Oanh!
Nước biển chấn động kịch liệt, nguyên khí cuồng bạo bộc phát ra. Vào lúc này, nước biển trong phạm vi mấy vạn trượng giống như là bị xé nứt, khiến cho nước biển chảy ngược, tạo thành vòng xoáy cực lớn.
Chu Nguyên đứng ở chỗ xa xa, hăng hái nhìn qua trận đại chiến này.
Hai bên rõ ràng là Thôn Thôn cùng con thủy thú có thể tích đạt đến 800 trượng kia.
Bình thường, nếu như gặp phải loại thủy thú có thể tích đạt tới trình độ này, cho dù là đệ tử có thực lực đạt tới Thái Sơ cảnh thất trọng thiên đều cực kỳ kiêng kị.
Phải biết đệ tử có thực lực Thái Sơ cảnh Thất trọng thiên cơ bản đều là những người có tư cách cạnh tranh vị trí thủ tịch rồi.
Nhưng hôm nay, thủy thú có thực lực như thế lại trông cực kỳ chật vật, bởi vì nó gặp phải một tồn tại càng thêm khủng bố...
Mặc dù hình thể của Thôn Thôn kém xa con thủy thú có thể tích đạt đến 800 trượng kia nhưng khi cả hai xông vào nhau, con thủy thú kia cũng nhanh chóng bị Thôn Thôn triệt để áp chế, cơ hồ là không hề có lực hoàn thủ. Hơn nữa, Chu Nguyên còn nhìn ra được Thôn Thôn hoàn toàn là đang trêu đùa con thủy thú này mà thôi.
- Tiểu chút chít này thật đúng là lợi hại.
Chu Nguyên tặc lưỡi ngợi khen. Hiển nhiên từ lúc bắt đầu, trận chiến đấu này đã có kết quả.
Mà kết quả cuối cùng của cuộc chiến này cũng đích thật là không ngoài ra dự kiến của hắn. Chỉ sau mấy phút đồng hồ, đợi đến khi Thôn Thôn trêu đùa chán rồi, chân trước rồi đột nhiên xẹt qua, ánh sáng màu đen thoáng hiện.
Oanh!
Vào lúc này, toàn bộ nước biển tựa như là đều bị xé nứt, năm dấu móng tay khổng lồ trực tiếp chui vào đã đến đáy biển tĩnh mịch.
Mà con thủy thú có thể tích đạt đến 800 trượng kia cũng bị một trảo này xé làm đôi.
Chu Nguyên nhanh chóng bơi đến, vung tay áo lên. Chỉ thấy một viên Long Nguyên Tủy Tinh to khoảng chừng đầu người chậm rãi bay lên. Ở bên trong viên Long Nguyên Tủy Tinh này, độ đặc của chất lỏng màu vàng đã vượt xa những viên Long Nguyên Tủy Tinh mà hắn kiếm được lúc trước, hai bên hoàn toàn không thể so sánh. Cái này khiến cho Chu Nguyên trông mà thèm vô cùng.
- Ta trước cất viên Long Nguyên Tủy Tinh này đi, về sau chúng ta lại phân phối.
Hắn cẩn thận từng li từng tí thu hồi viên Long Nguyên Tủy Tinh này rồi nói với Thôn Thôn.
Thôn Thôn thì cũng không có dị nghị gì, dù sao hôm nay nó cũng đã ăn rất nhiều Long nguyên tủy rồi.
Chu Nguyên duỗi cái lưng mệt mỏi ra. Hôm nay, một đường thoải mái đánh tới khiến cho hắn cũng có cảm giác gánh không được, liền nói ngay:
- Bây giờ, chúng ta nên tìm một chỗ nghỉ ngơi và hồi phục thoáng một phát rồi mới lại đi tiếp nhé.
Thôn Thôn rầm rì một tiếng, tựa như là ghét bỏ, tựa như là đang nói Chu Nguyên thực không được việc.
Chu Nguyên chẳng muốn phản ứng nó. Hắn tùy tiện chọn một cái phương hướng rồi chân đạp nguyên khí phá vỡ nước biển, lao nhanh đi.
...
Ở một chỗ trong Nguyên Trì.
Vài ngọn núi chọc trời khổng lồ ngăn cách mặt biển, tạo thành một sơn cốc yên binhg với thảm cỏ xanh tươi tốt. Mà ở trong sơn cốc có thể thấy được một phòng trúc như ẩn như hiện ở trong mây mù.
Lý Khanh Thiền đứng ở trên vách núi đá. Đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn qua phương hướng xa xôi.
- Chắc hẳn lúc này Khổng Thánh, Diệp Ca đã tìm được con thủy thú có thể tích ngàn trượng kia đi à nha?
- Hai người này!
Lý Khanh Thiền lẩm bẩm.
- Khanh Thiền sư tỷ, chẳng lẽ ngài không muốn chiếm lấy con thủy thú có thể tích ngàn trượng kia sao?
ở sau lưng của Lý Khanh Thiền lúc này có mấy nữ đệ tử xinh đẹp, bọn họ cũng là đệ tử Tuyết Liên Phong.
Khu vực này đúng là thuộc quyền sở hữu của Lý Khanh Thiền, chỉ khi nàng cho phép thì đệ tử khác mới có thể vào.
Những nữ đệ tử này có thể nói tự nhiên như thế, hiển nhiên là có quan hệ tương đối tốt với Lý Khanh Thiền và cũng từ chỗ nàng biết được chuyện Khổng Thánh, Diệp Ca liên thủ.
Lý Khanh Thiền khuôn mặt bình tĩnh, nói:
- Ta cũng đã thử tranh nhưng không được. Thôi, thứ gì là của mình thì sẽ là của mình, cần gì phải miễn cưỡng.
Nếu chỉ có một mình Khổng Thánh thì nàng có thể giao thủ cùng hắn một phen, nhưng nhiều hơn một Diệp Ca thì khác, nàng tất nhiên không lấy được chỗ tốt. Đã như vậy, nàng cũng không muốn miễn cưỡng.
Mặc dù nàng cũng không quá cam tâm.
- Diệp Ca này thật sự là đáng ghét, hai bên cũng không có ân oán gì mà hắn lại ...
Một gã nữ đệ tử tỏ vẻ bênh vực kẻ yếu.
- Thua là thua, không cần ngụy biện. Chuyện này nói rõ chuẩn bị của ta không có đầy đủ bằng Khổng Thánh.
Lý Khanh Thiền lắc đầu, nàng cũng không muốn nhắc nhiều đến chuyện này. Sau đó, nàng nói:
- Các ngươi cũng nên nắm chặt thời gian để đi tìm Long Nguyên Tủy Tinh đi.
Nghe Lý Khanh Thiền nói vậy, mấy nữ đệ tử kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó gật gật đầu, lui xuống.
Sau khi mấy người rời đi, chỗ này khôi phục yên tĩnh, Lý Khanh Thiền ngẩng mặt lên, nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngón tay thon dài ngọc nhẹ nhàng nắm chặt. Hiển nhiên là trong nội tâm của nàng vẫn không quá thoải mái, dù sao nàng cũng đã chuẩn bị rất lâu cho chuyện này.
Chân ngọc của nàng khẽ điểm nhẹ, bóng hình xinh đẹp lướt xuống núi, đáp xuống bên cạnh một dòng suối nước nóng trong sơn cốc. Nơi này là cấm địa thuộc về nàng, cho dù là mấy nữ đệ tử của Tuyết Liên Phong được nàng cho phép tiến vào sơn cốc cũng không thể tới gần chỗ này.
Bàn tay ngọc của Lý Khanh Thiền nhẹ nhàng cởi bỏ đai lưng bên hông. Lập tức quần trắng rơi xuống. Ở dưới ánh mặt trời, một thân hình linh lung mặc thiếp thân tiểu y hiển lộ ra.
Cái cổ thon dài giống như là thiên nga, xuống phía dưới một chút là xương quai xanh tinh xảo, bộ ngực sữa cao ngất cùng với bờ eo thon bé bỏng, đôi chân dài nhỏ cùng thẳng tắp hết sức kinh người. Nếu có người nhìn thấy dáng người của Lý Khanh Thiền thì cho dù là nữ tử chắc hẳn đều tim đập thình thịch.
Xuân quang đẹp như vậy làm cho cả cái sơn cốc tựa như là đều trở nên sáng ngời hơn rất nhiều.
Lý Khanh Thiền di chuyển chân ngọc, nhẹ nhàng bước vào trong suối nước nóng, trầm mình xuống nước ao ấm áp làm cho cặp môi đỏ mọng của cái miệng nhỏ nhắn hơi vểnh, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày cũng đều trở nên nhu hòa.
- A...
Hiện ra, thân thể mềm mại bị sóng nước lăn tăn che lấp, búi tóc đen của Lý Khanh Thiền cũng trôi nổi ở trên mặt nước. Nàng dựa khẽ vào nham thạch, thân thể mềm mại triệt để trầm tĩnh lại.
- Khổng Thánh, Diệp Ca... Về sau, ta sẽ tính toán khoản sổ sách này cùng các ngươi.
Lý Khanh Thiền chậm rãi nói.
Sau đó đôi mắt đẹp của nàng liền hơi hơi khép, hưởng thụ cảm giác thoải mái, dễ chịu này.
Trong sơn cốc cực kỳ yên lặng, chỉ có lấy gió nhẹ trong cốc lặng yên lưu động.
Trong suối nước nóng, người ngọc tựa như là đang ngủ say.
Ọt ọt.
Yên lặng giằng co hồi lâu, thẳng đến một thời khắc, mặt nước của suối nước nóng tựa như là là thoáng chập trùng.
Lông mi thon dài của Lý Khanh Thiền có chút run run. Nàng lười biếng mở mắt ra, tựa như là bởi vì vừa mới tỉnh ngủ làm cho phản ứng của nàng có chút trì độn, con ngươi kinh ngạc nhìn qua chỗ mặt nước rung động ở phía trước.
Rầm rầm!
Rung động càng ngày càng mở rộng, sau đó mặt nước bỗng nhiên bị xé nứt. Tiếp theo, một bóng người nhanh chóng chui ra từ dưới mặt nước.
- Hô... Cuối cùng cũng đi lên được!
Một giọng nói vang lên. Bóng người kia giơ tay, lau nước trên mặt sau đó quay đầu đánh giá hoàn cảnh bốn phía. Ở trên vai hắn, một con thú nhỏ lười biếng nằm sấp.
Một người một thú kia đương nhiên chính là Chu Nguyên cùng Thôn Thôn!
Chu Nguyên tò mò nhìn quanh bốn phía nhưng chỉ sau nháy mắt, hắn ngừng lại, mắt của hắn theo thời gian trôi qua cũng dần trợn to.
Bởi vì hắn nhìn thấy một thân thể mềm mại, trắng nõn ở trong suối nước nóng.
Ánh mắt có chút ngốc trệ của hai người nhanh chóng đụng phải cùng một chỗ.
Lý Khanh Thiền cũng ngây người ra. Nàng không nhịn được vươn bàn tay ngọc ra sức lau lau con mắt. Cảnh tượng ở trước mắt làm cho nàng rung động đến mức đầu óc đều có điểm mụ mị.
Vào lúc này, Chu Nguyên cũng đã nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ kia.
Ngay sau đó, trong đầu của hắn tựa như là có tiếng sấm nổ vang, da đầu lập tức run lên.
Lý Khanh Thiền!
Hắn làm sao có thể ngờ được mình chạy trốn nửa ngày, tìm một chỗ nổi lên, vậy mà vừa vặn lại đụng phải Lý Khanh Thiền đang ngâm mình ở chỗ này!
Đây là cái vận khí gì?
Quả thực tựu là vận khí để toi mạng!
- Cái này con mẹ nó...
Thanh âm của Chu Nguyên đều trở nên run rẩy.
Bởi vì hắn cảm giác được một khí lạnh kinh người đang phát ra từ trong cơ thể của Lý Khanh Thiền, đó là sát ý chân chính.
Ngay khi Chu Nguyên bị ý lạnh kia bao phủ, hắn bỗng nhiên cảm thấy lỗ tai đau xót, nguyên lai là Thôn Thôn đã hung hăng cắn hắn một cái, tuy đau nhưng nhờ thế mà hắn có thể tỉnh táo lại.
Vì vậy hắn không chút do dự mà nhanh chóng lặn xuống dưới nước, đồng thời vô cùng hoảng sợ mà hô lên:
- Ta là người mù lòa. Ta không nhìn thấy cái gì cả!
Hắn tiến vào trong nước rồi cũng không thèm quay đầu lại mà chỉ biết chạy thục mạng.
Nhưng việc Chu Nguyên chạy thục mạng cũng triệt để đánh thức Lý Khanh Thiền, trên khuôn mặt đẹp của nàng, sương lạnh cơ hồ là có thể ngưng kết thành băng. Thân thể mềm mại giận đến mức phát run. Nàng sao có thể nghĩ đến mình chỉ là ở chỗ này ngâm mình một lúc, vậy mà cũng có thể gặp họa từ trên trời giáng xuống, không thực ra là từ dưới nước đi lên. Lúc này, hàm răng ngà cắn chặt đến mức cót két rung động, Chỉ thấy nàng khẽ vẫy bàn tay ngọc, váy dài bên cạnh bờ bay đến, bao phủ thân thể mềm mại của nàng lại.
Oanh!
Sau nháy mắt, nàng không hề giữ lại nữa, nguyên khí khủng bố từ trong cơ thể bạo phát ra.
Xoạt!
Mà thân hình của nàng cũng lao nhanh đi, nước biển lập tức bị nguyên khí kinh khủng kia xé rách. Nàng tựa như là hóa thành một tia chớp mang theo sát ý nồng đậm, trực chỉ vào Chu Nguyên đang điên cuồng chạy thục mạng ở phía trước.
- Dâm tặc, dừng lại, nhận cái chết!
Thanh âm lạnh như băng xuyên thấu nước biển, rơi vào trong tai của Chu Nguyên.