Trong nước biển tràn ngập sương mù.
Chu Nguyên chân đạp Nguyên khí màu vàng cực nhanh mà qua, nước biển bị mở ra, tốc độ cực nhanh, Thôn Thôn nằm sấp ở trên vai hắn, đôi mắt lười biếng quét qua bốn phía.
Lần này, quay trở lại Nguyên Trì, Chu Nguyên đã có chỗ dựa, không cần lo lắng bị những thủy thú kia đuổi giết phải chật vật chạy thục mạng nữa.
- Đợi tí nữa nếu gặp phải thủy thú, ta sẽ lên trước thử sức. Nếu là gặp phải thủy thú mà ta không đối phó được, ngươi lại đến.
Thiên Nguyên Bút trong hình thái Văn linh hoạt chuyển động trên những đầu ngón tay của Chu Nguyên. Hắn híp mắt cười nói với Thôn Thôn.
Thôn Thôn liếc hắn một cái với ánh mắt xem thường. Nó cảm thấy Chu Nguyên thật là vô sỉ, không phải là muốn cho nó đi gặm xương cứng sao, còn nói được đường hoàng như vậy.
- Tới rồi.
Chu Nguyên không có lại vui đùa ầm ĩ cùng Thôn Thôn nữa mà ngẩng đầu lên. Hai mắt híp lại nhìn về phía trước, chỗ đó nước biển chập trùng, từng con thủy thú cực lớn bắt đầu hiện ra.
Mấy đôi mắt trong suốt đều tản ra tham lam cùng khát vọng.
Ọt ọt!
Có bong bóng xuất hiện từ trong miệng của những thủy thú kia rồi sau nháy mắt, nước biển bị xé nứt, thân thể khổng lồ mang theo sức mạnh cuồng bạo trực tiếp lao đến chỗ Chu Nguyên.
- Thì ra chỉ là một đám thủy thú hơn hai trăm trượng mà thôi.
Chu Nguyên cười lạnh. Nguyên khí màu vàng bay ra từ trong cơ thể của hắn và nhanh chóng bao phủ toàn bộ thân hình của hắn.
Oanh!
Không chờ đám thủy thú đến gần, Chu Nguyên đột nhiên lao ra. Thiên Nguyên Bút trong tay hắn lập tức căng phồng lên, bên trên lông tơ trắng như tuyết có tia sáng màu đen tuyền phun ra nuốt vào tuần hoàn. Sau đó, Thiên Nguyên Bút hóa thành vô số tàn ảnh bao phủ đám thủy thú kia.
Phanh! Phanh!
Nước biển chấn động rồi nhanh chóng bị lực lượng cường hãn kia bài xích ra, giống như là tạo thành một khu vực chân không.
Chu Nguyên nhanh chóng lao vào trong bầy thủy thú, thế công lăng lệ, ác liệt. Mỗi một hư ảnh hình bút gần như có thể xuyên thủng đầu một con thủy thú.
Vì vậy, chỉ sau mấy phút đồng hồ ngắn ngủn, chiến đấu đã chấm dứt, từng viên Long Nguyên Tủy Tinh màu vàng trôi nổi, một nửa trong số đó bị Chu Nguyên thu vào trong tay áo, còn một nửa khác thì bị hắn ném về phía Thôn Thôn.
Thôn Thôn há miệng, một hơi nuốt gọn cả đống Long Nguyên Tủy Tinh, trong đôi mắt nho nhỏ hiện ra thần sắc thỏa mãn.
Mà ngay khi một người một thú đang hưởng thụ Long Nguyên Tủy Tinh vừa lấy đến tay, thần sắc trên mặt Chu Nguyên khẽ động. Sau đó, hắn liền nhìn thấy lại có thủy thú cực lớn xuất hiện từ bốn phương tám hướng.
Lần này có khoảng hơn mười con và đều là loại có thể tích hơn 500 trượng.
Số lượng thủy thú lần này còn nhiều hơn so với lúc trước, khi Chu Nguyên bị đuổi giết.
Nhưng lúc này đây, Chu Nguyên lại không có kinh hoảng chạy thục mạng mà là khẽ lay Thôn Thôn trên vai, nói:
- Này, Thôn Thôn, dù sao ngươi cũng đã ăn đồ của ta rồi, bây giờ cũng nên làm việc.
Ở trên vai hắn, Thôn Thôn liếc qua những thủy thú cực lớn đang xúm lại kia rồi lười biếng ngáp một cái. Sau đó, nó nhảy xuống, đứng ở trước mặt Chu Nguyên.
Vào lúc này, theo thời gian dần trôi qua, nước biển ở xung quanh Thôn Thôn cũng bắt đầu sôi trào lên.
Từ trong cơ thể của nó, nguyên khí chấn động kinh khủng chậm rãi phát tán ra.
Rồi thân thể của nó cũng nhanh chóng biến đổi. Chỉ sau mấy tức, một con thú non giống như chó con đã biến thành hung thú có lân giáp màu vàng thần bí kia.
Mà khi Thôn Thôn hóa thành hình thái như vậy, những thủy thú xúm lại kia cũng thoáng cương cứng tựa như cảm thấy một loại áp chế. Tuy nói chúng thực sự không phải là nguyên thú mà chỉ là do Long khí trong Nguyên Long mạch biến thành nhưng vẫn như cũ không có cách nào tránh khỏi loại áp chế này.
Cảm giác bất an tựa như là khi hạ vị giả đối mặt với thượng vị giả.
Hơn mười con thủy thú có thể tích 500 trượng kia ẩn ẩn có chút bạo động nhưng cuối cùng ánh mắt của bọn nó vẫn tập trung ở trên người Chu Nguyên bởi vì nguyên khí của hắn làm cho chúng cảm thấy hấp dẫn đến trí mạng.
Loại hấp dẫn này đủ để làm cho chúng có thể đè nén cảm giác bất an đến từ Thôn Thôn kia.
Ọt ọt!
Vì vậy sau một khắc, rất nhiều thủy thú gào thét lao ra. Bóng mờ bao phủ Chu Nguyên. Từ trong cơ thể những thủy thú kia, nguyên khí cuồng bạo bùng nổ, tạo ra những con sóng cao vạn trượng.
Thôn Thôn bễ nghễ nhìn qua những thủy thú cực lớn đang vọt tới kia, móng trước nhẹ nhàng đạp trên nước biển. Cái miệng khổng lồ khẽ mở ra, có ánh sáng màu đen thần bí ở bên trong.
Tia sáng màu đen bắt đầu hội tụ. Cuối cùng theo thời gian dần trôi qua, nó tạo thành một quả cầu màu đen to khoảng chừng nửa trượng.
Phía trên quả cầu màu đen này không có chút ánh sáng nào, tựa như là bất luận ánh sáng gì muốn chiếu rọi lên cũng sẽ bị quả cầu này cắn nuốt. Cảm giác này làm cho quả cầu màu đen trông cực kỳ quỷ dị, khiến cho người ta có một cảm giác nguy hiểm đến mức tận cùng.
Hô!
Cái đầu của Thôn Thôn đột nhiên hất lên, quả cầu màu đen kia đột nhiên bắn mạnh tới hơn mười con thủy thú 500 trượng đang lao tới kia.
Ông!
Quả cầu màu đen có tốc độ cực nhanh, giống như là có thể xuyên thấu không gian vậy. Chỉ trong nháy mắt, quả cầu màu đen này đã xuất hiện ở trung ương của hơn mười con thủy thú. Và ngay sau đó, quả cầu màu đen xoay tròn, lực hút kinh khủng bùng nổ.
Lực hút này vừa xuất hiện, nước biển chung quanh lập tức chảy ngược về phía dưới. Lấy quả cầu màu đen làm trung tâm, một vòng xoáy cực lớn nhanh chóng được tạo thành.
Mà hơn mười con thủy thú kia cũng nằm trong phạm vi tác động của lực hút khủng bố này, chúng điên cuồng giãy dụa. Nhưng cuối cùng chúng cũng không có cách nào giãy giụa được khỏi lực hút và chỉ có thể trơ mắt nhìn quả cầu màu đen kia càng ngày càng gần. Cuối cùng, ngay khi chúng chạm tới quả cầu màu đen...
Xùy!
Ngay lập tức, tất cả những con thủy thú kia nhanh chóng bộc phát ra tiếng gào thét tuyệt vọng. Lấy mắt thường có thể thấy được thân thể to lớn của chúng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một vòng hào quang chui vào bên trong quả cầu màu đen và bị bóng tối thuần túy kia gạt bỏ sạch sẽ...
Chỉ trong vài giây ngắn ngủn, hơn mười con thủy thú có thể so với Thái Sơ cảnh Ngũ trọng thiên đã biến mất, chỉ để lại mười Long Nguyên Tủy Tinh to cỡ nắm tay lơ lửng ở chung quanh quả cầu màu đen.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Nguyên chỉ biết trợn mắt há hốc mồm.
Ai có thể nghĩ đến, hơn mười con thủy thú có thể so với Thái Sơ cảnh Ngũ trọng thiên lại bị tiêu diệt đơn giản như vậy, sạch sẽ như vậy...
Để làm được điều này thì cần thực lực mạnh mẽ đến mức nào?
Chu Nguyên nhìn qua Thôn Thôn đang loạng choạng biến lại hình dáng cũ với ánh mắt có chút cổ quái. Thật không biết Thôn Thôn đến tột cùng là nguyên thú gì mà có thể mạnh mẽ đến như vậy.
Nhìn thấy ánh mắt rung động kia của Chu Nguyên, Thôn Thôn cũng đắc ý cười cười. Nó nhảy lên trên vai Chu Nguyên, duỗi móng vuốt ra chỉ chỉ vào những viên Long Nguyên Tủy Tinh đang trôi nổi kia, ý bảo Chu Nguyên đi thu thập chiến trường.
Chu Nguyên nhún nhún vai, lướt lên, thu lấy hơn mười khỏa to cỡ nắm tay Long Nguyên Tủy Tinh, ánh mắt có chút nóng lên.
Chỉ cần số Long Nguyên Tủy Tinh này là tẩy lễ của hắn đã có thể đạt tới đẳng cấp Ngũ Long rồi.
Nến như là trước kia, Chu Nguyên có lẽ cũng sẽ thỏa mãn với kết quả này. Chẳng qua, hiện tại, sau khi hắn đã có trợ lực cường đại là Thôn Thôn, hiển nhiên là đẳng cấp Ngũ Long đã không thỏa mãn được khẩu vị của hắn rồi.
- Tốt! Thôn Thôn, xem ra hai ta thật sự là đồng bọn hợp tác hoàn mỹ không có khuyết điểm.
Chu Nguyên liếm liếm bờ môi, cười nói.
Nhưng mà Thôn Thôn lại liếc nhìn hắn với thần sắc ghét bỏ, tựa như là đang nói rằng rx ràng chỉ có mình nó xuất lực mà Chu Nguyên chỉ là người quét dọn chiến trường mà thôi.
Vì vậy, tròng mắt của nó khẽ giật giật rồi bỗng nhiên duỗi móng vuốt ra, vẽ hai hình như chữ bốn sáu lên không trung, đúng là ý định sửa đổi hiệp nghị lúc trước, bây giờ nó muốn chiếm sáu thành.
Nhìn thấy thế, Chu Nguyên cũng có chút tức giận. Tiểu súc sinh nhà ngươi lại dám chiếm tiện nghi của ta sao.
Hắn tung tung Long Nguyên Tủy Tinh trong tay, híp mắt cười nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi có thể đánh nhau thì có thể phân phần nhiều. Ta có thể nói cho ngươi biết, nếu như không có ta, những thủy thú này sẽ ẩn nấp ở sâu bên trong Nguyên Trì, ngươi muốn tìm cũng sẽ không tìm thấy đâu. Còn muốn một lần giết một đám thoải mái như vậy ư? Chỉ là nằm mơ thôi
Thôn Thôn ngẩn người, sau đó ủ rũ gục đầu xuống. Suy nghĩ cẩn thận thì thật đúng là tác dụng của Chu Nguyên cũng không nhỏ.
Vì vậy nó chỉ có thể rầm rì hai tiếng, đồng ý hiệp nghị phân chia 5:5 kia.
- Tiểu tử, ngươi còn non lắm, ta muốn trị ngươi thì cũng dễ như trở bàn tay.
Nhìn thấy thế, khóe miệng của Chu Nguyên khẽ cong lên. Sau đó, hắn lại tiếp tục đạp lên Nguyên khí màu vàng lao về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Hắn nhìn qua sương mù tràn ngập trong nước biển, ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng. Đã có Thôn Thôn tương trợ, hắn cảm thấy, có lẽ lúc này đây, mình có thể nghĩ đến đẳng cấp Lục Long, thậm chí là Thất Long rồi...