Lý Khanh Thiền thấy thế thì cũng hiểu được mình đã hỏi quá lời. Bởi vì đây coi như là bí mật của Chu Nguyên. Thế là nàng cũng không hỏi nhiều thêm nữa, chỉ là đôi mắt nhìn về phía Chu Nguyên lại càng tăng thêm vẻ hiếu kỳ cùng tìm tòi.
Nhìn bề ngoài thì người thanh niên này chỉ là một đệ tử đai vàng bình thường mà thôi, thế nhưng trải qua một thời gian ngắn tiếp xúc, cậu ta luôn có thể có những hành động vượt ra ngoài sự đoán trước của nàng. Tựa như ẩn dấu dưới vẻ ngoài trẻ tuổi ấy, cậu ta nắm giữ được vô số những biện pháp cực kỳ cao cường.
Chẳng biết tại sao, đột nhiên Lý Khanh Thiền lại có dự cảm rằng người thanh niên Chu Nguyên đang đứng trước mắt này, đừng nhìn bây giờ cậu ta mới chỉ là đệ tử đai vàng mà thôi, thế nhưng chỉ sợ ngày sau sẽ cũng sẽ trở thành một trong những nhân vật làm mưa làm gió ở nơi Thương Huyền tông này. Cũng chẳng cần nói đâu xa, có lẽ chẳng cần bao lâu thì cậu ấy sẽ giành được một ghế ở trong hàng ngũ thập đại Thánh Tử nữa cơ...
Tại thời điểm mà Lý Khanh Thiền vẫn còn đang suy nghĩ viển vông, Chu Nguyên lại chỉ về hướng con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng đang bị vây nhốt ở trong lòng ánh sáng to lớn kia, cười nói:
-Việc còn lại đều nhờ cả vào Lý sư tỷ rồi!
Theo đúng như ước định mà hai người đã hứa hẹn với nhau, thì Chu Nguyên phụ trách việc tìm kiếm Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng; mà nhiệm vụ chém giết nó liền phải giao cho Lý Khanh Thiền làm.
-Việc mà ta đã đáp ứng thì đương nhiên là ta sẽ thực hiện. -Lý Khanh Thiền nói.
Mặc dù việc phải đối phó với Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng là một công việc khổ cực, thế nhưng Lý Khanh Thiền lại không thể hiện ra sự khó chịu một chút nào cả. Chỉ thấy nàng hơi dậm chân một chút, lập tức có một tòa đài sen hiển hiện ở dưới chân, sau đó nâng nàng bay lên không trung, lao nhanh về phía con Thủy Thú đang bị giam giữ ở trong chiếc lồng ánh sáng phía dưới.
Ầm ầm!
Ngay sau khi Lý Khanh Thiền vừa tiến vào chiếc lồng ánh sáng, một trận đại chiến kinh thiên động địa cũng lập tức bùng nổ. Mặc dù có kết giới ngăn cản phần lớn dư âm thế nhưng ảnh hưởng của trận đấu này vẫn khiến cho vách núi ở gần đó bị chém ra từng vết nứt kéo dài.
Chu Nguyên nhìn một chút thì yên tâm gật gật đầu, sau đó hắn cùng với Yêu Yêu quay trở về chờ đợi ở bên trong đình viện.
Mặc dù nói Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng có được thực lực sánh ngang với cao thủ cảnh giới Thái Sơ cửu trọng thiên, thế nhưng nói cho cùng thì đây là một loại sinh vật không có trí khôn. Dưới sự tiến công của Lý Khanh Thiền thì chẳng mấy chốc mà nó sẽ chẳng thể chống đỡ được. Thế nên Chu Nguyên cũng không cần lo lắng quá mức.
Đương nhiên, để có thể săn giết được con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này thì Lý Khanh Thiền cũng phải nỗ lực không nhỏ thì mới được.
Hai người ngồi chờ tại bên trong thạch đình, cùng nhau uống rượu ngon, lại mang tâm thái thưởng thức trận đấu kịch liệt ở phía dưới. Cả hai đều cảm thấy có tư có vị.
Trận chiến đấu long trời lở đất kéo dài trong thời gian trọn vẹn một nén nhang.
Vút!
Thế rồi, đột nhiên âm thanh ầm ầm phát ra từ trận chiến lại lắng lại, sau đó có một bóng trắng bay từ phía dưới lên phía thạch đình, xinh đẹp mà đứng ở nơi đó. Chính là Lý Khanh Thiền.
Ở trước mặt nàng có một viên Long Nguyên Tủy lớn chừng nửa trượng bay lơ lửng. Thế nhưng lúc này gương mặt xinh đẹp của Lý Khanh Thiền lại hơi tái nhợt, Nguyên khí quanh thân cũng khá là suy yếu. Hiển nhiên đây là hậu quả khi nàng phải trải qua một trận chiến đấu ác liệt.
Mà khi Lý Khanh Thiền nhìn thấy hai người Chu Nguyên cùng Yêu Yêu vẫn còn tâm tư ngồi trong thạch đình, uống rượu với vẻ hết sức nhàn nhã kia thì tức giận tới mức nắm chặt lại nắm tay, một thứ cảm giác ngột ngạt khó chịu dâng đầy trong lòng khiến cho bộ ngực đầy đặn của nàng đều trở nên trập trùng vì tức giận.
Trong khi Lý Khanh Thiền nàng liều sống liều chết đánh nhau ở phía dưới, hai người này lại còn có tâm tư ngồi ở đây uống rượu xem trò vui!
-Cầm lấy rồi lập tức lăn đi! -Càng nghĩ, cơn tức trong lòng lại càng cuộn trào. Lý Khanh Thiền vung lên tay áo, thế là viên Long Nguyên Tủy kia đập mạnh về phía Chu Nguyên.
Chu Nguyên vội vàng tiếp nhận, cười nói:
-Lý sư tỷ thật không hổ danh là Thánh Tử, ngay cả Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng cũng đều có thể xử lý một cách dễ như trở bàn tay!
Lý Khanh Thiền hừ lạnh nói:
-Từ nay về sau giữa chúng ta liền không ai còn nợ ai nữa!
Chu Nguyên cũng biết trong lòng cô gái này đang khó chịu, thế là cười làm lành:
-Để ăn mừng việc Lý sư tỷ sẽ được hưởng thụ nghi thức tẩy lễ đẳng cấp Bát Long vào ngày mai, hay là chúng ta cùng ngồi chung một chỗ uống vài chén rượu mừng, được chứ?
Lý Khanh Thiền nghe vậy liền định từ chối. Từ trước đến giờ nàng vẫn luôn khắc chế bản thân mình, đối với việc uống rượu cũng không có hứng thú một chút nào.
Thế nhưng lời từ chối còn chưa ra khỏi miệng thì Yêu Yêu đã lắc lắc chén rượu ở trong tay, vô cùng lười biếng mà nói:
-Có ta ngồi ở đây thì cô ấy làm sao có thể có gan ngồi cùng bàn cùng nhau uống được?
-Nực cười!
Đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền lập tức trợn tròn lên vì tức giận. Từ trước tới giờ, Lý Khanh Thiền vẫn luôn không chịu thua kém so với Yêu Yêu, Làm sao có thể chịu được loại châm chọc như vậy đây? Thế là nàng liền bước chân đi vào trong thạch đình, đoạt lấy một cái chén ngọc để ở trên bàn, đưa lên miệng rồi một ngụm nuốt vào trong bụng.
Khục!
Vị rượu cay nồng khiến cho Lý Khanh Thiền vội vàng ho lên vài tiếng.
Chu Nguyên đứng ở một bên đã sớm trợn mắt há hốc mồm, sau đó cẩn thận từng li từng tí mà nói:
-Đó là chén rượu của ta...
Thế nhưng ánh mắt lạnh lùng của Lý Khanh Thiền lập tức quăng tới khiến cho Chu Nguyên vội vàng ngậm miệng lại. Chỉ là... Làm sao lại cảm thấy ánh mắt cảnh cáo này của Lý Khanh Thiền lại càng giống như khi thẹn quá hóa giận.
Dưới tác dụng của rượu cồn, gương mặt sáng đẹp trắng nõn nà của Lý Khanh Thiền cũng nổi lên một rặng mây hồng.
Đùng!
Lý Khanh Thiền đập chén rượu lên mặt bàn, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía Yêu Yêu.
Đôi môi đỏ của Yêu Yêu hơi cong lên, hai tay nhẹ nhàng vỗ vào nhau, nói:
-Được lắm, cuối cùng cũng có chút dáng vẻ nên có của Thánh Tử rồi đấy. Thế nhưng chỉ mới uống được chút rượu thế này mà cũng dám ngồi đối diện với ta ư?
Vừa nói xong, Yêu Yêu lại vung tay lên, chỉ thấy có từng vò từng vò rượu ngon liên tục xuất hiện ở bên cạnh.
Nhìn thấy mấy chục vò rượu ngon này thì gương mặt xinh đẹp của Lý Khanh Thiền cũng hơi xanh mét lại. Thế nhưng nếu để cho nàng cúi đầu nhận thua trước mặt Yêu Yêu, dù cho chỉ là phương diện nào đi chăng nữa thì Lý Khanh Thiền cũng không thể nào chấp nhận được. Thế là nàng liền cắn răng nói:
-Chả lẽ Lý Khanh Thiền ta lại phải sợ ngươi hay sao?!
Nói xong, Lý Khanh Thiền trực tiếp quơ tay cầm lấy một vò rượu, mở nút rồi dốc lên uống.
Yêu Yêu thấy thế thì cũng cầm lấy một vò rượu vào trong tay, ngẩng lên cái cầm trắng nõn, dốc vò uống với vẻ thống khoái.
Chu Nguyên đứng ở một bên nhìn xem hai người trực tiếp cầm vò rượu mà dốc, gương mặt xinh đẹp hai bên đều dần trở nên đỏ bừng, thế là không nhịn được trợn mắt há hốc mồm.
Cảnh tượng như vậy mà rơi vào trong mắt của những đệ tử khác thì chỉ sợ cũng sẽ bị kinh ngạc đến mức răng rơi đầy đất... Nào ai có thể nghĩ tới, ngày thường nổi danh lạnh lùng như Lý Khanh Thiền sư tỷ lại có một mặt trẻ con như vậy đây...
Chu Nguyên lắp đầu, cũng không tiếp tục để ý tới hai cô nàng này nữa, chỉ đưa tay sờ túi Càn Khôn bên hông, viên Long Nguyên Tủy kia đã được hắn cất vào trong đây.
Nơi khóe miệng của Chu Nguyên nổi lên một phòng nụ cười, ánh mắt cũng trở nên sốt ruột hơn rất nhiều.
“Ngày mai chính là hạn cuối cho đến khi Nguyên Trì đóng lại, cũng là thời điểm diễn ra nghi thức tẩy lễ.”
“Tẩy lễ ở cấp độ Bát Long...
Thật đáng để chờ mong...”