Phía trên Nguyên Trì mênh mông, sương mù phiêu đãng.
Một bóng hình xinh đẹp mặc quần áo trắng tinh từ trên trời giáng xuống, rơi vào ao nước trên một đỉnh núi chọc trời. Nàng quét mắt nhìn quanh bốn phía tựa như là đang tìm kiếm thứ gì đó.
Gió nhẹ quét đến, thổi cho bộ váy trên người nàng bay lên, phác họa đường cong động lòng người của nàng.
Đương nhiên đó là Lý Khanh Thiền kia.
Đột nhiên, ánh mắt của nàng co lại, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên:
- Đường đường là Thánh Tử của Linh Văn Phong, dấu đầu lộ đuôi làm cái gì?
Nàng vừa nói xong thì sương mù phía sau tản ra, một thanh niên mặc như đạo bào đạp nước mà đến, người này đúng là Diệp Ca người xếp thứ chín trong mười đại Thánh Tử.
Hắn nhìn qua Lý Khanh Thiền, bất đắc dĩ gãi gãi đầu, nói:
- Cảm giác của Khanh Thiền sư tỷ thật đúng là quá nhạy cảm.
Đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền khẽ liếc hắn một cái, trong con ngươi có hàn khí nhàn nhạt quanh quẩn, nàng nói với vẻ mặt không biểu tình:
- Diệp Ca, ngươi đi theo ta làm cái gì?
Diệp Ca cười nói:
- Khanh Thiền sư tỷ, ta đi theo ngươi chỉ là vì muốn thương lượng cùng với ngươi một chuyện..
- Thương lượng chuyện gì?
Lý Khanh Thiền thản nhiên nói.
- Lần này, ngươi có thể buông tha cho con thủy thú có thể tích ngàn trượng kia hay không?
Diệp Ca cười khan nói.
Nghe hắn nói vậy, đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền khẽ híp lại, từ trong cơ thể của nàng hàn ý phát ra càng lúc càng nồng nặc, thậm chí cả sương mù chung quanh cũng như là bị đóng băng lại.
Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Ca, nói:
- Diệp Ca, ngươi cảm thấy ngươi có tư cách nói những lời này với ta sao?
Mục đích chủ yếu trong chuyến đi lần này của nàng chính là vì con thủy thú có thể tích ngàn trượng kia. Bởi vì nàng biết, nếu như mình có thể săn giết con thủy thú này thì nàng có thể đạt được tẩy lễ đẳng cấp Bát Long, điều này không thể nghi ngờ sẽ làm cho thực lực của nàng tăng lên.
Nhìn qua ánh mắt lạnh lùng kia của Lý Khanh Thiền, Diệp Ca cũng lui về phía sau hai bước, buông tay nói:
- Khanh Thiền sư tỷ, nếu như chỉ có ta thì khẳng định không ngăn được tỷ... Nhưng mà, mục đích lần này ta đến chỉ là vì trả nợ nhân tình mà thôi.
Lý Khanh Thiền nhíu mày, rồi đột nhiên giống như đã minh bạch cái gì, khuôn mặt của nàng lạnh xuống:
- Là nhân tình của Khổng Thánh sao?
Lần này, thời điểm thủy thú lớn ngàn trượng xuất hiện cực kỳ xảo diệu, vừa đúng lúc những Thánh Tử khác không phải làm nhiệm vụ ở bên ngoài thì chính là bế quan, trong toàn bộ tông môn thì cũng chỉ có nàng, Khổng Thánh, Diệp Ca ba vị Thánh Tử là còn có thể tham gia tranh đoạt. Cho nên lần tranh đoạt này trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Bằng không chờ Sở Thanh kia trở lại thì chỉ sợ là hắn sẽ không bỏ qua chuyện tốt như thế này.
Dù sao thủy thú lớn ngàn trượng đều ẩn nấp tại nơi cực sâu của Nguyên Trì. Ở chỗ đó, cho dù là những Thánh Tử như bọn họ cũng rất khó xâm nhập.
Hôm nay, thật vất vả mới gặp phải một con thủy thú lớn ngàn trượng hiện ra tung tích, những Thánh Tử như bọn họ tự nhiên là lập tức xuất động.
Diệp Ca bất đắc dĩ nhún nhún vai. Kỳ thật, hắn cũng không muốn lẫn vào vũng nước đục này. Nhưng bởi vì lúc trước thiếu Khổng Thánh một cái nhân tình, hôm nay người ta đến tìm hắn hỗ trợ, hắn cũng không cự tuyệt được.
Khuôn mặt của Lý Khanh Thiền càng ngày càng lạnh. Nàng nhìn chằm chằm vào Diệp Ca với vẻ bất thiện, nếu thằng này đã phải giúp Khổng Thánh,vậy dứt khoát lưu hắn lại ở chỗ này là được.
Nhưng ngay khi Lý Khanh Thiền định ra tay thì nàng bỗng nhiên phát giác được, từ trong sương mù, một đạo kiếm khí lăng lệ, ác liệt bay lên, giống như là một con Giao Long âm thầm tiềm phục, tập trung vào nàng.
- Khổng Thánh!
Lý Khanh Thiền chuyển qua nhìn về cái hướng kia, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ lạnh giá. Uy lực của đạo kiếm khí này không hề đơn giản, hiển nhiên là Khổng Thánh kia cũng ở cách nơi này không xa. Rõ ràng là hắn cũng đang phòng bị nàng sẽ ra tay với Diệp Ca.
- Khanh Thiền sư tỷ, lần này sư tỷ hãy tặng cơ hội cho Khổng Thánh đi. Dù sao, chuyện thế này vẫn còn có cơ hội.
Diệp Ca khuyên nhủ.
Trong đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền thoáng hiện vẻ buồn phiền. Vốn dĩ nàng cho rằng mục đích lần này của Diệp Ca cũng là con thủy thú lớn ngàn trượng kia, không ngờ rằng hắn lại là người được Khổng Thánh mời đến. Mà hôm nay những Thánh Tử có quan hệ tương đối tốt với nàng lại cũng không đến đây.
Dùng thực lực của nàng thì nhiều lắm chỉ là không phân cao thấp với Khổng Thánh mà thôi. Nếu bên đó lại có thêm một Diệp Ca nữa thì nàng tất nhiên là không địch lại.
Tuy rằng mười đại Thánh Tử bài danh có trước sau nhưng thật sự thì thực lực chỉnh thể của mười người lại không kém quá xa.
Cho nên, nếu như Khổng Thánh liên thủ cùng Diệp Ca, lần này đích thật là nàng không có nửa điểm cơ hội.
Nhưng mà bắt nàng buông tha cho cơ hội lần này dễ dàng như thế thì quả là không cam lòng.
Sắc mặt của Lý Khanh Thiền biến ảo mấy lần rồi khí lạnh ở quanh thân cũng càng ngày càng đậm.
Thấy thế, Diệp Ca liền lùi lại vài bước, tay áo rủ xuống, không gian xung quanh lập tức bắt đầu vặn vẹo. Vào lúc này, những Nguyên văn phức tạp ở phía trên áo bào kia cũng sáng lên, tựa như là tùy thời đều có thể khởi động.
Ở chỗ sâu trong sương mù kia, kiếm khí cũng càng thêm lăng lệ, ác liệt, mơ hồ còn có tiếng kiếm minh vang lên.
Một trận đại chiến giữa các Thánh Tử tựa như là muốn bộc phát.
Nhưng ngay khi hào khí giương cung bạt kiếm tới cực điểm, chấn động của nguyên khí trong cơ thể Lý Khanh Thiền lại bỗng nhiên yếu bớt. Nàng lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Ca cùng với một chỗ sâu trong sương mù, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, quay người đạp không bay đi.
- Khổng Thánh, Diệp Ca, các ngươi nhớ kỹ cho ta!
Hiển nhiên, cuối cùng, nàng vẫn lựa chọn nghe theo lý trí mà buông tha cho cơ hội lần này.
Dù sao nếu lấy một địch hai thì cuối cùng người chịu thiệt vẫn là nàng.
Nhìn qua Lý Khanh Thiền đã rời đi, Diệp Ca cũng thở dài một hơi. Dù sao ở trong tông môn, Lý Khanh Thiền có nhân khí rất cao, bên trong mười đại Thánh Tử cũng có mấy gia hỏa có chút hâm mộ nàng. Nếu là bọn họ ở tại đây động thủ với nàng, chỉ sợ về sau cũng sẽ có chút phiền phức.
Nhưng mắt nhìn cơ hội ngon ăn như vậy, có lẽ bọn họ vẫn phải lựa chọn đắc tội nàng.
Diệp Ca cười khổ một tiếng, sau đó nhìn về phía chỗ sâu trong sương mù kia, nói:
- Chuyện lần này tính toán là ta trả lại nhân tình cho ngươi rồi, về sau hai bên không thiếu nợ nhau.
Ở chỗ sâu trong sương mù có tiếng kiếm minh vang lên tựa như là đang trả lời hắn.
...
Oanh!
Trong nước biển, một đám thủy thú khổng lồ rít gào, chấn động cuồng bạo tạo nên mấy con sóng cao vạn trượng.
Mà lúc này, ở trong bầy thủy thú kia, hai vệt sáng nhanh chóng bay ra. Ở những nơi mà hai vệt sáng này đi qua, từng con thủy thú khổng lồ không ngừng nổ tung.
Hai vệt sáng kia tự nhiên chính là Chu Nguyên cùng Thôn Thôn.
Từ sau khi có Thôn Thôn trợ chiến, Chu Nguyên lại không thèm kiêng nể gì nữa cả, một đường không ngừng đi về phía trước, đưa tới rất nhiều thủy thú vây công. Nhưng kết quả cuối cùng, những thủy thú này đều biến thành Long Nguyên Tủy Tinh, bị Chu Nguyên cùng Thôn Thôn chia cắt...
Chỉ ngắn ngủn trong vòng mấy phút đồng hồ, trận chiến đấu kịch liệt này đã chấm dứt.
Chu Nguyên nhanh chóng quét dọn chiến trường, lại mấy chục viên Long Nguyên Tủy Tinh tới tay hơn nữa chất lượng đều không thấp.
- Không tệ.
Chu Nguyên tán thưởng không thôi. Hôm nay, số lượng Long Nguyên Tủy Tinh trong tay hắn đã thừa đủ cho tẩy lễ đẳng cấp Lục Long nhưng muốn đạt tới tẩy lễ đẳng cấp Thất Long thì còn chưa đủ. Bởi vì theo như lời Chu Thái sư huynh, tẩy lễ đẳng cấp Thất Long đã không phải cứ đủ số lượng là có thể thực hiện mà còn cần ít nhất một viên Long Nguyên Tủy Tinh trong cơ thể thủy thú có thể tích đạt tới bảy trăm trượng làm nguồn dẫn.
Nhưng mà nếu gặp phải loại thủy thú đẳng cấp này thì chỉ sợ tuyệt đại bộ phận đệ tử đai tím cũng đều phải tạm lánh mũi nhọn.
Nhưng chuyện này đối với Chu Nguyên lại không phải là vấn đề to tát, bởi vì ở bên cạnh hắn lúc này còn có một tồn tại khủng bố hơn cả Thái Sơ cảnh thất trọng thiên...
- Nhưng thủy thú có thể tích bảy trăm trượng cũng không dễ tìm. Đi xa như vậy rồi mà chúng ta cũng không gặp phải.
Chu Nguyên lẩm bẩm nói.
Mà khi Chu Nguyên còn đang tự nói một mình thì Thôn Thôn ở trước người hắn bỗng nhiên hóa thành chiến đấu hình thái và gầm lên một tiếng.
Chu Nguyên cả kinh rồi mãnh liệt cúi đầu, nhìn về phía khu vực tĩnh mịch ở chỗ sâu trong Nguyên Trì kia.
Chỉ thấy ở đó, nước biển bỗng nhiên chấn động tựa như là có sóng lớn vọt tới. Ngay sau đó, Chu Nguyên nhìn thấy một con thủy thú vô cùng khổng lồ chậm rãi bơi lên.
thể tích khổng lồ như vậy rõ ràng là đã vượt qua bảy trăm trượng, gần đến 800 trượng rồi!
Nhìn qua con thủy thú cực lớn kia, Chu Nguyên cũng không nhịn được nuốt nước bọt. Sau đó hắn chậm rãi lui ra phía sau, nghiêm túc nói:
- Thôn Thôn, đi lên làm thịt nó!