qua, khi nhìn thấy cảnh tượng này thì đều không nhịn được kinh ngạc mà trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn vất vả tìm kiếm Thủy Thú lâu như vậy mà chẳng thấy bóng dáng con nào. Thế mà kẻ này lại được hưởng thụ đặc quyền đối mặt với nhiều con Thủy Thú hội tụ vào một chỗ đến như vậy?
Thực ra thì cũng có đệ tử nảy lòng tham, muốn đi theo sau ăn hôi. Thế nhưng khi những người này nhìn rõ ràng số lượng của đàn Thủy Thú thì đều không nhịn được sợ hãi đến mức tê cả da đầu, lập tức giải tán. Đừng nói là bọn họ, ngay cả những đệ tử đai tím kia cũng không có niềm tin mà đối mặt với đàn Thủy Thú có quy mô lớn tới nhường này.
Chu Nguyên chạy trốn được một lúc lâu, thế nhưng hắn lại phát hiện khi thời gian càng kéo dài thì số lượng Thủy Thú gia nhập đuổi theo mình lại càng nhiều. Thế là hắn cũng không dám lưu lại ở trong biển Nguyên Trì nữa, tranh thủ thời gian thoát ra khỏi mặt nước, lần theo đường cũ để trở về.
Nơi thung lũng.
Đôi chân ngọc ngà thon dài của Yêu Yêu vẫn đang nhẹ nhàng đong đưa trong nước biển, Thôn Thôn thì vẫn uể oải nằm nhoài bên cạnh của nàng.
Đột nhiên, Thôn Thôn đứng phắt dậy, nó gầm lên những tiếng rống trầm thấp về một hướng nào đó ở trong mặt biển.
Phù phù!
Ngay sau đó, chỉ thấy mặt biển bị xốc lên, một bóng người cũng nhanh chóng lao ra với vẻ cực kỳ chật vật, cuối cùng vội vàng rơi vào phía trên một tảng đá lớn.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, vô số những chỗ khác ở mặt biển xung quanh cũng văng lên tung tóe những bọt nước, theo đó có từng con Thủy Thú với thể tích khổng lồ lao ra khỏi mặt biển, há cái miệng đen ngòm muốn cắn xé về phía Chu Nguyên với khí thế cực kỳ hung hãn.
-Rống!
Trên bờ biển, thân thể vốn nhỏ xinh của Thôn Thôn lại đột nhiên phóng to ra, cả người nó đều tỏa ra một luồng ánh sáng ám trầm. Toàn thân Thôn Thôn được bao phủ bởi một lớp vảy giáp màu vàng óng, ẩn sâu dưới lớp vảy giáp ấy còn có từng dòng dung nham chảy xuôi.
Chỉ trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, Thôn Thôn đã biến hóa từ một chú chó nhỏ xinh xắn trở thành một con cự thú thần bí lớn tới mấy chục trượng, dữ tợn mà uy vũ. Một luồng áp lực kinh khủng cũng bộc phát từ trong cơ thể của nó, quét ngang mà ra.
Thôn Thôn nhảy lên một cái, xuất hiện ở ngay phía trước Chu Nguyên. Chú ta vừa há ra cái miệng lớn, lập tức có một luồng lực hút cực kỳ kinh khủng bạo phát ra xung quanh. Dưới tác dụng của lực hút này, con Thủy Thú có kích thước chừng 500 trượng ở ngay phía trước nhất bị Thôn Thôn chỉ bằng một ngụm liền nuốt vào trong bụng, sạch sẽ ngay cả cặn cũng không còn.
-Rống!
Vừa nuốt xong một con Thủy Thú, Thôn Thôn lại phát ra tiếng gào thét một lần nữa. Tiếng rống của nó tựa như sấm rền, vang vọng toàn bộ sơn cốc khiến cho ngay cả mặt đất đều bị ảnh hưởng trở nên run rẩy kịch liệt. Khắp nơi đều tràn ngập một luồng áp lực kinh khủng.
Những con Thủy Thú núp ở dưới mặt biển vẫn còn đang chuẩn bị lao ra kia lập tức cứng đơ người, tựa như đang phải gánh chịu lấy một loại áp chế nào đó cực lớn. Cuối cùng chúng cũng chỉ đàng không cam lòng mà chậm rãi trầm xuống mặt biển, biến mất không thấy gì nữa.
Trải qua một đoạn thời gian thì mặt biển vốn hỗn loạn mới khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có.
Thân hình khổng lồ của Thôn Thôn cũng thu nhỏ lại, nhanh chóng trở về hình thái chú chó con nhỏ xinh kia.
Sau đó chú ta quay đầu, trong con ngươi tràn đầy vẻ kiêu ngạo cùng chế giễu mà nhìn về phía Chu Nguyên đang đứng ở đằng sau.
Gương mặt xinh đẹp kia của Yêu Yêu cũng nghiêng qua, kỳ lạ là sự cố phát sinh đột ngột lúc trước cũng không khiến cho nàng có cảm giác kinh hãi nào cả, ngược lại lúc này cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận phơn phớt của nàng lại cong lên một vòng đường cong đầy trêu tức dành cho Chu Nguyên.
-Chơi vui hay không?
Chu Nguyên đang lặng lẽ lau mấy giọt mồ hôi trên trán. Chợt nghe Yêu Yêu nói vậy thì lại cảm thấy có gì đó không đúng, trừng to mắt nhìn về phía Yêu Yêu.
-Tỷ,..tỷ biết trước là chuyện này sẽ xảy ra rồi?!
Nhìn bộ dạng bây giờ của Yêu Yêu thật giống như là đã biết rõ kết cục mà Chu Nguyên sẽ gặp phải khi tiến vào trong lòng biển của chỗ Nguyên Trì này!