Nơi bờ biển bên cạnh thung lũng, nhìn thấy vẻ giật mình trừng to mắt nhìn lấy mình kia của Chu Nguyên, Yêu Yêu lại chẳng thèm để ý, chỉ hết sức lười biếng mà duỗi lên hai tay ngáp một cái. Động tác này khiến cho thân hình mềm mại uyển chuyển của nàng uốn thành một đường cong hoàn mỹ mê người.
Thế nhưng lúc này Chu Nguyên lại chẳng còn có tâm tư thưởng thức vẻ đẹp ấy, trên khuôn mặt chỉ tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng không hiểu nhìn về phía Yêu Yêu.
-Bản chất của những con Thủy Thú này chính là do Long khí dư thừa bị phát tán ra từ dòng Nguyên Long Mạch kia biến hóa mà thành. Tuy nói bọn chúng không có trí khôn, thế nhưng vẫn có khả năng hành động theo bản năng. -Yêu Yêu nhẹ nhàng lung lay đôi chân ngọc ngà, từng giọt nước biển bắn lên, sau đó lại trượt xuống dọc theo đôi chân trơn bóng ấy, dưới sự phản chiếu của ánh nắng mặt trời lại càng thêm tỏa sáng chói lọi.
-Về phần Thông Thiên Huyền Mãng Khí trong cơ thể cậu lại là kết quả diễn sinh ra từ Tổ Long Kinh. Nói cách khác, bên trong nguyên khí của cậu cũng có ẩn chứa một phần Long khí, hơn nữa còn là loại Long Khí nguyên thủy nhất, thuần túy nhất.
Thế nên khi tiến vào bên trong lòng biển của Nguyên Trì thì dù cho người khác phải gánh chịu lấy áp lực đến từ thiên địa, riêng bản thân cậu lại có năng lực kháng tính nhất định với loại uy lực này.
-Nguyên nhân của hiện tượng này là bắt nguồn từ Thông Thiên Huyền Mãng Khí. Mà việc cậu bị đám Thủy Thú này đuổi giết cũng là bởi vì do đây. Có thể nói, ở trong mắt những con Thủy Thú này, cậu chẳng khác gì một món ăn có hương vị cực ngon, hơn nữa còn giàu chất dinh dưỡng. Chỉ cần có thể ăn được món ăn là cậu này thì bọn chúng sẽ có khả năng sản sinh ra trí khôn, trở thành một loài sinh vật chân chính, mà không phải là những đoàn năng lượng chỉ tồn tại dưới sự thúc đẩy của bản năng này.
Nói đến đây, Yêu Yêu ném cho Chu Nguyên một nụ cười đầy vẻ trêu chọc, nói:
-Thế nên ngay tại khi cậu muốn có được Long Nguyên Tủy bên trong cơ thể của đám Thủy Thú ngày thì ngược lại, chính bọn chúng cũng muốn ăn được món mỹ vị là cậu đấy!
Chu Nguyên nghe vậy thì sửng sốt một lúc lâu. Mặc dù lúc trước thì hắn cũng đã từng suy nghĩ tới loại khả năng này, nhưng bây giờ nghe được Yêu Yêu giải thích cặn kẽ thì cũng coi như hiểu rõ triệt để nguyên nhân của tình huống vừa rồi.
-Hóa ra tất cả là do từ Tổ Long Kinh mà ra.
-Vậy tại sao lúc trước tỷ lại không cảnh báo cho ta một tiếng? -Chu Nguyên có chút tức giận, nói.
Hiển nhiên là Yêu Yêu đã biết trước sẽ xảy ra tình huống này, thế mà lại không nhắc nhở hắn một câu. Chắc hẳn cô nàng đang muốn nhìn thấy cảnh tượng mất mặt của Chu Nguyên đây mà.
Đôi bàn tay búp măng của Yêu Yêu nhẹ nhàng chống lấy cái cằm trắng nõn, đôi mắt đẹp hơi híp lại, nói:
-Nếu cái gì cũng nói cho cậu biết thì còn gì là thú vị nữa?!
Chu Nguyên nhịn không được trợn trắng mắt, đặt mông ngồi xuống, trong giọng nói tràn đầy vẻ buồn bực:
-Nếu vậy thì ta phải làm sao bây giờ? Chỉ cần ta vừa mới tiến vào trong Nguyên Trì thì sẽ hấp dẫn một lượng lớn Thủy Thú tới đây!
Điểm mấu chốt là theo thời gian trôi qua, không chỉ số lượng Thủy Thú bị hấp dẫn càng ngày càng nhiều mà thực lực của chúng cũng càng ngày càng cao. Với thực lực hiện nay của Chu Nguyên thì hiển nhiên là không có khả năng chống đỡ được lâu.
Chu Nguyên than ngắn thở dài, cuối cùng đưa tay lấy ra một cái bình ngọc. Bên trong chiếc bình ngọc này có đựng một lượng Long Nguyên Tủy tràn đầy. Đây đều là chiến lợi phẩm mà Chu Nguyên thu hoạch được từ những trận chiến trước đó. Với số lượng này thì hẳn là có thể đủ để hắn có thể hưởng thụ một lần nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ ở cấp độ Tứ Long.
Thế nhưng hiển nhiên là Chu Nguyên vẫn còn chưa thỏa mãn với mức độ này.
Phải biết, lúc này Chu Nguyên vẫn chưa phải là đệ tử đai tím. Thế nên nếu như để lỡ qua cơ hội lần này thì sẽ chẳng biết phải chờ tới lúc nào, Chu Nguyên mới lại có cơ hội tiến vào bên trong Nguyên Trì. Vì thế mà Chu Nguyên mới muốn dùng hết khả năng của mình để đạt được lợi ích lớn nhất trong lần tìm kiếm Long Nguyên Tủy đầu tiên này.
Vút!
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên vẫn còn đang ngẩn người nhìn chằm chằm vào chiếc bình ngọc chứa đầy Long Nguyên Tủy đang tỏa ra từng luồng kim quang lóng lánh trước mắt, thì đột nhiên có một cái bóng đen vút cái mà qua. Sau đó Chu Nguyên chợt cảm nhận được bàn tay của mình nhẹ bẫng, mà cái bình ngọc vốn đang cầm trên tay cũng biến mất không còn thấy đâu nữa!
Chu Nguyên sững sờ, vội vàng quay đầu, sau đó liền trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy chiếc bình ngọc của mình đang bị Thôn Thôn ngậm lấy tại trong miệng. Nhìn thấy Chu Nguyên quay người nhìn lại, Thôn Thôn liền há to mồm nuốt cả cái bình ngọc vào trong bụng, nuốt xong chú ta còn vươn móng vuốt đập đập cái bụng nhỏ ra vẻ thỏa mãn.
-Aaaaaa...!!!
Từ trong khe núi lập tức vang lên một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Chu Nguyên vội vàng xông về phía trước, một phát bắt được cái cổ của Thôn Thôn, hai tay dùng sức lay động, gầm thét lên:
-Mẹ nó, Thôn Thôn, mày mau phun cái bình ra cho ta ngay!
Phải biết tất cả Long Nguyên Tủy cất chứa trong cái bình ấy chính là thành quả mà Chu Nguyên phải vất vả suốt nửa ngày trời mới thu hoạch được. Bây giờ Thôn Thôn lại một ngụm đem nó nuốt vào trong bụng, thử hỏi làm sao mà Chu Nguyên không tức cho được?
Nhưng mà mặc kệ Chu Nguyên lay động mạnh đến mức nào đi nữa thì Thôn Thôn vẫn cứ ngậm chặt lấy cái miệng, chú ta lại còn thảnh thơi duỗi ra một cái móng vuốt cào ra một mảnh vết máu bên trên mặt Chu Nguyên.
Một người một thú đánh nhau túi bụi, cảnh tượng cực kỳ thê thảm.
Yêu Yêu thở dài một hơi, quay đầu sang chỗ khác, mắt không thấy tâm không phiền. Đúng là hai kẻ đần!
Một người một thú đánh nhau suốt nửa ngày trời, cuối cùng thì Chu Nguyên cũng chỉ có thể móc trở lại một viên Long Nguyên Tủy lớn chừng ngón tay cái từ trong miệng của Thôn Thôn. Mà vì cứu giúp lấy một viên Long Nguyên Tủy nhỏ nhoi này, cái mà Chu Nguyên phải trả giá là đầy người vết máu. Đây đều là những vết cào do Thôn Thôn để lại.
-Hầm hừ gầm gừ!
Thế nhưng cho dù chỉ bị đoạt lại có một viên Long Nguyên Tủy nho nhỏ, Thôn Thôn vẫn cứ tỏ vẻ hết sức khó chịu. Chú ta cảm thấy mình đã ăn vào trong miệng mà lại còn để cho bị cướp ra ngoài, quả thực là một sự sỉ nhục.
-Bà nội nhà ngươi!
Chu Nguyên nhìn đăm đăm viên Long Nguyên Tủy nhỏ bé tới mức đáng thương trong tay mình, không nhịn được cắn răng văng tục một tiếng. Giờ thì tốt rồi, Đừng nói là tẩy lễ ở cấp độ Tứ Long, dù cho tẩy lễ Nhất Long thì cũng đừng mong được hưởng.
Đùng!
Một hòn đá nhỏ đột nhiên đánh vào trên trán của Chu Nguyên.
Chu Nguyên quay người nhìn lại, chỉ thấy Yêu Yêu lườm hắn một cái, nói:
-Không cho phép cậu được mắng Thôn Thôn!
Thôn Thôn thấy thế thì bên trong con ngươi lập tức hiện lên vẻ cười trên nỗi đau của người khác, sau đó lon ta lon ton chạy tới bên người Yêu Yêu tỏ vẻ lấy lòng.
Thế nhưng Yêu Yêu lại quay qua trừng nó một chút. Thôn Thôn bị trừng đứng sững tại chỗ, cuối cùng chỉ có thể tỏ vẻ ủy khuất lẩm bẩm lầm bầm vài tiếng, sau đó nằm rạp trên mặt đất.
Chu Nguyên lau đi vết máu ở trên mặt, thở dài một hơi đầy vẻ chán nản, nói:
-Xem ra chỉ có thể tiếp tục đi liều mạng.
Với tình hình trước mắt này, nếu còn muốn được hưởng thụ nghi thức tẩy lễ ở cấp độ tốt một chút thì Chu Nguyên cũng chỉ còn có cách tiếp tục lặn vào bên trong Nguyên Trì để săn giết Thủy Thú. Chỉ là đến lúc đó thì sẽ khó tránh khỏi cục diện bị cả đàn Thủy Thú truy sát ở khắp nơi.
Chu Nguyên hung hăng nhìn Thôn Thôn một chút, ánh mắt sắc bén tưởng như có thể róc xương lóc thịt. Cuối cùng cũng chỉ có thể chán nản đứng dậy, định tiếp tục đi tìm kiếm Long Nguyên Tủy.
-Long Nguyên Tủy ở nơi này chính là do Long khí của Nguyên Long Mạch kết tinh mà thành. Đối với Thôn Thôn mà nói thì đây là một thứ đồ ăn bổ dưỡng, thế nên nó mới cướp ăn như vậy. -Yêu Yêu giải thích.
Chu Nguyên nghe vậy thì hơi giật mình, thì ra là vậy. Kỳ thật, đối với việc Thôn Thôn không hỏi mà cướp ăn số lượng Long Nguyên Tủy kia, Chu Nguyên cũng không phải là thực sự nổi giận, mà hành động đánh nhau với Thôn Thôn vừa nãy cũng chỉ là để phát tiết sự đè nén do bị đàn Thủy Thú đuổi giết trong thời gian dài vừa qua mà thôi.
-Nếu vậy, chờ đến lúc ta có thể kiếm thêm được một ít Long Nguyên Tủy thì sẽ phân cho nó một ít. -Chu Nguyên nhún nhún vai, nói. Nếu thực lực của Thôn Thôn có thể tăng lên thì chẳng khác nào là Chu Nguyên hắn có thêm một phần trợ giúp to lớn.
Yêu Yêu nghĩ nghĩ, phất phất tay ra hiệu cho Thôn Thôn.
Thôn Thôn thấy Yêu Yêu gọi mình thì lập tức nhảy nhót chạy tới bên người nàng, sau đó chú ta liền bị Yêu Yêu xách cổ ném về phía Chu Nguyên.
Chu Nguyên vội vàng đưa tay đỡ lấy, sau đó một người một thú vẫn còn không quên trừng mắt nhìn nhau.
-Cậu dẫn theo Thôn Thôn cùng đi đi! -Yêu Yêu cũng không thèm để ý tới hai đứa ngốc này, nói:
-Nếu Thôn Thôn nó muốn có thu hoạch thì chính bản thân nó cũng phải làm việc để xứng đáng với thu hoạch ấy. Đồng thời nếu có sự trợ giúp của Thôn Thôn thì cậu cũng không cần phải lo lắng tới việc sẽ bị đám Thủy Thú kia vây công nữa.
-Với thực lực của Thôn Thôn thì cũng đủ để bảo vệ cho cậu không gặp phải nguy hiểm gì!
Chu Nguyên nghe vậy thì vui vô cùng. Nếu có thể để cho Thôn Thôn làm tay chân đối phó với những con Thủy Thú muốn ăn hắn kia, vậy thì quả thực là một cơn ác mộng cho đám Thủy Thú này. Có thể nói là tới bao nhiêu thì bị giết bấy nhiêu.
-Nói trước cho chú mày biết, nếu muốn được tiếp tục ăn tiếp tục ăn những viên Long Nguyên Tủy ngon lành kia thì cần phải siêng năng làm việc, đừng có lười biếng đấy!
Chu Nguyên nhìn chằm chằm Thôn Thôn, dạy dỗ:
-Đến khi thu hoạch được Long Nguyên Tủy thì ta chiếm tám phần, còn chú mày chiếm hai phần.
Nói đoạn, Chu Nguyên duỗi ra mấy cái ngón tay, ra hiệu cho Thôn Thôn.
Thế nhưng Thôn Thôn vốn là cực kỳ thông minh, trí khôn cực cao, lập tức hiểu rõ bộ mặt gian thương của Chu Nguyên. Thế là chú ta cũng duỗi ra mấy cái móng vuốt, tạo thành động tác ý bảo nó chiếm bảy phần, Chu Nguyên ba phần.
Chu Nguyên thấy thế cũng tức giận tới mức bật cười. Con chó nhỏ này lại còn dám cò kè mặc cả với mình, chẳng lẽ thật coi mình là chân bốc vác rồi đây à?!
Thế là một người một thú lại nổ ra tranh chấp một lần nữa, khoa tay múa chân.
Yêu Yêu đứng ở một bên bị hai đứa ngốc này ồn ào làm cho đau đầu. Thế là nàng cũng không nhịn được nữa, tiện tay liền văng một đạo Nguyên văn ra ngoài. Đạo Nguyên văn ấy hóa thành một cột điện chớp đánh thẳng về phía một người một thú vẫn còn đang quần nhau kia.
-Mỗi người chiếm một nửa. Còn ngay bây giờ, hai người các ngươi lập tức lăn xuống đi tìm Long Nguyên Tủy cho ta!
Yêu Yêu vừa dứt lời, một người một thú lập tức yên tĩnh lại.
Thôn Thôn lẩm bẩm hai tiếng, mặc dù vẫn còn nhìn Chu Nguyên ngứa hết cả mắt nhưng vẫn không dám trái lời Yêu Yêu, nhảy lên đứng ở trên bờ vai Chu Nguyên.
Chu Nguyên cũng bĩu môi, né mình tránh qua cột điện chớp đánh tới kia, sau đó dùng ánh mắt tràn đầy lửa nóng nhìn về một mảnh Nguyên Trì vô tận ở trước mắt. Có sự giúp đỡ của Thôn Thôn thì có thể nói là những con Thủy Thú này đã không thể tạo thành uy hiếp được cho hắn nữa.
-Lúc trước các ngươi gọi hội truy sát ta. Vậy lúc này hãy chuẩn bị tâm lý hứng chịu sự trả thù đến từ Chu Nguyên ta, hưởng thụ cảm giác bị đuổi giết khắp nơi đi! -Chu Nguyên cười lạnh một tiếng, cảm thấy lực lượng bản thân lại một lần nữa phóng đại.
Nói đoạn, Chu Nguyên phất phất tay tạm biệt Yêu Yêu, sau đó quay người trực tiếp nhảy vào bên trong lòng Nguyên Trì, tiếp tục hành trình tìm kiếm Long Nguyên Tủy một lần nữa.
Yêu Yêu vuốt vuốt cái trán, cuối cùng cũng được thanh tĩnh.
Muốn được ngồi lặng yên ngâm nước một chút mà cũng không được...
*Tay chân ở đây mang nghĩa là đàn em.